[Liễu Minh Khiêm gào thét trong lòng:] Tôi đang chờ cô rốt cuộc bạn trai con gái là ai đây ! Ai như cô, đưa tin giật gân mà chỉ nửa vời!
Các khách mời còn cũng đầy mong đợi chằm chằm Lâm Trà. Rốt cuộc thì yêu của Liễu Linh Nhi đang ở trường là ai cơ chứ? Ai mà tò mò cho .
Lâm Trà phớt lờ ánh mắt mong chờ, cô thong thả húp một ngụm canh cá hầm nấu. Thịt cá chép mềm ngọt thơm lừng, nước canh vàng nhạt để dư vị khó quên...
[Lâm Trà thầm nghĩ:] "Wow wow wow! Ngon tuyệt! Quả nhiên là canh nấu khác!"
Các khách mời: (Cạn lời.) Cô mau chứ!!
[Hệ thống Ăn Dưa Báo Cáo Kết Thúc].
Sau đó, Lâm Trà lượt bưng những món ăn nấu xong đặt lên bàn.
Sườn xào chua ngọt chua dịu thơm ngon, các món kho cay nồng ấm bụng, thịt hấp mềm tan trong miệng, và cả món đầu cá băm ớt cay xè lưỡi... Trong chốc lát, vô món ngon đầy màu sắc bày kín bàn ăn trong tiểu viện, khiến tạm thời quên bẵng cả chuyện hóng dưa.
Hoàng hôn dần buông xuống phía Tây. Tất cả khách mời đều ăn uống ngấu nghiến trong tiểu viện, sự mệt mỏi một ngày dài dường như chỉ thể xua tan bởi đồ ăn ngon.
Chỉ trừ Liễu Minh Khiêm. Trong mắt ông lúc , thứ đều mất màu sắc; đồ ăn ngon cũng chẳng còn mùi vị, hoàng hôn cũng trở nên nhạt nhẽo. Ông chỉ tìm cho cái tên bạn trai của Liễu Linh Nhi mà Lâm Trà nhắc tới!
Liễu Linh Nhi từ đầu đến cuối vẫn cúi gằm mặt, điên cuồng ăn cơm, dám Liễu Minh Khiêm. Những vị khách mời khác cũng cúi đầu, nhưng chủ yếu là vì đồ ăn Lâm Trà nấu quá ngon, khiến họ chẳng còn rảnh để ngẩng lên ai.
Vừa nhai miếng sườn xào chua ngọt giòn rụm, Lâm Trà thầm nghĩ khi cái bàn ăn yên lặng đến đáng sợ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-ve-nam-18-tuoi-dua-vao-an-dua-ma-noi-tieng/chuong-33.html.]
[Lâm Trà thầm nghĩ:] "Ưm, tối nay im thế nhỉ? Chẳng lẽ lúc nấu cơm xảy chuyện gì mà ?"
[Khách mời: Cô mau cho rõ chứ!]
Lâm Trà mỉm : "Hì hì, nếu cứ im lặng như thì cũng cần cố gắng khuấy động bầu khí nữa! Cứ để tự tìm dưa mà ăn ! Ăn cơm mà hóng chuyện thì mất vui một nửa , ha ha ha."
Lâm Trà cúi đầu, mở Hệ thống Ăn Dưa. Tất cả , hẹn mà cùng lúc vểnh tai, nghiêng về phía cô.
Chỉ Liễu Linh Nhi là cực kỳ lo lắng Lâm Trà sắp làm lộ tin động trời gì, cô bé ăn ngấu nghiến như hổ đói, đang định lên tiếng ngăn cản Lâm Trà. Tuy nhiên, cổ họng cô bé đột nhiên nghẹn , một cơn buồn nôn khó chịu xộc lên, khiến Liễu Linh Nhi khỏi 'Ọe' một tiếng.
Lâm Trà đột ngột ngẩng đầu, thấy Liễu Linh Nhi đang che miệng, Chu Trạch Hủ ân cần đưa khăn giấy cho cô. Lâm Trà nghiêng đầu, thắc mắc: "A! Liễu Linh Nhi mang thai !"
[Hệ thống/Lâm Trà thầm nghĩ:] "Không mới quen hai tuần thôi ? Tốc độ nhanh thật đấy!"
Khách mời: (Há hốc miệng, chấn động!) "Giới trẻ bây giờ thật sự đỉnh của chóp!"
Liễu Minh Khiêm lập tức cuồng, vội vàng chạy về phòng nghỉ nhỏ để tìm... vũ khí. Ngay lúc ông vác thanh kiếm dài bốn mươi centimet lao khỏi phòng, thì thấy giọng thản nhiên của Lâm Trà:
"Ôi, hóa là nhầm . Thì Liễu Linh Nhi ăn hành lá, nãy ăn hành nên mới buồn nôn do phản ứng cơ thể thôi..."
Liễu Minh Khiêm: (Đứng hình.)
Khách mời: (Toát mồ hôi hột.)
---