Yêu Thầm - Chương 1: Ánh Nhìn Đầu Tiên
Cập nhật lúc: 2025-09-20 17:36:53
Lượt xem: 0
YÊU THẦM
Tác giả: Mr.Bin
Chương 1: Ánh Nhìn Đầu Tiên
Tiếng chuông báo hiệu tiết vang lên, sân trường Đại học Mỹ Thuật trở nên rộn ràng. Sinh viên tản khắp hành lang, kẻ ôm tập vẽ, lỉnh kỉnh màu nước, cọ và giá vẽ. Ở giữa dòng , một cô gái lặng lẽ ôm tập giấy phác thảo áp chặt ngực, bước khẽ khàng như sợ làm phiền đến bất cứ ai.
Cô tên là Khánh An, năm hai khoa Thiết kế. So với bạn bè cùng lứa, An vẻ trầm tính hơn nhiều. Từ những ngày đầu nhập học, cô chọn cho vị trí ở cuối lớp, lặng lẽ lắng , vẽ và . một bí mật mà ai , kể cả bạn cùng phòng ký túc xá: Khánh An yêu thầm một , suốt gần một năm qua.
Người đó chính là Minh Khang – đàn năm cuối, học ở khoa Kiến trúc. Anh nổi bật bởi chiều cao hơn mét tám, đôi mắt sâu sáng như thể thấu cả thế giới, cùng nụ khiến bao nữ sinh ngẩn ngơ. Ở trường, là chủ nhiệm CLB Nhiếp ảnh, đến với tài năng vẽ phối cảnh tuyệt vời.
Khánh An nhớ như in đầu tiên thấy . Hôm đó, trong buổi triển lãm tác phẩm của sinh viên, cô vô tình lạc khu trưng bày của khoa Kiến trúc. Trên bức tranh khổ lớn treo ngay chính giữa, chữ ký “M.K” nổi bật bên góc trái. Ánh mắt cô dừng chỉ vì sự sắc sảo trong từng nét vẽ mà còn bởi bóng dáng con trai đang cạnh, với bạn bè. Khi , ánh sáng vàng của phòng triển lãm hắt lên gương mặt , làm sống mũi cao và đôi mắt sâu càng trở nên cuốn hút. Khoảnh khắc đó, trái tim cô như lạc nhịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/yeu-tham/chuong-1-anh-nhin-dau-tien.html.]
Từ hôm , hình bóng Minh Khang cứ len lỏi trong từng giấc mơ của Khánh An. Cô dám gần, cũng chẳng dám mở lời, chỉ lặng lẽ tìm kiếm qua những hoạt động chung của trường. Hễ buổi triển lãm workshop nào do CLB Nhiếp ảnh tổ chức, An đều lấy lý do “học hỏi thêm kinh nghiệm” để tham dự, dù thực chất chỉ để thấy từ xa.
Chiều nay, cũng như bao khác, Khánh An vô tình bước ngang qua sân bóng rổ. Cả đội đang tập luyện cho giải đấu nội bộ. Giữa những tiếng hò reo, cô nhận ngay lập tức. Minh Khang mặc áo tanktop đen, đôi vai rộng và từng đường cơ bắp ướt đẫm mồ hôi ánh nắng. Anh bật nhảy, tung cú ném chuẩn xác khiến cả sân ồ lên.
Trái tim Khánh An loạn nhịp. Cô cắn môi, vội kéo chiếc mũ lưỡi trai thấp xuống che gò má đang nóng bừng. Đôi mắt, dù cố gắng kìm , vẫn dõi theo dáng rời.
“An, đây làm gì thế?” – tiếng bạn cùng lớp bất ngờ vang lên khiến cô giật . Vội vã lắc đầu, An ôm tập giấy ngực, lí nhí:
“Không… tớ chỉ ngang qua thôi.”
chính lúc xoay rời , ánh mắt Minh Khang tình cờ chạm ánh của cô. Trong thoáng chốc, Khánh An cảm giác cả thế giới như ngừng . Anh khẽ nhướng mày, lẽ ngạc nhiên khi thấy cô đó. Còn cô, trái tim bỗng đập loạn nhịp, bàn tay run rẩy như làm rơi cả xấp giấy.
Không dám nán lâu, Khánh An chạy vội về phía ký túc xá. Đêm hôm đó, cô trằn trọc mãi ngủ . Trong đầu cứ vang vọng hình ảnh ánh mắt – ấm áp, nhẹ nhàng nhưng đủ khiến cô xao động.
Cô … tình cảm dễ dàng. hề gì, chỉ cần thấy mỗi ngày, với Khánh An, đó là hạnh phúc bé nhỏ nhất .