Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-07-18 11:09:49
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn nữa, là hầm đến độ nhừ thì thịt dễ dàng long xương, Đoàn Đoàn ăn cũng vô cùng tiện lợi.
Giang Oản Oản cầm chén nhỏ của Đoàn Đoàn qua: "Đoàn Đoàn, nương múc khoai tây và nước sốt cho con, trộn cùng cơm mà dùng !"
Quai hàm Đoàn Đoàn phồng lên, đang cố gắng nhai sườn, kịp đáp lời, song vẫn gật đầu với nương nó một cái.
Trộn cơm cho Đoàn Đoàn xong, nàng lấy bát của Tần Tĩnh Trì qua: "Tĩnh Trì, cũng trộn cho ngươi một chút!"
Nghĩ nghĩ, Tần Tĩnh Trì làm bộ như vô tình : "Ừ! Được! Đa tạ nương tử!"
Giang Oản Oản thế, nàng khẽ run lên, suýt làm rơi bát, tim đập loạn nhịp. Nàng vội vội vàng vàng trộn xong cơm đưa cho Tần Tĩnh Trì, lắp bắp : "Được… Được !"
Sau đó cúi đầu chậm rãi xới cơm, cũng dám Tần Tĩnh Trì thêm nữa.
Một nhà ba dùng bữa bao lâu, chợt từ trong phòng truyền đến âm thanh lạ. Tần Tĩnh Trì cùng Giang Oản Oản nghi hoặc liếc , đó buông bát, dậy mở cửa.
Tần Tĩnh Trì mở cửa , song thấy ai tới cả. Hắn đang định đóng cửa, liền cảm giác góc áo của kéo. Hắn chậm rãi cúi đầu, mới thấy một tiểu tử cửa nhà .
Hắn thấy tiểu tử thì bất đắc dĩ, đoán chắc là mùi đồ ăn nhà bay tới tận cách vách, cho nên tiểu tử men theo mùi hương mà đến đây.
"Tiểu Bảo, cháu đến nhà của thúc ?"
Tiểu nhi mới hơn hai tuổi, phát âm còn ngọng nghịu: "Thơm quá! Đói bụng!"
Tần Tĩnh Trì , quả nhiên đúng như dự đoán. Hắn thoáng qua hướng cách vách, thấy Lý Quý cũng tìm con, liền tiên bế tiểu nhi nhà .
"Oản Oản, lấy thêm một bộ chén đũa nữa . Tiểu Bảo của Lý Tam ca bên nhà kề mùi đồ ăn của chúng hấp dẫn đến đây ."
Tần Tĩnh Trì tiếp tục khổ: "Lúc nãy mở cửa, thấy tiểu tử ngoài cửa, bé bỏng như nắm tay, suýt nữa trông thấy!"
Đoàn Đoàn thấy Tiểu Bảo, vội vàng trượt xuống ghế, kéo tay tiểu tử : "Tiểu Bảo , đói bụng lắm đúng ? Nương nấu cơm ăn ngon lắm! Đệ mau !"
Nhìn thấy cái ghế quá cao, ánh mắt Đoàn Đoàn chuyển hướng qua Tần Tĩnh Trì: "Cha…"
Tần Tĩnh Trì hiểu ý, mỗi tay một tiểu tử, đặt bọn chúng lên ghế .
Tiểu Bảo đối với Đoàn Đoàn ngọt ngào: "Ca!"
Giang Oản Oản thấy tiểu nhi , cũng chút yêu thích, vội vàng trộn cho bé một chén cơm, gắp cho bé vài miếng thịt rớt khỏi xương, đó đặt chén ở mặt bé, đưa thìa: "Tiểu Bảo, mau ăn !"
Đôi mắt to đen láy của Tiểu Bảo chằm chằm Giang Oản Oản, nhận lấy thìa, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng, mềm mại :"Tạ ơn!"
Giang Oản Oản kìm , xoa nhẹ mái đầu bé nhỏ của tiểu tử .
Tiểu Bảo cúi đầu, cái miệng nhỏ nhai ngấu nghiến, hận thể vùi cả đầu chén mà ăn.
Chẳng mấy chốc, ba nhà họ Tần dùng bữa xong. Cả ba Tiểu Bảo ăn cơm ngấu nghiến tựa chú sóc nhỏ, trong lòng đều dâng lên niềm vui khôn tả.
Đoàn Đoàn khẽ vuốt ve khuôn mặt non nớt của Tiểu Bảo : "Phụ , mẫu , Tiểu Bảo thật đáng yêu! Chỉ tiếc còn quá nhỏ, thể cùng chúng rong chơi ."
Tiểu Bảo ngơ ngác chớp mắt Đoàn Đoàn ca ca, đoạn cúi đầu tiếp tục ăn uống.
Giang Oản Oản đưa tay đặt lên vai Đoàn Đoàn, ôn tồn : "Đến sang năm, Tiểu Bảo thể cùng các con du ngoạn . Hiện tại Tiểu Bảo chỉ mới lên hai, ngoài chơi đùa còn nhiều hiểm nguy, song của cũng sẽ mực lo lắng."
Nghe , bấy giờ Đoàn Đoàn mới tỏ tường gật gù.
Đợi Tiểu Bảo ăn hết cơm trong bát, Giang Oản Oản bế thằng bé lên, xoa xoa cái bụng nhỏ căng tròn, tủm tỉm: "Vậy là ăn no nê !"
Tần Tĩnh Trì cũng mỉm : "Nương tử đưa thằng bé cho ! Ta sẽ đưa nó trở về."
