XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ PHÁO HÔI TRONG TRUYỆN NGỌT SỦNG - Chương 8:

Cập nhật lúc: 2025-12-27 04:20:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

15

Chu Nhan Nhan đỏ mặt vì hổ, ánh mắt lộ vẻ khó xử. 

Cảm ơn bạn đã ủng hộ cho truyện của Chiqudoll nha!

vẫn cố gắng giải thích: "Chúng em làm gì cả, chỉ là..."

Phó Thời Ngôn gác tay lên vô lăng, nhạo: "Hắn là bạn trai cô, hai làm gì cần báo cáo với . mà… Nếu chọn thì đừng đến trêu chọc nữa, hiểu ?"

Anh phớt lờ bàn tay đang chắn ở cửa sổ của Chu Nhan Nhan, kéo kính lên lạnh lùng nhấn ga.

Chiếc xe lao khỏi cổng trường. 

Tốc độ càng lúc càng nhanh, sắc mặt càng lúc càng lạnh.

Tôi rụt rè lên tiếng: "Cái đó... là cho em xuống xe ? Em sợ muộn quá về ký túc xá mất..."

Phó Thời Ngôn liếc bằng ánh mắt sắc như dao: "Cô còn lời nào khác với ?"

Tôi phân vân hồi lâu: "Vậy... chúc sinh nhật vui vẻ?"

"..."

"Bồi ăn bữa cơm ."

Lời còn dứt, điện thoại của Phó Thời Ngôn vang lên: "Thiếu gia, phu nhân hỏi ngài tới, bà cứ nhắc ngài suốt từ nãy đến giờ."

16

Xe dừng cửa một viện dưỡng lão cao cấp.

Phó Thời Ngôn bực bội rút một điếu t.h.u.ố.c , nghĩ ngợi một hồi cất .

Anh sải bước xuống xe, lẳng lặng theo đến tận cửa một ngôi biệt thự nhỏ độc lập thì mới nhận .

"Sao theo đây?" Anh im lặng một lúc bảo: "Xin , chú ý."

Người đang ở đây chính là của Phó Thời Ngôn. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-truyen-ngot-sung/chuong-8.html.]

bệnh tâm thần dày vò nhiều năm, thường xuyên tỉnh táo. 

Bà đối với Chu Nhan Nhan một cách cố chấp, còn với con trai ruột thì chẳng mấy quan tâm.

Trong mắt bà, Chu Nhan Nhan giống như một sự cứu rỗi. 

Nếu Chu Nhan Nhan chọn Phó Thời Ngôn, điều đó chứng minh bà thua đàn bà .

17

Bên trong viện. 

Một phụ nữ gầy gò nhưng đoan trang xe lăn, lặng lẽ cửa sổ.

Phó Thời Ngôn ngoài cửa hồi lâu khẽ với : "Chờ ở ngoài một lát." 

Ánh mắt tràn đầy nỗi đau khổ thể kìm nén.

Tôi nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của : "Vâng."

Anh ngạc nhiên . Tôi mỉm trấn an.

"Mẹ." Anh bước trong.

Người phụ nữ xe lăn

Dù gầy gò nhưng vẫn thấy rõ những đường nét xinh khuôn mặt bà. 

Bà mỉm hiền từ: "Thời Ngôn tới ."

"Nhan Nhan ? Cô bé cùng con chứ?" Bà lướt qua vai để tìm kiếm. 

Phó Thời Ngôn im lặng.

"Người ? Mẹ bảo con mang con bé tới mà!" Giọng bà đột ngột cao vút lên.

Tôi ngoài cửa mà tim đập thình thịch.

"Nhan Nhan bận ? Con chăm sóc con bé nhiều , đừng để nó vất vả quá. Lần nhớ mang con bé theo nhé?"

Loading...