Hang nhỏ bên điên cuồng tuôn trào mật ngọt, Nhật Ly sung sướng thống khổ la oai oái.
“A… a… a… ân…”
Gương mặt tinh xảo ửng hồng, cặp mắt ngập nước mê ly dụ hoặc khiến cho Tuấn Kiệt điên cuồng khó lòng cầm cự. Người phụ nữ của tựa một hồ ly tinh đang phát mị tình phóng đãng, quyến rũ ; dáng vẻ phong tình vạn chủng thôi thúc đàn ông vì cô mà mê thôi.
Tuấn Kiệt thả Nhật Ly , chống tay dậy dùng sức đẩy cô ngã ngửa xuống tấm đệm êm ái, đôi chân thon dài của cô nâng cao gập ngực, đầu gối đè ép lên đỉnh núi ngọc phấn hồng.
Người đàn ông chống tay áp n.g.ự.c chân cô, mạnh mẽ đưa hông, tư thế khiến Nhật Ly cảm giác như đều chèn ép vô cùng chật trội.
Điên cuồng cắm, điên cuồng la.
Sau đó dường như vẫn thỏa mãn, liền túm lấy đầu gối cô đang gập banh rộng như hình chữ M bắt đầu công cuộc "hoan ái" mới.
Tuấn Kiệt chẳng khác gì một bác nông dân chăm chỉ cày cuốc, thúc Nhật Ly trôi như mảng bè dập dềnh mặt nước. Mỗi khi cô đ.â.m trôi tuột đến cuối giường, vội bắt lấy eo cô kéo trở , đó tiếp tục quấn quýt lấy như đôi sam biển khăng khít rời.
Lúc thì ngửa, lúc sấp, khi khi bò.
Nỗi khát khao của Nhật Ly dành cho Tuấn Kiệt giống như một kẻ du hành sa mạc đang khát nước, mãi mãi vẫn thỏa mãn. Chẳng những thế, mà cô còn như hoá thành xà tinh quấn lấy đàn ông thèm nhiều hơn nữa.
Nhật Ly quỳ bò giường lớn, hai cánh tay cô chống xuống nâng đỡ cơ thể lên. Bàn tay nắm chặt ga giường, cắn môi chờ đợi.
Mông đào săn chắc nở nang ửng hồng, eo nhỏ uốn lượn, bộ đường cong cơ thể hấp dẫn phập phồng phát loại tín hiệu mời gọi trí mạng dành cho phía .
theo tư thế vểnh m.ô.n.g của Nhật Ly, hai cánh hoa nơi cửa hang lộ rõ hơn, chúng sưng lên nhớp nháp đáng yêu một cách kỳ lạ, đáp cái của Tuấn Kiệt nó như đang mấp máy mời gọi, bày sự quyến rũ hấp dẫn, làm hạ càng cương cứng, khó nhịn.
Hang nhỏ cứ thế hấp háy, bờ m.ô.n.g cong đầy đặn còn hổ mà vặn vẹo cọ cây gậy của , đó từ từ nuốt lấy cây gậy, m.ô.n.g nhỏ trắng trẻo vặn vẹo đưa đẩy làm đỉnh gậy cọ tới ngóc ngách.
Thật là thống khoái.
Mỗi khi đỉnh gậy nghiền ép hang nhỏ mẫn cảm, tầng tầng lớp lớp khoái cảm ồ ạt sinh bủa vây lấy hai tâm hồn. Hang nhỏ giống như hàng trăm chiếc miệng tham lam cắn mút khiến Tuấn Kiệt cảm giác lâng lâng như đang bay ở tận chín tầng mây .
" n a… a…”
Tầm mắt Nhật Ly chăm chú về phía đầu giường, miệng liên tục rên rỉ thành tiếng, m.ô.n.g nhỏ kiều nộn thuần thục phối hợp cùng Tuấn Kiệt nhịp nhàng vận động.
Khi thì giận dỗi rút , khi thì "òm ọp" nuốt nguyên cây gậy, bộ thật sâu, sâu.
Theo nhịp động của hai , núi ngọc rũ xuống lắc qua lắc tạo nên hình ảnh sắc tình sặc mùi hoan lạc.
Cả hai hạnh phúc chìm đắm trong niềm say mê. Cả con tim và lý trí đều thực sự hài hòa.
Rất vui vẻ.... Rất thoải mái...
Bàn tay Tuấn Kiệt chốc chốc thì nhào nặn hai núi ngọc, khi thì chen giữa những cánh hoa chăm hóc hạt thịt mềm mại, lúc mơn trớn tấm lưng ong. Tạo vô dòng điện lưu xâm nhập mỗi tấc da thịt của cô, cộng hưởng với tạo từng đợt sóng cao trào.
D.ục vọng trong Nhật Ly ngày càng tăng vọt.
