Xuyên thành thôn cô được ác bá cưng như bảo bối - Chương 88: Đó Là Báu Vật Của Hắn
Cập nhật lúc: 2025-11-11 15:52:02
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Từ và Chu Thành trở về nhà thì quá trưa.
Đống băng xe bò hết, Lý thị và Chu Bưu cả hai đều vui.
Điều chứng tỏ tất cả băng mang đều bán hết.
"Hôm nay thuận lợi ?" Chu Bưu hỏi.
Giang Từ xuống xe bò, đáp, "Rất thuận lợi. Một xe băng trực tiếp bán hết cả gói. Kiếm hai lạng bạc."
"Thật sự thể bán nhiều bạc như ? Con đây còn tin. Người nào mua nhiều băng như thế?" Lý thị vô cùng kinh ngạc.
"Nghĩa trang."
Nghe Chu Thành , Lý thị giật .
cũng lấy làm lạ.
Mọi đều đó là nơi nào. Công dụng của việc mua băng cũng tự nhiên mà hiểu.
"Không ngờ đơn hàng đầu tiên là bán cho nghĩa trang, thật đáng sợ quá mất..."
Lý thị đối với nơi như nghĩa trang thì lòng kính sợ. Trong nhận thức của bà, nơi đó đại diện cho sự sạch sẽ, đại diện cho xui xẻo.
Chu Bưu cho là đúng, "Chuyện bình thường ? Làm ăn buôn bán thì còn lựa chọn kén cá chọn canh gì nữa. Vả , nghĩa trang cũng là một nơi đường hoàng, do quan phủ trực tiếp quản lý."
"Không gì đáng sợ hết."
"Đại ca đúng đó nương, đừng thành kiến với nghĩa trang. Hôm nay con trong đó . Bên trong sạch sẽ, còn cả đạo sĩ nữa, đáng sợ như nương tưởng tượng ."
"Họ còn duy trì hợp tác lâu dài với chúng ."
"Cứ hai ngày đưa băng một , cho đến khi thời tiết trở lạnh cần dùng băng nữa thì thôi." Chu Thành buộc bò cọc, .
"Thời tiết còn nóng thêm hai tháng nữa. Hai ngày đưa một , tức là hai tháng thể kiếm tiền bằng một tháng."
"Một hai lạng bạc, ba mươi ngày thể kiếm nhiều như thế ?" Lý thị trợn tròn mắt giơ tay khoa tay múa chân, vẻ mặt thể tin .
Giang Từ : "Nương tính sai ."
Lúc , Lý thị bội phục Giang Từ sát đất.
Cái nha đầu lúc mới về nhà, ai mà ngờ nàng bản lĩnh như .
Con trai bà cưới một báu vật.
"A Từ, A Thành thể cưới con, thật là phúc khí của cả nhà chúng ."
Chu Thành cũng đầy vẻ kiêu hãnh Giang Từ, đó là báu vật của .
Giang Từ chút ngượng ngùng, "Nương, con thể gả cho A Thành mới là phúc khí của con. Không và A Thành thì làm con những ngày tháng như bây giờ."
"Ha ha ha, con bé chuyện thật dễ thương. Mệt chứ gì, mau về phòng nghỉ ngơi , làm cơm cho hai đứa."
"Không cần nương, con và A Thành ăn trưa . Bây giờ đói."
"Con nghỉ một lát, lát nữa còn làm băng để mai bán nữa."
"Không hai ngày đưa một ?"
"Nương, mua băng chỉ riêng nghĩa trang. Còn những khác cũng cần mà."
"Còn hai tháng nữa, một ngày cũng thể chậm trễ. Qua thời gian , trời lạnh , băng sẽ bán nữa. Chúng nhân cơ hội mà kiếm thật nhiều tiền." Giang Từ .
"Chỉ là ngày nào cũng thế , con vất vả quá, chịu nổi ?"
"Không nương. Việc nặng nhọc đều là của đại ca cả. Con chỉ điều chỉnh tỷ lệ công thức thôi. Một chút cũng mệt. Chỉ là vất vả cho đại ca ."
Chu Bưu gãi đầu ngại ngùng, "Ta sợ mệt ."
"Đều là một nhà, khách sáo như chứ, đại ca. Trên xe là những thứ đại ca cần dùng cho hôn sự, hôm nay đều mua đủ cả ."
Lý thị cũng thấy những thứ xe, nào là bông tuyết trắng, mặt chăn bằng lụa, và cả ruột chăn mềm mại.
Toàn là đồ cả.
"Nương, những thứ đều do A Từ tự tỉ mỉ chọn lựa, đều là loại vải và bông nhất."
"Nàng để đại tẩu rằng tuy chúng nhiều tiền, nhưng nguyện ý dùng những thứ nhất, để nàng chúng coi trọng nàng đến mức nào." Chu Thành hết tâm ý của Giang Từ .
