Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Dưỡng Bảo Bối - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-07-18 11:09:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đoàn Đoàn chúm chím môi: “Sau các nương như thế nữa, bây giờ nương đối xử với Đoàn Đoàn ! Nương còn ngủ chung với đó!”

Hai mau chóng cam đoan: “ , đúng ! Được, , ! Sau sẽ nữa.”

Đoàn Đoàn hì hì: “Vậy các mau ăn mận ! Quả thực ngọt!”

Hai gật đầu: “Được!”

Hai ăn, quên dúi một quả miệng Đoàn Đoàn.

Ba tiểu tử vui vầy ăn hết mận, bắt đầu chạy lăng xăng, chơi trò trốn tìm...

Lúc hai Tần Tĩnh Trì cõng khoai tây xuống núi thì mặt trời dần khuất bóng.

Hai cõng hai chiếc gùi chứa đầy khoai tây đường trở về thì bắt gặp Đại Ngưu đang làm đồng về: “Hai cõng thứ gì nặng nề thế? Sao nhiều đến !”

Tần Tĩnh Trì mỉm : “Đại Ngưu ca ca, đây là hôm qua nương tử lên núi phát hiện , bảo rằng thể dùng làm lương thực, chúng bèn đào một ít.”

Đại Ngưu đầy vẻ hoài nghi mà hỏi: “Quả thực thể dùng ư? Liệu độc tính chăng? Hai chớ nên khinh suất, vật núi thể tùy tiện ăn bậy !”

“Không đáng ngại , hôm qua chúng ăn , hề độc.”

“Vậy thì ! mà thằng bé An An nhà gầy yếu nhỏ thó, thể chỉ để nó ăn những thứ mãi, thỉnh thoảng vẫn nên cho nó tẩm bổ chút trứng thịt.”

“Đệ cũng nên khuyên nương tử hãy đối đãi tử tế hơn với thằng bé một chút, Cẩu Đản dẫn nó sang nhà chơi, còn giúp quét dọn nhà cửa! Đệ xem mà xem! Thằng bé ngoan ngoãn hiểu chuyện nhường nào!”

Tần Tĩnh Trì lòng chua xót khẽ gật đầu: “Ta rõ!”

“Vậy các mau về , mặt trời cũng ngả bóng tây .”

Tần Tĩnh Nghiễn ca của thôi, chốc lát vẫn nén mà cất lời: “Ca, tẩu tử... Hình như đổi nhiều, đây tẩu buồn để ý đến chúng , cũng đối xử vô cùng lạnh nhạt với Đoàn Đoàn nhưng hôm nay vô cùng nhiệt tình với , còn ôm ấp hôn hít Đoàn Đoàn nữa...”

Tần Tĩnh Trì liếc , khẽ nhếch khóe môi: “À! Nàng sẽ chăm lo cho cuộc sống thật , cũng sẽ đối đãi tử tế với Đoàn Đoàn.”

Tần Tĩnh Nghiễn khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì ! Cuối cùng tẩu cũng thấu hiểu sự tình. Nếu tẩu chăm nom Đoàn Đoàn kỹ lưỡng hơn, thì trưởng cũng thể rảnh rang hơn chút đỉnh.”

“Phải. Mau thôi!”

Hai thấy Đoàn Đoàn đang nhảy nhót vui vẻ đằng xa, tiện đường đón tiểu tử về cùng: “Đoàn Đoàn, mau về nhà với cha nào, hôm khác hẵng đến chơi nữa nhé!”

Đoàn Đoàn tiếng phụ gọi, đầu , vội vã chạy đến ôm chầm lấy chân phụ : “Cha! Tiểu thúc thúc!”

Tần Tĩnh Trì đang cõng khoai tây chẳng tiện cúi xuống, chỉ xoa đầu thằng bé: “Thôi , đừng làm nũng nữa, chúng cùng về thôi.”

Vừa dứt lời, sang dặn dò Cẩu Đản và Nhị Oa: “Hai cháu cũng nên về thôi, trời tối muộn .”

