Tưởng là nhầm, bước tiếp, tiếng bước chân xuất hiện phía .
Tôi run rẩy mở camera điện thoại, thật sự một xa phía !
Là một đàn ông cao lớn!
Có lẽ là qua đường thôi?
Tôi nghĩ , nhưng vẫn lén lút dùng điện thoại quan sát phía , và bật chế độ video.
Qua điện thoại, phát hiện đàn ông đó cứ chằm chằm , và cách giữa với cũng đang rút ngắn .
Còi báo động trong đầu réo vang, tim đập nhanh từng thấy.
Phải tìm cách tự cứu !
Tôi nghĩ đến việc nhanh chóng ga tàu điện ngầm, trong ga nhân viên, chắc sẽ .
thể chạy, sợ phát hiện, ước chừng thể chạy nhanh hơn , chỉ thể bước nhanh hơn.
phát hiện đàn ông phía cũng đang tăng tốc, gần như sắp chạy tới chỗ .
mà, từ đây đến ga tàu điện ngầm vẫn còn một đoạn, làm đây!
Tôi suýt òa lên, đúng lúc , thấy phía một cặp vợ chồng trung niên, đang khoác tay bộ.
Như nắm cọng rơm cứu mạng, vội vàng cầu cứu họ, nhờ họ giúp đỡ, đưa đến ga tàu điện ngầm.
Hai chú hai dì đồng ý, dì còn nắm tay bảo đừng sợ.
Tôi vô cùng ơn, cảm thấy cứu, khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Dường như cảm thấy hy vọng, đàn ông đó nhanh chóng vượt qua chúng xa.
Tôi vỗ vỗ ngực, cảm thấy như thoát hiểm trong gang tấc.
Dì nhiệt tình, để xoa dịu cảm xúc của , dì cứ trò chuyện với .
Đến đoạn đường quen thuộc, rẽ là ga tàu điện ngầm, định làm phiền hai chú hai dì nữa, tự chạy qua là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/yeu-duong-cung-canh-sat/chuong-3.html.]
Tôi cảm ơn họ, lời tạm biệt chuẩn .
, dì buông tay, còn kéo về phía một chiếc xe đậu bên đường!
Lúc mới giật nhận gì đó , dùng móng tay cào mạnh tay dì , dùng hết sức lực vùng vẫy thoát , vội vàng rẽ sang định chạy ga tàu điện ngầm.
Khi rẽ qua góc cua, mồ hôi lạnh của tuôn ào ào.
Người đàn ông theo dõi đó đang đợi ở đó.
Lúc hai phía cũng đang tiến đến gần.
Tôi làm nữa, trong mơ hồ cảm thấy như một con cừu bầy sói bao vây.
Tôi cũng dám kêu cứu, vì sợ làm kinh động đến chúng, càng sợ hãi rằng điều đến là sự cứu giúp mà là một bầy sói khác.
Sống hai mươi mấy năm, bao giờ cảm thấy tuyệt vọng như lúc .
lúc , một tiếng bước chân khác lạ giống chúng đột nhiên vang lên, một nữa tới từ phía đối diện con đường.
08
Trong lòng thấp thỏm nhưng cũng một chút hy vọng, nhưng đó cứ thế thẳng. Anh thậm chí thèm lấy một cái mà bước nhanh , rõ ràng là gây rắc rối.
Tôi cắn răng, quyết định liều một phen.
Tranh thủ lúc sự chú ý của chúng phân tán, lập tức chạy sang phía bên đường.
Vừa chạy bấm điện thoại báo cảnh sát gọi sẵn để cầu cứu.
Ba phía phản ứng , thế mà đuổi theo.
Không , khắp nơi đều camera giám sát mà chúng cũng dám ngang nhiên bắt như .
Chạy thành công sang bên đường, thấy đúng là hoảng loạn mất phương hướng, các cửa hàng ven đường đều đóng cửa, thể cầu cứu .
Thấy sắp đuổi kịp, còn cách nào, chỉ thể câu giờ đợi cảnh sát đến.
Thể lực tiêu hao nhanh, vô cùng hối hận vì đây quá thích ở nhà mà chịu tập thể dục, cũng thoát c.h.ế.t .
Tôi đầu ba đang truy đuổi ngừng, cảm thấy sắp trụ nổi nữa .