"Phụ … Người và nhi tử cùng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-18.html.]
"Được!"
Tần Tĩnh Trì một tay ôm Tiểu Bảo, một tay dắt Đoàn Đoàn, sửa soạn bước cửa.
Tần Tĩnh Trì bước đến ngõ nhà Lý Quý, khẽ gõ cửa. Từ bên trong vọng tiếng hỏi: "Ai đấy? Lập tức đây!"
Lý Quý mở cửa, thấy Tiểu Bảo Tần Tĩnh Trì bế tay, liền vô cùng kinh ngạc hỏi: "Tĩnh Trì, ôm Tiểu Bảo nhà ?"
Tần Tĩnh Trì bật thành tiếng. Xem kìa, vẫn thằng bé con biến mất từ bao giờ.
Bởi , giải thích: "Gia đình đang dùng bữa, e rằng Tiểu Bảo ngửi thấy mùi thơm liền chạy sang đây. Ta ngoài cửa tiếng động, mở thấy tiểu tử đó."
"À , tiểu tử ăn cơm ở nhà , cần cho nó ăn thêm nữa!"
Lý Quý , xong ôm Tiểu Bảo lòng: "Đứa tiểu quỷ ! Thật là làm phiền gia đình !"
"Không , chúng đều yêu thích Tiểu Bảo mà!"
Đoàn Đoàn cũng bên phụ họa theo phụ : " thế, đúng thế! Đoàn Đoàn thích Tiểu Bảo !"
Hai dắt tay nhi tử của , ở cửa hàn huyên một hồi lâu, Tần Tĩnh Trì mới cáo từ: "Tam ca, đưa Đoàn Đoàn về . E rằng Oản Oản ở nhà sắp nóng ruột mong chờ ."
"À! Thôi , về !"
Lý Quý ôm Tiểu Bảo trong nhà, than vãn với nương tử: "Đứa tiểu quỷ của nhà chúng , ngửi thấy mùi thơm liền chạy sang phủ nhà Tần dùng bữa ."
Lý Thị kinh ngạc thốt lên: "Thằng bé ngoài từ lúc nào ?"
Lý Quý lắc đầu: "Ta cũng chẳng gì, Tĩnh Trì đưa nó về đây, mới thằng bé chạy sang đó."
Lý Thị đành bất đắc dĩ ôm Tiểu Bảo lòng, xoa xoa cái bụng nhỏ căng tròn của thằng bé, nàng bật : "Ăn no đến thế , e rằng nên cho nó ăn thêm nữa, bằng chướng bụng mất."
Đoạn, nàng vỗ nhẹ lên m.ô.n.g Tiểu Bảo: "Tiểu quỷ , cũng chạy sang từ khi nào! Về thế nữa, ?"
Tiểu Bảo lim dim mắt mẫu , tựa hồ đang : "Mẫu đang gì ? Nhi tử nào !"
Lý Thị liếc mắt phu quân của một cái: "Đều tại đó! Còn mua thịt cho Tiểu Bảo ăn, rốt cuộc chẳng mua gì hết! Bằng thằng bé cũng sẽ chẳng chạy sang phủ nhà Tần mà ăn."
"Nay đến chậm, chỉ còn xương sườn với lòng, mua những thứ chỉ phung phí tiền bạc thôi!"
"Thôi , mai sẽ chợ sớm hơn một chút để mua cho Tiểu Bảo!"
Gia đình ba nhà họ Tần giường. Hôm nay Đoàn Đoàn ngủ gục vai phụ một hồi lâu nên giờ vẫn còn tỉnh táo ngủ . Giang Oản Oản một tay xoa khuôn mặt nhỏ mềm mại của thằng bé, một tay đàm luận cùng Tần Tĩnh Trì.
"Tĩnh Trì, hôm nay khi ở huyện thành, để ý đôi chút. Người chỉ bán bánh bao, mì sợi, khá hơn một chút thì mứt quả xâu tăm cùng vài loại điểm tâm. Bởi , dựng sạp bán khoai tây."
Tần Tĩnh Trì nghi hoặc nàng: "Mấy ngày qua nương tử làm ? E rằng loại đồ ăn chẳng mấy phù hợp để mở sạp buôn bán !"
Giang Oản Oản mờ ám, bí hiểm đáp: "Đương nhiên chỉ đa dạng kiểu dáng, khoai tây còn vô vàn phương thức chế biến khác ! Ta tính làm món khoai tây nanh sói. Ngày mai sẽ phác thảo vài công cụ, xem giúp liệu thể làm , chắc hẳn cũng chẳng khó khăn gì."
"Còn nữa, cần một chiếc nồi thật lớn, và một chiếc xe đẩy đặc biệt nữa."
Tần Tĩnh Trì nàng mỉm : "Được! Ta sẽ làm giúp nương tử."
Đoàn Đoàn cạnh phụ mẫu , lắng họ đàm đạo, bản tính háu ăn bỗng trỗi dậy: "Mẫu ơi mẫu … Khoai tây nanh sói là gì ạ? Ăn ngon miệng ạ?"
Giang Oản Oản khẽ hôn lên trán thằng bé: "Chờ phụ làm xong đồ dùng, mẫu sẽ làm cho Đoàn Đoàn ăn. Ừm… Chắc chắn con sẽ thấy ngon miệng thôi."
Đoàn Đoàn híp mắt: "Dạ ạ!"
Giang Oản Oản ôm thằng bé lòng: "Được , mau ngủ thôi!"
---