"Các ngươi bây giờ vì để A Từ lo liệu chuyện chứ. Bởi vì đám đàn ông các ngươi căn bản sẽ tận tâm đến thế ."
Chu Bưu cảm kích tâm ý của Giang Từ, đối với nàng cũng thêm một phần kính phục.
Giang Từ đưa tiền còn , cùng với hai lạng bạc kiếm từ việc bán băng, đều giao cho Lý thị.
Vẫn luôn là chồng lo việc nhà, tiền kiếm của đại ca và Chu Thành đều ở chỗ Lý thị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-thon-co-duoc-ac-ba-cung-nhu-bao-boi/chuong-88-do-la-bau-vat-cua-han.html.]
Ai cần dùng tiền thì sẽ chi từ tiền .
Việc đưa tiền cho Lý thị là điều hết sức bình thường.
Giang Từ chút mệt mỏi, trở về phòng nghỉ ngơi, nàng xuống giường ngủ .
Khi Chu Thành bước , nàng ngủ say như chết.
Trên mặt Chu Thành nở nụ cưng chiều, đến bên giường, kéo rèm cửa xuống.
Trong phòng lập tức tối sầm . Ngủ trong bóng tối sẽ thoải mái hơn một chút.
Sau đó nhẹ nhàng rón rén rời khỏi phòng, đóng cửa .
Hắn nghỉ ngơi, vác cái gùi, lấy một con d.a.o phay bỏ trong gùi.
Đi từ phòng tạp vật.
"A Thành, định ?" Chu Bưu tới.
" núi xem thử, những cái bẫy đặt bắt thú rừng nào . Mai sẽ cùng mang trấn bán ."
" đợi một chút, cùng."
Chu Thành giữ , "Không cần, ở giúp A Từ làm băng ."
"Kịp mà. Bây giờ mới là giờ Mùi, đến tối còn một thời gian nữa. Hai cùng cũng thể nhanh nhanh về."
Chu Bưu trực tiếp cầm lấy cái gùi, cùng Chu Thành núi.
Trong núi cây cối um tùm, ánh nắng mặt trời thể chiếu rọi , gió núi nhiệt độ dễ chịu, so với bên ngoài núi thì thoải mái hơn nhiều.
Vì thường xuyên , Chu Thành đối với những khu rừng đặt bẫy đều vô cùng quen thuộc.
Cái bẫy ở phương vị nào, đều thể dễ dàng tìm thấy.
Cho nên, hai núi gần như tốn nhiều công sức.
Bây giờ chính là mùa trái cây rừng chín rộ.
Chu Thành và Chu Bưu đều ăn ý, chỉ cần thấy trái cây rừng chín mọng, vị ngọt thơm, đều sẽ tiện tay hái xuống bỏ gùi.
Chương nhỏ kết thúc, xin hãy nhấn trang kế tiếp để tiếp tục những nội dung hấp dẫn phía !
Bởi vì Giang Từ và Tiểu Bảo đều thích ăn.
Hai ăn tiến về phía .
Chưa đến nơi hái nhiều .
Cảm thấy gần đủ, liền còn chú ý đến trái cây rừng nữa, trực tiếp đến đích.
Vì Chu Thành vị trí của cái bẫy, cho nên sẽ lãng phí quá nhiều thời gian để tìm kiếm.
Dùng thời gian nhanh nhất, tìm khắp tất cả các cái bẫy.
Thu hoạch ba con thỏ rừng, hai con gà rừng, một con heo rừng cỡ .
Heo rừng là loài động vật thông minh, thể bắt heo rừng trong bẫy là cần đến vận may.
Vận may của bọn họ hôm nay .
Hai cùng kéo con heo rừng khỏi bẫy.
Miệng con heo rừng đang chảy máu, chân cũng gãy. nó vẫn lanh lợi, còn chạy trốn.
Chu Thành làm thể cho nó cơ hội? Hắn đưa tay kéo một sợi dây mây từ đất lên, liền trói bốn chân con heo rừng .
Ngay cả như , nó vẫn từ bỏ. Vẫn giãy giụa mặt đất.
Chu Bưu xách nó lên tay thử trọng lượng, "Chắc ba mươi cân. Ngươi thử xem."
Chu Thành cũng cầm con heo rừng lên tay thử, "Gần đúng. Ba mươi cân chỉ hơn chứ kém."
Nói xong liền xách lên bỏ gùi của .
"Ở đây chắc hẳn còn những con heo rừng trưởng thành khác, tìm thử xem ." Chu Bưu .
"Cũng còn sớm nữa, hôm nay thu hoạch cũng tệ. Về nhà còn giúp A Từ làm băng, về thôi."
“Phải, chúng hồi phủ thôi.”
Hai dừng , Chu Thành vác heo rừng.
Trong giỏ của Chu Bưu trái cây rừng, ba con thỏ rừng và hai con gà rừng buộc bằng dây mây, xách trong tay.