Hàn Đình Hoa từng tự hỏi, tại lòng phụ nữ đó;
Tính cách của phụ nữ đó rõ ràng là thứ khiến ghét cay ghét đắng. Từ khi và nhà họ Lạc, cô ngừng tìm cách gây khó dễ cho họ. Đối với , cô luôn khinh miệt và chế giễu bà, gạt phăng những nỗ lực tiếp cận của bà, và sỉ nhục bà bằng lời lẽ cay độc. Mỗi câu của cô đều độc địa và bẩn thỉu.
Anh căm ghét cô, đến mức nhét giẻ bẩn miệng cô để bịt cái miệng bẩn thỉu của cô , để cô bao giờ những lời cay nghiệt đó nữa. luôn thúc giục nhượng bộ cô, và chịu đựng vì chính họ mới là làm cô đau khổ.
Anh hiểu ý , và bà lo lắng, nên chịu đựng những lời lăng mạ và sỉ nhục của cô, coi cô như một phụ nữ điên rồ.
, đôi khi dáng vẻ kiêu hãnh của cô, luôn cảm giác rằng dáng vẻ cô độc của cô vẻ cô đơn.
Cô đơn ư? Làm thể như ? Người phụ nữ kiêu ngạo và tự phụ , làm cô thể cảm thấy cô đơn ?
khi vô tình bắt đầu quan sát cô, nhận cô bạn bè và luôn cô độc. Mặc dù nhiều đến dự tiệc sinh nhật của cô và cô trở thành tâm điểm chú ý của , nhưng bữa tiệc, bóng dáng cô đơn trở về phòng, kiêu ngạo cô lập, Hàn Đình Hoa khỏi cảm thấy chán ghét cô.
chỉ trong khoảnh khắc đó.
Khi cô liếc với vẻ khinh miệt, thầm nghĩ, chẳng trách cô bạn. Một thể chung sống với khác, làm bạn với cô!
Anh vẫn ghét cô, nhưng thể chú ý đến cô, dần dần trở thành một thói quen. Không hiểu , vẫn giữ thói quen đó suốt mấy năm trời, thể đổi .
Anh cô luôn nghĩ và chiếm đoạt tài sản của nhà họ Lạc, và thấy những ảo tưởng của cô thật buồn . Anh quan tâm đến những gì thuộc về .
Chỉ là, thấy vẻ mặt dè dặt của cô, cùng đôi mắt kiêu hãnh luôn dõi theo , bỗng nảy sinh mong hình ảnh phản chiếu của luôn hiện hữu trong mắt cô. Thế là công ty.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/yeu-lai-tu-dau/chuong-31-ngoai-truyen-han-dinh-hoa-1.html.]
Chẳng bao lâu , cuộc cạnh tranh giữa họ trở nên khốc liệt. Cô luôn tìm cách gây rắc rối cho ở công ty, dùng hết năng lực để cản trở , dùng thủ đoạn cần thiết chỉ để nếm mùi thất bại.
Nhìn cô tập trung , một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.
Anh bao giờ vị trí chủ tịch, nhưng cô .
Trong lòng một linh cảm, nhưng cố gắng lờ nó , cho phép thừa nhận những cảm xúc phi lý đó. Hoặc lẽ vì quá rõ rằng những suy nghĩ trong lòng sẽ bao giờ thành hiện thực, nên giả vờ như chúng từng tồn tại, nghĩ rằng cứ giữ nguyên hiện trạng là .
ngờ rằng tình hình mà gìn giữ dễ dàng tan vỡ đến .
Cô c.h.ế.t. Vì chức vụ chủ tịch.
Giây phút cô c.h.ế.t, tràn ngập hối hận.
Anh bao giờ vị trí chủ tịch.
Anh bao giờ đấu tranh với cô
Anh chỉ, chỉ…
Anh chỉ cô !
Cầm khung ảnh của cô, run rẩy, lòng tràn ngập hối hận.