Yêu Em, Sủng Em - Chương 17

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-13 12:46:53
Lượt xem: 580

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bóng tối chậm chạp tiến đến, mang tới bao nhiêu điều đáng sợ. Trong khi đó, chiếc xe của Tuấn Kiệt vẫn bon bon chạy con đường chạng vạng ánh sáng về phía dãy phố cổ của Nhật Ly.

Không ai với ai câu nào.

Nhật Ly cảm thấy cổ tay chỗ mà Tuấn Kiệt nắm lấy kéo như bỏng. Mọi cảm giác đều tập trung ở duy nhất nơi . Thế nên cô chẳng hề đàn ông bên ghế lái vẫn thi thoảng liếc mắt sang bên cạnh.

Chiếc xe dừng ở đầu đường, Nhật Ly khác gì một con rối bước xuống xe.

“Cảm ơn tổng giám đốc!” Cô rầu rĩ chào Tuấn Kiệt.

“Ừ.” Anh gật đầu chào khởi động xe lái .

Thoát khỏi phạm vi gian của , Nhật Ly hít một thật sâu bầu khí trong lành. Cô chợt bừng tỉnh đồng hồ, sáu giờ ba mươi lăm phút, ném vội cái túi nilon đựng trứng thối trong tay thùng rác lật đật chạy nhà một bộ quần áo thoải mái, đó lọc cọc dắt chiếc xe máy cũ của ngoài phóng tới cửa hàng giao đồ ăn nhanh.

Tuấn Kiệt chạy xe tới góc đường đưa cho Lâm nhảy qua các nóc nhà bám theo Nhật Ly.

Lâm thở dài khẽ lẩm bẩm: “Chủ nhân, ngài cứ như thì còn vất vả đến bao giờ nữa?”

Trực tiếp bắt về là xong, nhanh hơn ?

Hôm nay tặng hoa , ngày mai tặng quả, ngày là bánh ngọt…

Tôi làm ông tơ cho hai đấy nhé!

Lâm điều khiển xe trở về lên chi tiết kịch bản cho mục tiêu của .

***

Thành phố Vũ Ninh dần về cuối thu, tiết trời cũng trở nên lạnh hơn. Sương đêm xuống nhiều, đọng thành giọt các tán lá nhỏ tí tách xuống mặt đường.

Ngày hôm nay Nhật Ly ship mười đơn hàng, một trăm nghìn, chị chủ quán cho cô một chiếc pizza vì khách boom hàng, thế là mười hai giờ đêm Nhật Ly mới mặt ở nhà. Sau khi tắm nước nóng xong, cô gõ nốt chương chuyện gặm pizza.

Nhìn bình luận của độc giả bên mỗi chương truyện ngày một đông làm Nhật Ly sung sướng sặc sụa, quê hết cả mệt mỏi trong ngày. Cô thả like từng bình luận nhắn cảm ơn chung cho tất cả .

Xong xuôi việc, lúc cô lên giường cũng là gần ba giờ sáng.

Ở đầu bên thành phố, trong một ngôi biệt thự to lớn cũng kẻ đêm nay khó ngủ. Không vì tương tư ai, mà chỉ đơn giản là tức chịu nổi.

Bích Liên dành cả tối nay tìm hiểu về vị tổng giám đốc trẻ tuổi của công ty bất động sản Hùng Thiên. Từ những thông tin chính thống, vô cùng ít ỏi mà cô thăm dò từ quen, giúp cô đưa một kết luận. Đây chính là mẫu đàn ông mơ ước của , mục tiêu cả cuộc đời chính là .

khi cô nghĩ tới chuyện một miếng mồi ngon như con ruồi đen hôi hám như Nhật Ly đậu lên liền tức giận.

vô lý đấy.

Chính là thừa hưởng tính cách ngang ngược lẳng lơ từ của . Trên vai gánh cái mác chồng cưới mà vẫn ngang nhiên lên kế hoạch cướp đàn ông với khác.

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

Mà cái mà cô đang nghĩ đến, lúc đang ở bên ngoài cửa sổ của một khác.

