Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-07-18 11:09:51
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"À! Được!" Lý Quý gật đầu ngớt.
Tần Tĩnh Trì trong lòng thầm nhớ đến món chân giò kho tàu, bước chân khi về quả thực nhẹ như bay.
Hắn cửa thấy chờ mong mỏi mắt : "A ca, cuối cùng ca cũng về !"
Tần Tĩnh Trì liếc mà nên lời, đoạn với Giang Oản Oản: "Chư vị cứ dùng bữa ! Chẳng cần để ý đến ."
"Không , cũng chỉ một lát thôi mà!"
Tần Tĩnh Nghiễn bưng bát lên, vội vàng gắp miếng chân giò mà ngấu nghiến nuốt trôi.
"Tẩu tử! Thật ngờ tẩu thể làm món chân giò thơm ngon đến ! Quả là cao tay!"
Giang Oản Oản ăn thật ngon miệng, chỉ mỉm dịu dàng, tiếp tục gắp thức ăn cho Đoàn Đoàn.
Tần Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn dùng bữa vui vẻ, cả hai đều chẳng bận tâm đến việc trò chuyện.
Tần Tĩnh Trì thưởng thức chân giò, luôn cảm thấy món ăn còn dậy mùi thơm hơn bội phần!
"Oản Oản, nàng thêm thứ gì đặc biệt ? Không chỉ mùi hôi tanh, mà còn một mùi thơm khó tả thành lời!"
Giang Oản Oản trầm ngâm giây lát, đoạn đáp: "Ta cũng chẳng rõ giải thích cho tường tận, chỉ thứ khi hầm xong thể khử mùi tanh hôi, còn tỏa hương thơm nồng nàn lạ lùng, hình dáng tựa như một loại thảo dược."
Mọi gật đầu như hiểu như , Giang Oản Oản tiếu bất đắc, bất đắc: "Thôi , chư vị cứ chuyên tâm dùng bữa !"
"Nếu các ngươi dùng cá thì cũng thể đánh về làm cá luộc ăn, còn thể làm loại cá viên như hôm đó chúng dùng."
Đoàn Đoàn đến cá viên liền yên, vội vàng níu lấy vạt áo Giang Oản Oản, nũng nịu thưa: "Nương ơi nương… Đoàn Đoàn ăn cá viên!"
"Được! Ngày nào đó bảo cha con đánh thật nhiều cá đem về, nương sẽ đích làm cá viên cho con dùng, ừm... Chúng còn thể làm cá viên chiên nữa đó."
Đoàn Đoàn đôi mắt to tròn nhấp nháy liên hồi, còn nuốt ực một cái, nghĩ đến đồ ăn ngon, cả liền biến thành một tiểu miêu tham ăn.
Mọi bên đều dùng bữa thỏa mãn, mà hàng xóm cạnh nhà họ, thì như .
Lý Quý mang bát chân giò Tần Tĩnh Trì đưa nhà. Dù ngửi thấy mùi thơm nồng nàn, song vẫn đinh ninh rằng thứ chân giò vốn hôi tanh khó ngửi, dẫu chế biến cách nào cũng chẳng thể ngon bằng thịt tươi thuần túy.
Hắn vốn định để lát nữa chờ thê tử xào xong thịt, trộn với thịt dùng vài miếng.
Nào ngờ Tiểu Bảo ấm ức : "Cha! Ăn!"
"Ôi trời, Tiểu Bảo, chờ một chút, lát nữa nương con xào xong thịt, cha cho con dùng no!"
Tiểu Bảo nào chịu lời khuyên, bé ngửi thấy đồ ăn ngon liền dùng, chờ .
Lý Quý thấy bé nũng nịu với , trong lòng lập tức mềm nhũn: "Được , cha gắp cho con dùng!"
Hắn đút từng miếng một cho bé, thấy Tiểu Bảo dùng bữa ngon thì kinh ngạc khôn tả, rằng bình thường nhà làm đồ ăn ngon đến mấy, tiểu nhi cũng từng dùng bữa vui vẻ đến thế.
Hắn nghi hoặc thôi, bèn gắp một miếng nhỏ bỏ miệng hòng nếm thử mùi vị .
Vừa đưa miệng, hương thơm nồng nàn của chân giò cùng mùi hoa tiêu hòa quyện lập tức xộc thẳng lên mũi, miếng chân giò mềm tan, quả thực mỹ vị khôn tả!
Nhìn bát chân giò vơi quá nửa, cúi đầu Tiểu Bảo ăn ngon lành thun thút, khỏi rơm rớm lệ vì hối hận, thầm nghĩ tiểu tử nhà quả là quá tinh quái.
Hắn thật sự ngờ mỹ vị đến nhường !
"Tiểu Bảo, nương con sắp nấu xong thịt , con dùng ít thôi, nếu lát nữa ăn nổi!"
Tiểu Bảo cha , do dự một lát: "Ăn… Ăn thịt!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-20.html.]
Cuối cùng Lý Quý cũng giữ chân giò ít ỏi còn trong bát, thế nhưng chờ Lý Thị bưng thịt lên, bọn họ chẳng còn thiết tha gì nữa.
Trước cho rằng thịt là thứ ngon nhất gầm trời, bây giờ chút cảm giác thèm ăn nào, trong tâm trí chỉ còn vương vấn mùi vị món chân giò nếm thử!
Ngày hôm , sáng sớm Trần Tĩnh Trì bắt tay việc xử lý gỗ mang về hôm qua.
Giang Oản Oản thì cho Đoàn Đoàn ở trong phòng ngủ, hôm nay thời tiết lạnh nên Giang Oản Oản để Đoàn Đoàn trong chăn ấm ngủ thêm một lúc.