“Vâng ạ, ạ! Chúng cháu rõ, Tĩnh Trì thúc thúc.”

Đoàn Đoàn cũng vẫy tay tạm biệt hai : “Cẩu Đản ca ca, Nhị Oa ca ca, Đoàn Đoàn xin phép nhé!”

Nói xong, Tần Tĩnh Trì mới nắm bàn tay mũm mĩm của Đoàn Đoàn mà chậm rãi về nhà.

Đến cửa nhà, Đoàn Đoàn liền buông tay phụ Tần Tĩnh Trì, hớn hở chạy sân, tiểu tử trong thì đập mắt chính là những chùm hồng vàng óng đang treo mái hiên.

Đoàn Đoàn mái hiên nghiêng đầu tò mò ngắm nghía, Giang Oản Oản đang định treo nốt những quả hồng xâu xong cuối cùng thì thấy tiểu bảo bối đang say sưa ngắm những trái hồng. Thấy nương tiến gần, bé hỏi vội: “Thưa nương, đây là thứ gì ?”

Nàng khẽ mỉm đáp lời: “Đoàn Đoàn về đó ! Đây là hồng, nếu trời quang mây tạnh, chỉ chừng mười mấy ngày nữa là Đoàn Đoàn của chúng thể thưởng thức .”

Đoàn Đoàn ngẩng đầu, nheo đôi mắt tinh nghịch mà , còn lộ đôi lúm đồng tiền nhỏ xinh, trông vô cùng hớn hở: “Hẳn là sẽ ngon miệng lắm đây!”

Giang Oản Oản vô cùng yêu thích dáng vẻ đáng yêu của tiểu tử , nàng bế bổng thằng bé lên, hôn chụt mấy cái mới đặt xuống đất.

“Thôi , con cứ tự chơi đùa , nương bếp đây.”

Đoàn Đoàn lắc đầu: “Nương, con cùng nương, con thể giúp ích cho nương mà!”

Giang Oản Oản khẽ mỉm , kéo bàn tay nhỏ bé của thằng bé: “Được lắm! Vậy thì con hãy giúp nương lột tỏi nhé!”

“Được ạ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-ve-co-dai-nuoi-duong-bao-boi/chuong-12.html.]

Đột nhiên nhớ đến phụ còn đang ở phía , Đoàn Đoàn lật đật : “Phụ và tiểu thúc thúc cũng về , Đoàn Đoàn về cùng họ.”

Lời dứt, hai Tần Tĩnh Trì bước sân, đang định hạ gùi xuống.

Giang Oản Oản vội vàng bước đến đỡ lấy chiếc gùi nặng trĩu: “Hai về đó !”

Hai đặt gùi xuống, trút hết khoai tây , chất thành đống gọn gàng nơi góc bếp.

"Mau súc rửa dung nhan !" Giang Oản Oản bưng một chậu nước ấm áp đặt xuống bàn.

Hai sơ sài tẩy trần một phen, Tần Tĩnh Nghiễn liền toan cáo lui.

"A ca, tẩu tử, xin phép về !"

Chẳng đợi Tần Tĩnh Trì kịp lên tiếng, Giang Oản Oản vội vã : "Hãy ở dùng bữa, chớ vội hồi phủ!"

" phụ cùng mẫu hẳn là đang đợi !"

Giang Oản Oản trầm ngâm giây lát, cất lời: "Vậy thì hãy gọi phụ cùng mẫu đến đây, hôm nay chúng sẽ dùng bữa ở nhà!"

Tần Tĩnh Nghiễn ca ca , Tần Tĩnh Trì trầm ngâm đôi chút, khẽ gật đầu với : "Đệ hãy gọi phụ cùng mẫu đến đây dùng bữa !"

Tần Tĩnh Nghiễn nghĩ tới món ăn giữa trưa, trong lòng vô cùng vui mừng: "Vậy đây!" Dứt lời, liền vội vã chạy khỏi cửa.

