Anh ngạc nhiên .
Đây là đầu tiên thấy thả lỏng cơ mặt.
Tôi ăn đến mức thở nổi mới buông đũa.
Ngẩng lên thì thấy đang bằng ánh mắt sâu thẳm.
C.h.ế.t tiệt, là lúc nãy diễn quá tay ?
Lúc đó chỉ thực sự thấy thương thôi, nhưng giờ nghĩ thì thấy bốc đồng.
Tôi cứng đầu hỏi: "Ăn xong làm gì tiếp ạ?"
Phó Thời Ngôn nhướng mày: "Cô còn làm gì nữa?"
Tôi đỏ mặt giải thích: "Ý em là nếu Chu Nhan Nhan cần em diễn tiếp..."
"Ăn xong thì bớt lo chuyện bao đồng ."
20
Ai ngờ xui trúng thật.
Ăn xong thì gặp tắc đường, về đến trường thì quá giờ giới nghiêm.
Tôi đành theo Phó Thời Ngôn khách sạn.
Lễ tân mỉm bảo: "Xin quý khách, phòng ở đây đều đặt ."
Tôi chỉ thể theo phòng tổng thống đặt sẵn tên .
Tôi ở cửa phân vân, vì là đứa dễ "cám dỗ".
"Vào , đóng cửa ."
Phó Thời Ngôn rót nước, sắc mặt vẻ mệt mỏi.
"Phòng chỉ một chiếc giường."
"Ừ, nên cô ngủ sofa ."
Tôi chiếc sofa xa tít tắp trong phòng khách trống trải, rụt rè bảo: "Em sợ."
"Vậy thì ngủ bồn tắm ."
21
Nửa đêm. Tôi trằn trọc ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-truyen-ngot-sung/chuong-10.html.]
Cảm ơn bạn đã ủng hộ cho truyện của Chiqudoll nha!
Ánh trăng chiếu bóng đồ nội thất trông cứ như quái vật .
Tôi ôm chăn định gần cửa phòng ngủ cho đỡ sợ.
Vừa chạm thì cửa mở...
Phó Thời Ngôn đang cuộn tròn giường, nhúc nhích. "Phó tổng? Anh thế?"
Tôi gần thì thấy đang sốt cao, miệng phát những tiếng thở dốc khó nhọc.
Thảo nào trông mệt mỏi như .
Tôi vội vàng đắp chăn cho , gọi lễ tân mang t.h.u.ố.c lên dán miếng hạ sốt cho .
Làm xong việc thì cũng buồn ngủ díp mắt.
Giờ thì chẳng thấy sợ phòng khách nữa.
Tôi định ôm chăn sofa ngủ thì một bàn tay ấm áp giữ .
"Đừng ..."
Phó Thời Ngôn thốt lên bằng giọng khàn khàn.
Tim mềm nhũn: "Được , em ở với một lát."
22
Đêm khuya, ánh trăng, mỹ nam... còn đang bệnh.
Chính là giữ đấy nhé.
Để đề phòng sáng mai lật lọng, rút điện thoại bộ quá trình níu kéo .
Trong khung hình mờ ảo, mở hờ cúc áo sơ mi trông "tội nghiệp", còn thì nhỏ bé cạnh.
Khá là khí đấy chứ.
Anh chợt kéo mạnh tay , làm ngã nhào lên giường, áp sát .
Anh nhíu mày rúc đầu vai , tìm một tư thế thoải mái nhắm mắt ngủ tiếp.
23
Dù tư thế ám nhưng lúc Phó Thời Ngôn trông thật thuần khiết.
Tôi ngắm khuôn mặt , từ vầng trán đến đôi môi nhợt nhạt.
Cảm giác thật kỳ lạ.
Đây là đầu tiên thực sự cảm nhận là một con bằng xương bằng thịt, cảm xúc, nhiệt độ.