Chính nàng thì lấy giấy bút , định vẽ phác thảo một loại d.a.o lưỡi lượn sóng chuyên để thái khoai tây.
Mặt d.a.o vẽ thành hình gợn sóng, chuôi d.a.o thì cứ phác thảo đại khái theo hình dáng một chiếc d.a.o thông thường là .
Vẽ xong, nàng mang bản vẽ đến xưởng gỗ tìm Trần Tĩnh Trì: "Đây là con d.a.o vẽ, xem thể làm ?"
Trần Tĩnh Trì cầm lấy bản vẽ, chỉ liếc qua. Tuy hình dáng phần kỳ lạ, song cũng chẳng mảy may hỏi thêm, chỉ đáp: "Có lẽ là làm . Ngày mai sẽ đến huyện thành đặt làm!"
Giang Oản Oản ngẫm nghĩ : "À! , còn một cái nồi sắt to nữa!" Hôm đó nàng huyện thành hỏi dò đôi chút, chiếc nồi lớn hơn một chút thì mất đến bốn, năm trăm văn, song cũng chẳng mấy đắt đỏ!
Trần Tĩnh Trì lưỡng lự gật gù. Dẫu chuyến bọn họ đến huyện thành cũng kiếm vài lượng bạc, tuy rằng món khoai tây thái gợn sóng nàng nhắc đến chắc thành công, nhưng mua nồi sắt về cũng chẳng xem là phí hoài.
Giang Oản Oản dặn dò xong xuôi, nàng định chế biến bột ớt cay nồng, bởi khoai tây thái gợn sóng quan trọng nhất vẫn là bột ớt và các loại hương liệu. Còn Trần Tĩnh Trì vẫn tiếp tục xử lý gỗ mang về.
Giang Oản Oản đem ớt khô, hạt vừng, đậu phộng cùng vài loại đại hồi phi thơm, giã nát thành bột. Hoa tiêu nàng hái hôm nọ cũng tán mịn thành bột.
Bột vừng, bột đậu phộng, bột đại hồi và bột hoa tiêu trộn đều bột ớt. Sau đó, nàng cho thêm chút muối, chút đường.
Giang Oản Oản nếm thử, song vẫn cảm thấy thiếu điều gì đó. Nàng ngẫm nghĩ hồi lâu, bỗng nhiên chợt nhớ : còn thể cho thêm bột thì là!
Thêm bột thì là , nếm thử nữa, hương vị lập tức trở nên phong phú, đủ đầy hơn. Tiếc rằng thiếu bột ngọt và hạt nêm, nếu hương vị ắt càng thêm phần mỹ vị!
Song dù những thứ , chỉ riêng như cũng xem như là mỹ vị lắm . Giang Oản Oản suy nghĩ thêm, rửa thêm chút hành lá cùng rau mùi để đó. Sau đó, nàng lấy vài củ khoai tây gọt vỏ, chậm rãi cắt thành hình nanh sói. Nàng thầm nghĩ, nếu cắt xong mấy củ khoai tây , e rằng đôi tay còn sức. Quả thực, một con d.a.o chuyên dụng ắt sẽ tiện hơn nhiều!
Nàng cắt xong khoai tây, Đoàn Đoàn tự thức giấc, tìm đến bên nàng: "Nương ơi…"
Giang Oản Oản cúi xuống hôn bé một cái: "Phải chăng Đoàn Đoàn của chúng đói bụng ?"
Khuôn mặt Đoàn Đoàn ửng đỏ, lộ vẻ vô cùng ngượng ngùng. Hôm nay, bé ngủ say đến mức, đến gần giờ ăn trưa mới thức giấc…
"Nương, nương gọi con dậy sớm hơn! Con… Con ngủ say đến thế!"
"Hôm nay trời giá lạnh, con cần thức giấc sớm làm gì. Vả , chúng cũng việc gì cấp thiết cần làm ngay."
Đoàn Đoàn nương , bèn tươi tỉnh trở , cất tiếng thưa: "Vâng, ạ!"
Đoàn Đoàn khoai tây thớt, nghi hoặc hỏi: "Nương, khoai tây cắt hình dáng ?"
Giang Oản Oản nhân cơ hội , khẽ đáp: "Đợi nương làm xong, Đoàn Đoàn tự khắc sẽ rõ."
"Được , nương chiên khoai tây đây. Đoàn Đoàn tránh xa một chút nhé, cẩn thận kẻo dầu b.ắ.n !"
"Vậy… Vậy con tìm cha đây!"
Đợi Đoàn Đoàn rời , Giang Oản Oản mới bắt đầu nấu món khoai tây nanh sói. Nàng đổ dầu chảo, đợi nóng trút khoai tây chiên.
Giang Oản Oản ưa vị giòn rụm, nên khoai tây chín tới nàng vớt một ít . Phần còn , nàng chiên cho đến khi khoai tây ngả sắc vàng óng mới vớt hết chậu gỗ nhỏ.
Trước hết, nàng chia khoai tây thành hai phần nhỏ, mỗi phần một kiểu chiên. Rồi cho bột ớt cay tê, hành lá thái nhỏ và rau mùi phần khoai tây còn . Sau đó, nàng thêm chút tương dầu cùng giấm thanh. Cuối cùng, nàng đậy nắp, lắc mạnh tay cho đến khi gia vị thấm đều, quyện từng miếng khoai tây là .
Phần chia riêng cũng trộn theo cách tương tự, song hề cho ớt bột cay tê, cốt là để Đoàn Đoàn thể dùng .
---