Thấy dáng vẻ vội vã của , Giang Oản Oản cùng Tần Tĩnh Trì đưa mắt , bất giác bật .

"Vậy chuẩn bữa cơm !"

"Ta sẽ cùng nàng, phụ giúp nàng một tay!"

Đoàn Đoàn vội vã kéo tay phụ cùng mẫu , cũng chen lời: "Còn Đoàn Đoàn nữa!"

Tần Tĩnh Trì ôm lấy m.ô.n.g bé nhỏ của tiểu gia hỏa, một tay bế lên: "Vậy phụ tử chúng cùng giúp nương của con!"

Giang Oản Oản phụ tử hai tình thâm ý nồng, khỏi khẽ cong môi: "Vậy thôi."

Vừa tới gian bếp, Giang Oản Oản lấy khối thịt xông khói treo tường đưa cho Tần Tĩnh Trì, lấy cớ rằng: "Mấy hôm mua một ít thịt xông khói, ngươi rửa miếng giúp nhé! Ta chuẩn bữa cơm."

"Được!"

Đoàn Đoàn miếng thịt trong tay phụ mà nuốt nước bọt: "Mẫu ơi mẫu ! Vậy con làm gì đây?"

Giang Oản Oản đưa cho tiểu gia hỏa mấy nhánh tỏi: "Đoàn Đoàn giúp nương bóc tỏi !"

Đoàn Đoàn vỗ n.g.ự.c bé nhỏ của cam đoan: "Nương yên tâm, Đoàn Đoàn nhất định sẽ bóc thật , thuở con cũng từng giúp gia gia nãi nãi bóc mà."

Giang Oản Oản dáng vẻ kiêu hãnh của tiểu gia hỏa, nàng khỏi hôn lên đôi má phúng phính của : "Được! Nương tin Đoàn Đoàn!"

Giang Oản Oản chuẩn bữa cơm. Nàng lấy mấy củ khoai tây, gọt vỏ thái lát mỏng. Hôm nay nàng toan làm món khoai tây xào khô.

Sau đó, nàng xắt vài quả ớt xanh, kế đó xắt hành cùng gừng, lấy tỏi mà tiểu bánh bao bóc xong đem giã nát, đặt sang một bên.

Nhớ tới hôm nay nàng thấy một dải hành lớn xanh ngoài sân nhà , liền ngoài hái một nắm, rửa sạch, xắt thành từng đoạn nhỏ.

Tần Tĩnh Trì đem khối thịt xông khói rửa sạch đến, đặt lên thớt: "Để thái, nàng hãy mau chuẩn thức ăn ."

Giang Oản Oản , khẽ gật đầu: "Được!"

Thấy nồi cơm gạo lứt bếp gần chín tới, nàng lau chùi chảo một chút đổ dầu . Đợi dầu nóng già, nàng trút khoai tây , chiên cho tới khi chúng ngả vàng thì vớt . Kế đó, nàng cho ớt, hành, gừng, tỏi cùng hoa tiêu nồi phi thơm. Lúc mới đổ khoai tây xào sơ, nêm nếm thêm muối, đường, cùng tương du, cuối cùng rắc một nắm hành lá là thể múc đĩa.

Tần Tĩnh Trì thái thịt xong từ lâu, cạnh nàng quan sát. Khi thấy nàng đổ lượng dầu nhiều đến thế, khỏi ngẩn , bởi từng thấy ai xào thức ăn mà dùng nhiều dầu như .

Thế nhưng, cuối cùng vẫn thể cam chịu mùi hương cay nồng nức mũi của khoai tây.

Đoàn Đoàn chằm chằm nồi khoai tây xào khô, lén lút nuốt nước bọt mấy lượt.

Giang Oản Oản mỉm ẩn ý, cầm đũa gắp cho phụ tử hai mỗi một miếng khoai tây. bởi khoai tây khỏi nồi còn nóng hổi, nàng bèn thổi nguội một chút: "Mau nếm thử xem, mấy tiểu miêu tham ăn!"

---

Loading...