Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VZ0R3h4nW
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Vy bị bắt ngay tại bàn cà phê cũ – nơi cô và Hạ An từng cùng nhau học bài, khóc vì tình yêu đầu, cười vì những giấc mơ ngây thơ.
Giờ đây, nơi ấy thành chiến trường lặng lẽ.
Hai nhân viên điều tra mặc thường phục lập tức tiếp cận và còng tay Vy. Cô ta không chống cự, thậm chí còn cười khẩy.
“Các người nghĩ mình thắng rồi sao?”
Duy lao đến bên Hạ An, nắm lấy tay cô, ánh mắt không rời khỏi Minh Vy một giây.
Vy quay sang nhìn cả hai, giọng bình thản đến gai người:
“Duy, cậu đúng là kẻ yếu đuối đáng thương nhất mà tôi từng biết. Cậu có thể lôi được vài kẻ ra ánh sáng… nhưng Khánh Dương à? Hắn đã biết trước tất cả.”
Ông Minh bước lại, nghiêm giọng:
“Cô đang dọa hay thú nhận?”
Vy bật cười.
“Tôi chỉ nói sự thật. Hôm nay các người bắt được tôi... là vì hắn muốn thế. Hắn dọn bàn cờ. Tôi chỉ là quân thí.”
Ánh mắt Vy chuyển hướng sang Hạ An, chậm rãi:
“Cậu biết không, An? Ngay từ khi cậu bước chân vào ký túc xá năm nhất… cậu đã là quân cờ của hắn rồi.”
“Im đi!” – Duy gầm lên.
Nhưng Vy không dừng lại.
“Khánh Dương biết cậu là con gái Trần Quang Minh. Biết cậu sẽ không bao giờ chấp nhận bất công. Và cậu chính là mồi nhử hoàn hảo để Duy quay lại thành phố.
Tất cả những gì các người làm… hắn đều đẩy đi đúng hướng.”
Hạ An run b.ắ.n người.
“Cậu… đang nói dối.”
Vy bật cười. “Cậu nghĩ sao khi hắn biết được màu váy cậu mặc trong đêm Duy đưa cậu đi trốn lần đầu tiên? Cậu nghĩ sao khi mỗi bước đi của cậu trong ba tháng qua đều khớp với dữ liệu định vị… từ một chiếc điện thoại bị cài ngầm?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/yeu-anh-trong-bi-mat/chuong-20-tro-choi-van-chua-ket-thuc-ha-an-la-con-tot-cuoi-cung.html.]
Ông Minh cau mày. “Điện thoại nào?”
Vy liếc xuống túi xách Hạ An – nơi chiếc điện thoại dự phòng vẫn nằm im lìm.
“Chiếc đó. Quà tặng sinh nhật... từ tôi.”
Hạ An c.h.ế.t lặng.
Bao nhiêu đêm cô ôm chiếc máy ấy để gọi cho Vy tâm sự. Bao nhiêu cuộc trò chuyện về Duy, về kế hoạch của cha cô… đều đã lọt vào tai kẻ đứng sau tất cả.
Minh Vy bị dẫn đi.
Duy dìu Hạ An vào xe. Cô im lặng suốt đoạn đường dài. Mắt cô vô hồn, tay lạnh buốt.
“Anh xin lỗi.” – Duy thì thầm. “Là anh đã để em tin nhầm người…”
“Không.” – Hạ An cắt lời. “Lỗi là do em quá dễ tin.”
Cô nhìn ra cửa kính. Giọng cô nhỏ nhưng sắc lạnh:
“Anh từng hỏi em sẵn sàng bước vào bóng tối cùng anh không.”
“Giờ thì sao?” – Duy hỏi.
Cô quay sang, mắt long lanh ánh lệ.
“Giờ em muốn kéo ánh sáng ra khỏi đó. Dù có phải đốt cháy cả ván cờ này.”
Cùng lúc đó, tại một căn phòng sang trọng ở ngoại ô – Vũ Khánh Dương đứng trước màn hình lớn.
Trên đó, hình ảnh Hạ An đang rơi nước mắt, ôm chặt Duy bên bờ vai.
Hắn cười.
Rót một ly rượu vang đỏ sẫm như máu, hắn khẽ nói:
“Ván cờ thực sự... mới bắt đầu thôi, công chúa bé nhỏ của Trần Quang Minh.”