Mông nhỏ ngập ngừng đung đưa cùng với tiếng nức nở phát môi, cứ thế tạo thành bản nhạc quanh quẩn dứt trong phòng ngủ.
Tuấn Kiệt rũ mắt nơi tư mật đang giao hòa của hai , hầu kết lăn lộn vô , cổ căng chặt thấy rõ gân xanh, xương hàm bạnh vì đang cố kiềm chế xúc động phóng thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/yeu-em-sung-em/chuong-137-ai-tinh-trien-mien-3.html.]
Anh đang đấu tranh với dục vọng điên cuồng của bản , cố ý để phụ nữ của tự động thủ, chẳng mấy khi cô chủ động đòi hỏi như thế .
m thanh giao hoan "bạch bạch bạch" vang dội, lượng lớn mật ngọt đặc dính từ cửa hang chảy xuống bắp đùi cả hai trôi xuống đệm giường loang lổ.
Hang nhỏ từng lớp trùng trùng điệp điệp thịt mềm đè ép đỉnh đầu cây gậy như đang bóp chặt chẳng nhả , Tuấn Kiệt hừ mũi khẽ rên một tiếng gợi cảm, sung sướng đến mức da đầu nổ tung.
Nhật Ly cũng sắp cao trào.
Tuấn Kiệt bắt lấy đôi núi ngọc, cây gậy ác liệt đ.â.m thọc, cắm thật sâu, hang nhỏ non nớt đều kéo ấn vô mãnh liệt.
"Ô ô...” Nhật Ly nức nở vì phấn khích.
Sâu bên trong hang nhỏ sinh từng trận châm chích như kiến cắn, những đợt sóng dạt dào dâng lên tạo loại cảm giác sảng khoái, hang nhỏ co rút gắt gao cắn chặt cây gậy rời.
Nhật Ly ngoái đầu , gương mặt ửng hồng, mắt hạnh ngập nước chớp chớp phát loại tín hiệu tán dương.
Tuấn Kiệt cúi lấy hôn xuống môi cô, kéo theo lưỡi nhỏ quấn quýt rong ruổi một trận.
Gậy thịt tăng tốc cắm.
"Ưm, ưm..."
Nhật Ly Tuấn Kiệt tận tình gieo cấy cho đến khi cô uể oải, nhấc nổi mí mắt, tay bủn rủn, nửa sấp xuống giường mặc thích làm như thế nào thì tùy.
Tuấn Kiệt phụ nữ mềm nhũn bẹp giường, nơi tư mật của hai vẫn còn đang "phốc, phốc” từng gián đoạn.
"Kiệt, em thực sự buồn ngủ quá , chúng dừng , em ngủ.” Nhật Ly thều thào khi dừng động tác lật ngửa cô .
“Em cứ ngủ , lát ngủ.” Tuấn Kiệt cúi đầu ngậm lấy một bên núi ngọc say mê li.ếm mú.t.
Nhật Ly lập tức đợt cao trào đánh tới mất sự tỉnh táo, mắt khép mơ màng ngủ trong khi hang nhỏ vẫn ngừng trào mật ngọt mỗi khi gậy thịt của thúc ép.
“Ưm… ưm… ưm…” Tiếng rên khe khẽ vô cùng thỏa mãn xen lẫn giữa những âm thanh ì ọp.
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
Tuấn Kiệt mỉm , tăng tốc, gầm nhẹ một tiếng, mạnh mẽ động thêm một cái, b.ắ.n mật dị/ch nồng đặc cơ thể yếu ớt của Nhật Ly.
Mà bên lúc y như kẻ say rượu, cơ thể mềm oặt mặc cho tùy ý sắp đặt.
Dòng chảy ấm nóng của lấp đầy trống còn trong hang nhỏ.
Anh thoả mãn vuốt ve gương mặt mê mị của cô khẽ thì thầm: “Cảm ơn em! Vợ yêu!”
Người phụ nữ hé mắt chỉ ậm ừ một tiếng.
Cơ thể mệt mỏi nhưng vô cùng thoả mãn liệt giường hề động. Tuấn Kiệt cúi đầu hôn lên trán cô, cũng chẳng thèm rút cây gậy khỏi hang nhỏ cứ thế nghiêng phía ôm lấy cô trong lòng.
Đêm khuya thanh vắng, những ngôi lấp lánh ngoài dần dần từng áng mây đen kéo đến che phủ.
Toàn bộ thành phố Vũ Ninh lập tức chìm trong một màu đen tối, ánh đèn phát từ tòa cao ốc đột nhiên tắt ngúm.
Bầu khí u ám nặng nề nhanh chóng lan tràn ngóc ngách. Những bóng đen đáng sợ tiếng động nhảy nhót khắp nơi.
Đâu đó tiếng chuông báo động, tiếng còi hú nối vang lên. Chỉ ở tại căn phòng , thứ vẫn bình yên chìm giấc ngủ.