Cố Phi Ngang chẳng chút khách sáo mà  ngay xuống. Anh   chỉ học thuộc lời thoại của ,  còn  quen thuộc với kịch bản. Hơn nữa hai    nhiều cảnh  chung nên   cũng thuộc làu cả vài câu thoại của Ngu Ninh. Vốn dĩ Cố Phi Ngang tự nhủ rằng  qua bản ghi chép phân tích nhân vật sẽ   vấn đề gì, nhưng đợi đến lúc xem xong thì   mới nhận  hàng tá vấn đề: "Đây là ghi chép về nhân vật ?"
Ngu Ninh  Cố Phi Ngang đang kinh ngạc vì điều gì: "Bởi vì  cách thức liên lạc với tác giả Vân Cảnh đại đại,  nên em  hỏi xin   những giả thuyết về nhân vật Nguyệt Dao. Sau đó  dựa  những giả định về  cảnh sống sót của Ma tộc, em  tự xây dựng nên một quá trình từ khi cô   đời cho đến khi kết thúc cuộc đời."
Cố Phi Ngang  nghĩ  nỗ lực lắm , nhưng khi thấy sự chuẩn  của Ngu Ninh mới cảm thấy bản  vẫn còn kém xa.
Ngu Ninh khẽ gãi má,  chút ngượng nghịu đáp: "Chủ yếu là vì cách  giúp em cảm thấy  thực sự 'sống' cùng nhân vật. Trong kịch bản, thậm chí cả nguyên tác cũng   đến quá trình sinh  và trưởng thành của Nguyệt Dao, nhưng nếu   những thông tin đó, làm   thể lý giải trọn vẹn tính cách của cô  đây ạ?"
Cố Phi Ngang  hiểu rõ ý Ngu Ninh: "Anh chỉ nghĩ làm  để diễn xuất nhân vật  cho thật tròn vai, còn em thì  nghĩ làm  để  thể hòa     nhân vật."
"Đại khái là thế ạ." Ngu Ninh thầm nhắc nhở   giữ vững hình tượng thiên tài bẩm sinh  mặt Cố Phi Ngang và Amy: "Còn một điểm nữa, em phát hiện  Cố  xu hướng phô diễn điểm mạnh của   ống kính."
Cố Phi Ngang gật đầu, ánh mắt  mơ hồ  cô.
Ngu Ninh dường như đang cân nhắc cách diễn đạt, cuối cùng vẫn quyết định lấy chính  làm ví dụ: "Anh Cố xem, phân đoạn chúng   ở phim trường hôm qua, ví dụ đây là camera, em  ở vị trí . Theo phản xạ thông thường,  sẽ  ở ?"
Cố Phi Ngang ngẫm nghĩ một chốc,  đó chọn ngay một vị trí  tiến tới  .
Ngu Ninh : " , đây là vị trí  thể khoe trọn góc nghiêng thần thánh của , nhưng kỳ lạ là hôm qua    ở chỗ ."
Được Ngu Ninh nhắc nhở, Cố Phi Ngang cũng sực nhớ, quả thực hôm qua    đúng vị trí cô  chỉ.
"Bởi vì khi chúng  diễn,  lẽ là do  quá nhập tâm nên chẳng còn tâm trí  mà nghĩ xem làm thế nào để lên hình  nhất. Bởi     dựa  cảm giác, tự động   vị trí ăn khớp với phân cảnh trong kịch bản." Lúc Ngu Ninh xem Cố Phi Ngang  phim  phát hiện  điều , chỉ  điều nếu  Cố  tự  nhận , mà cô  chủ động chỉ thẳng , e rằng sẽ dễ làm mích lòng  . Vì thế khi hai   phim, cô cố tình  đổi vị trí của , ngầm dẫn dắt  Cố   vị trí tự nhiên, phù hợp với cảnh  hơn, chứ   là vị trí "ăn ảnh" nhất. Cố Phi Ngang giúp cô  nhiều, cô cũng  đáp  thiện ý đó: " đây chỉ là ý nghĩ của em, chẳng   chuẩn xác  nữa."
Cố Phi Ngang  chìm  suy nghĩ, một lúc lâu  mới cất tiếng: "Anh  lờ mờ hiểu ý của em ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nu-phu-my-nhan-gioi-giai-tri/chuong-80.html.]
Ngu Ninh  tỏ vẻ khá ngại ngùng: "Hay là   hỏi đạo diễn Chung, dù  đạo diễn Chung vẫn am hiểu hơn về các kỹ thuật   ống kính. Em cảm thấy trong một bộ phim, quan trọng nhất là sự phù hợp. Diễn viên và  bộ ê-kíp đoàn phim đều  cùng  cố gắng vì mục tiêu chung của bộ phim."
Cố Phi Ngang  dậy, nghiêm nghị : "Cảm ơn em."
Ngu Ninh vội vàng xua tay: "Đừng mà, thật  em chỉ nghĩ linh tinh thôi  mà."
Trợ lý của Cố Phi Ngang  mang theo đồ đến.   thấy hai  họ đang trao đổi thì   bèn  sang một bên,  dám làm phiền.
Ngu Ninh giả vờ nghiêm túc : "Anh Cố, em còn đang đợi  đưa em 'bay cao' cùng chứ."
Cố Phi Ngang  chọc . Là   ơn,   hiểu rằng lúc   nhiều  hóa  khách sáo quá mức: "Anh thấy ngược  thì , em mới là   đưa  'bay' thì đúng hơn,  chỉ  cái  mắt sớm hơn em vài năm thôi mà."
Amy   điện thoại xong xuôi: "Chẳng lẽ hai đứa  quên mất là cả hai sắp  mắt cùng một nhóm ?"
Cố Phi Ngang  lớn đáp lời: "Cũng đúng. Mà    gặp đạo diễn Chung  chuyện  ,  dễ gì mới bắt  cái 'hồn', cái mạch cảm xúc của nhân vật."
Ngu Ninh vẫy tay: "Anh mau   thôi!"
Cố Phi Ngang trêu chọc : " , em   tiếp tục làm bài tập hả? Chậc chậc, tội nghiệp ghê."
Ngu Ninh tròn xoe mắt, suýt nữa thì  Cố Phi Ngang chọc cho tức nghẹn họng.
Cố Phi Ngang làm  vẻ mặt ai oán: "Chúng   chung thuyền thì tất nhiên  cùng  chịu khổ ."
Dứt lời,   kéo theo trợ lý,  phá lên  rời .
Ngu Ninh ôm ngực, nũng nịu: "Chị Amy ơi, em  tổn thương nghiêm trọng , chỉ  sữa mới  thể an ủi tâm hồn em thôi."