Tuấn Kiệt chờ cho nhịp thở của giường đều đặn, mới nhẹ nhàng xuất hiện. Nhìn cô bận rộn thực sự đau xót, nhưng làm thế nào để cho cô chấp nhận .

Ngay cả bây giờ, nhiều khi còn cảm thấy ghen tị với chính bản nữa là. Nội tâm luôn mong cô chấp nhận Tuấn Kiệt của hiện tại, nhưng chút phẫn nộ, vì cô quên Tuấn Phong.

Cho dù đấy đều là chính , nhưng vẫn chút muộn phiền, ghen tị.

Chính vì thế nên mới e ngại.

Nhỡ cô cũng chẳng chấp nhận Tuấn Kiệt, như thế khác nào sự sắp đặt của sẽ biến thành công cốc.

Tuấn Kiệt thở dài ôm lấy cô lòng, một bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp bờ vai và sống lưng cho cô.

Nhật Ly cảm thấy thoải mái, miệng nhỏ ậm ừ ngủ ngon lành tới sáng.

Một đêm qua , thời sự sáng sớm đưa tin tức giật gân.

Đêm qua tại nhà 07 khu đô thị 1 xảy án mạng kinh hoàng gây chấn động cả thành phố.

Một đàn ông độc sát hại trong phòng ngủ, cổ cắn gần như đứt lìa, bộ m.á.u cũng hút cạn. Theo nhận định ban đầu của các chuyên gia, thì vết thương trí mạng do một loài thú săn mồi nguy hiểm gây . Đồng thời ảnh báo dân hãy nâng cao tinh thần cảnh giác. Yêu cầu các lực lượng chức năng nhanh chóng cuộc tìm nguyên nhân cái chết, lấy sự bình an cho thành phố.

Nhật Ly hôm nay dậy sớm, nên cô mới thời gian để mà bật ti vi lên xem thời sự buổi sáng như thế .

Không xem thì thôi, xem xong cảm thấy lo lắng.

Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa chiếu thẳng tới phủ lên cô gái nhỏ, soi rõ cả gợn đang bốc lên từ cái cốc cô cầm.

Sữa nóng Nhật Ly đang cầm cũng giúp cho nhiệt độ đôi tay cô ấm hơn là bao nhiêu.

Nhật Ly vội vàng uống từng ngụm, sữa nóng thơm ngọt chảy khoang miệng xuống cổ họng, xoa dịu cái dày đói khát đang cuộn lên khiến cô bình tĩnh đôi chút.

Hơn tất cả , Nhật Ly thứ mà đang tìm kiếm là ai. Bởi nên cô càng cảm thấy sợ hãi.

Đôi mắt bất an dáo dác quanh khắp nhà, cứ nghĩ tới cơ thể thứ từng tới đây. Cũng thể đánh dấu … Nhật Ly lập cập run rẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/yeu-em-sung-em/chuong-17.html.]

Cảm giác sợ hãi khi từng đối mặt với quái vật đó bỗng chốc ùa về, vô cùng chân thật. Lúc Nhật Ly cũng mới khẳng định chắc chắn rằng cái đêm hôm đó, thực sự cô thoát chết.

Bằng một cách thần kỳ nào đó.

Cổ tay cô vẫn còn in hằn cái cảm giác lạnh lẽo khi bàn tay nắm lấy, hàm răng, mùi m.á.u tanh…

“Ọe…” Nhật Ly ù té chạy nhà vệ sinh. Tất cả những gì trong bụng đều tống hết ngoài. Tiếng nôn mửa nối tiếp ngừng truyền từ trong đó, tới khi cô lau mặt bước ngoài là một tiếng đồng hồ đó.

Lúc , Nhật Ly mới cảm thấy đỡ hơn, tuy sắc mặt cô vẫn còn tái nhợt nhưng cô cũng quá ám ảnh bởi cái cảm giác tởm lợm nữa.

Đấy là kết quả cô đang tự thôi miên chính để thể ngừng nôn. Coi như cô từng đóng thế một vai diễn trong phim kinh dị thôi mà.

