Yêu Lại Từ Đầu - Chương 32: Ngoại Truyện Hàn Đình Hoa - 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-30 08:30:30
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh chính là kẻ hèn nhát và yếu đuối như , sợ từ chối, sợ cô còn nữa, nên chiều theo sự ích kỷ của bản và dàn xếp tất cả, dẫn đến cái c.h.ế.t của cô. Tất cả là do ! Anh g.i.ế.c cô!

Nỗi đau khổ dày vò, đến phòng cô mỗi đêm, cầm ảnh cô, khẽ gọi tên cô trong lòng.

Vào ngày sinh nhật của cô, mua bánh kem, khàn giọng hát bài hát mừng sinh nhật cho cô, ước gì cô đang ở ngay mặt , ước một điều ước, thổi tắt nến…

Anh thực sự hỏi: Em ước gì?

Liệu cô thể cho một điều ước, để thể gặp cô một nữa ?

Anh đếm từng ngày kể từ ngày cô rời .

Thời gian trôi qua, chú Lạc và đều qua đời.

Anh đuổi hết hầu, để căn biệt thự rộng lớn chỉ còn . Đây là hình phạt tự dành cho .

Anh ngủ , và luôn giường cô với đôi mắt mở to cho đến tận bình minh.

Anh trở nên chán ăn, bóng ma t.ử thần ngày càng hiện rõ.

Sau đó, khi bác sĩ thông báo ung thư, hề một chút sợ hãi nào. Có lẽ sớm đoán ngày sẽ đến.

An Hải… chỉ dám gọi cô như trong lòng.

An Hải, em khỏe ?

An Hải, em vẫn còn hận ?

An Hải, thực

Anh nhắm mắt, ôm chặt khung ảnh của cô, cảm nhận nỗi đau dần tan biến. Anh điều trị, luôn chờ đợi khoảnh khắc .

An Hải, em ? Năm nào em cũng cướp mất của một lời chúc mừng sinh nhật, 20 năm , điều ước…

Xin hãy cho một cơ hội gặp .

Để lỡ lời với cô … An Hải, thật ,

Hàn Đình Hoa mở mắt, choáng váng.

- Anh tỉnh , thấy thế nào ? Vẫn còn khó chịu ? - Lạc An Hải ghế cạnh giường sách, nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng về .

Khi tỉnh dậy, cô lập tức đặt sách xuống, xuống bên giường, vòng tay ôm lấy eo . Cơn sốt của cuối cùng cũng hạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/yeu-lai-tu-dau/chuong-32-ngoai-truyen-han-dinh-hoa-2.html.]

Cảm thấy nhẹ nhõm, cô nhận ánh mắt đang lướt qua .

- Sao ?

Hàn Đình Hoa chớp mắt, vòng tay ôm lấy eo cô, vùi mặt bụng mềm mại của cô, khẽ thì thầm.

- Anh gặp ác mộng.

- Ác mộng gì?

Ánh mắt trở nên u ám, sâu thẳm như đang che giấu điều gì đó, hồi lâu mới đáp.

- Quên mất... - Anh ôm chặt cô.

Cảm thấy đau, Lạc An Hải luồn tay mái tóc ẩm ướt của , ngập ngừng .

- Sao ? Vẫn còn khó chịu ?

- Không. - Hàn Đình Hoa kéo cô lên giường.

- Ngủ cạnh một lát.

- Em buồn ngủ.

- Nằm cùng . - Anh ôm chặt cô.

Lạc An Hải cảm thấy lạ, nhưng nghĩ đến lúc ốm thường làm vẻ kỳ quái, hiếm khi thấy yếu đuối như , lòng cô bỗng mềm nhũn. Cô ngoan ngoãn giường, để ôm từ phía .

Hàn Đình Hoa nắm tay cô, đan xen những ngón tay.

Vốn dĩ Lạc An Hải định ngủ. xuống giường, cơn buồn ngủ ập đến. Cô cọ xát n.g.ự.c , xoay , từ từ nhắm mắt .

Nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng của cô, Hàn Đình Hoa nhẹ nhàng gọi.

- An Hải?

- Ưm?

Anh nghiêng đầu ghé sát tai cô, má cọ mặt cô, thì thầm.

- Anh yêu em.

Lúc cô ngủ say.

Ôm chặt cô trong lòng, đôi mắt sâu thẳm từ từ khép . Lần , bỏ lỡ cơ hội.

Loading...