.

Hú hồn.

Tất cả cũng bình thường, đáng sợ.

Cứ thế, tuyến nước bọt dần ngừng , ồ ạt tiết nữa.

Nếu như tiếp tục nôn, chắc nội tạng của cô cũng sẽ theo cơn co thắt mà tống hết ngoài mất.

Một tay cô ôm bụng, một tay vịn tường. Mồ hôi lạnh toát mới lau ướt đẫm trán.

Bản tin thời sự hết từ lâu, lúc ti vi đang chiếu chương trình ca nhạc vọng tưởng thập niên chín mươi.

Nghe mà não nề.

Nhật Ly với cái điều khiển tắt ti vi. Cặp mắt ngập nước của cô bỗng liếc qua chiếc đồng hồ treo tường.

Mẹ kiếp, sắp giờ làm.

Lực hấp dẫn của tiền công khiến Nhật Ly lập tức lấy sức bật. Nhanh như cắt, cô trở phòng đồ. Chưa tới hai phút xách theo túi nhỏ, khóa cửa chạy đầu đường mua cái bánh mì bắt xe buýt tới công ty.

Vì hậu quả của việc ôm bồn cầu nên lúc khỏi nhà cô dặm thêm chút phấn son, lẽ vì mà khi tới công ty, ít ngoái thêm.

Nhìn cô gái đôi mắt to đen lạnh lùng trong chiếc gương của thang máy, Nhật Ly khẽ thở dài. Cô vỗ nhẹ lên cái má của để xua biểu cảm cứng đơ bước ngoài về phía phòng làm việc.

Hiếm khi Nhật Ly sát giờ như thế nên Tuấn Kiệt chút lo lắng. Rõ ràng lúc rời cô vẫn còn , chắc ngủ quên chứ, là đột nhiên ốm.

lúc Tuấn Kiệt bồn chồn dậy ngoài thì cửa phòng thư ký “cạch” một cái mở .

Gương mặt trang điểm nhẹ nhàng của Nhật Ly xuất hiện trong tầm mắt của đàn ông. Anh cau mày thật kỹ.

Em trang điểm?

Thật xinh !

Để làm gì?

Chẳng lẽ…

Tuấn Kiệt đang suy diễn đến khả năng Nhật Ly lòng đổi với Tuấn Phong. Cô trang điểm để tán tỉnh Tuấn Kiệt.

Sự bồn chồn bất an trong mắt lập tức biến thành sự ghen tuông, tức giận. Anh trở ghế, bắt chéo hai chân, bàn tay nắm chặt cố gắng xua suy nghĩ loé lên trong đầu.

.

Sự ghen tị vô lý lấn át luôn cả lý trí.

“Hôm nay cô làm muộn.” Giọng lạnh lùng vang lên. “Trừ nửa ngày công.”

Tiền chính là điểm yếu của Nhật Ly.

Cô ngơ ngác giơ đồng hồ đeo tay lên : “Tám giờ đúng.”

“Đồng hồ của cô sai . Tám giờ một phút.” Tuấn Kiệt nâng đầu lên, tay liên tục ký đám tài liệu mặt.

[Một phút? Trị giá nửa ngày công?]

Mẹ nó.

Anh là sếp, quyền!

Nhật Ly thêm gì, cô thở dài mệt mỏi về chỗ của xuống. Có ngu mới tranh luận với cấp . Nhất là với cái loại thi thoảng sẽ lên cơn giống thế .

Ấn tượng về vị giám đốc là thần tượng của cả công ty Nhật Ly thẳng tay gạt uống âm điểm, cái tem một cũng gỡ xuống vứt .

Dáng vẻ bất lực của cô trong mắt Tuấn Kiệt biến thành tỏ vẻ ủy khuất, giả bộ yếu đuối để mong nhận sự che chở của khác.

Ghen tuông trong mắt càng thêm nồng đậm, tựa như một ngọn núi lửa sẵn sàng phun trào bất cứ lúc nào.

Trạng thái đối nghịch của hai trong một gian cứ thế âm thầm phát triển.

Loading...