Các đạo diễn, nhà sản xuất và nhân viên từng làm việc chung với Ngu Ninh đều  mối quan hệ khá  thiết với cô. Đạo diễn Mao và đạo diễn Lâm cũng gửi tin nhắn hỏi thăm Ngu Ninh. Khi phim  công chiếu, cả hai cũng rảnh rỗi hơn nhiều. Sau khi trao đổi về tình hình phim, đạo diễn Mao : "Tôi  mời làm giám khảo cho một chương trình, chuyên đánh giá và phê bình diễn xuất của các diễn viên. Tôi nhớ hồi đó cô cũng từng tham gia một chương trình tương tự thế ."
" , hồi đó  từng tham gia chương trình "PK Diễn Xuất"." Ngu Ninh hỏi: "Đạo diễn Mao  chuyện gì phiền lòng ?"
Đạo diễn Mao thở dài thườn thượt: "Tôi ghét nhất mấy cái tình huống như thế , nhưng tổng đạo diễn của chương trình  là học trò , nên   đến ủng hộ  . Ngoài  , ba giám khảo còn  cũng đều là đạo diễn, cô cũng    giỏi ăn  ở những chỗ như thế  . Đến lúc cần khách mời đến hỗ trợ, cô nhớ qua giúp  một tay nhé!"
Ngu Ninh  chút do dự đáp: "Được thôi, lúc đó lỡ  làm mất lòng ai,  sẽ đổ hết cho đạo diễn Mao bảo  ,  liên quan gì đến !"
Đạo diễn Mao  phá lên : "Được,  tập hai hoặc tập ba thì cô đến nhé. Đến lúc đó  sẽ liên hệ  với cô để sắp xếp thời gian cụ thể."
Ngu Ninh đáp: "Cứ để  lo."
Đạo diễn Mao  thở dài: "Cô thấy tập đầu tiên  nên làm thế nào đây?"
Ngu Ninh an ủi: "Thực  thì đơn giản thôi. Các diễn viên tham gia show  chắc chắn đều mong  cơ hội ,  nên  cần lo lắng là họ, chứ   đạo diễn. Chị cứ  thẳng những gì  nghĩ là , ai  tiếp thu để cải thiện thì quá . Còn ai  chịu  thì chị cũng chẳng cần nể nang gì. Hơn nữa, nếu chị Mao thấy ai tài năng nhưng  lỡ mất cơ hội,    tác phẩm phù hợp thì chị    thể cân nhắc mời họ. Tóm , cứ thẳng thắn chỉ  khuyết điểm của họ là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nu-phu-my-nhan-gioi-giai-tri/chuong-639.html.]
Đạo diễn Mao khẽ : "Tôi  ngại họ  nhiều fan. Tôi lướt qua danh sách những  tham gia, trong đó cũng   ít  hâm mộ đấy, chỉ sợ đến lúc đó  đạt  hiệu quả . Học trò  của  cũng khổ lắm, cật lực làm việc mấy năm trời, nhiều    khác cướp mất ý tưởng  ho, khó khăn lắm mới đến lượt   làm đạo diễn chính, nhỡ mà thất bại..."
Ngu Ninh hiểu  nỗi lo của đạo diễn Mao, trong lòng chợt ấm áp. Dù  thì, với vị thế của đạo diễn Mao, bà chẳng cần  lo đắc tội với ai. Kể cả khi bà chỉ thẳng mặt diễn viên,  họ diễn dở thì e là  đó cũng chẳng dám hé răng nửa lời. Đạo diễn Mao chỉ sợ  sẽ ảnh hưởng  đến học trò của . Bà hiểu học trò  vất vả thế nào, nên mới chịu xuất hiện ở nơi   thích để hỗ trợ  : "Đạo diễn Mao cứ yên tâm,   ở đây. Tôi thì chẳng giỏi giang gì, chỉ  mỗi khoản 'chửi' là  thôi. Chỉ cần chương trình làm việc  tâm, khán giả sẽ tự khắc  . Đạo diễn Mao  cần nghĩ ngợi mấy chuyện  . Người nổi tiếng, nhiều fan thì đối thủ cũng lắm, anti-fan cũng nhiều. Ai diễn  thì khen,   thì cứ thẳng thừng chỉ , vả  phần lớn fan đều đáng yêu mà."
Khi  những lời , Ngu Ninh nhớ đến "ao cá" nhà : "Chỉ cần điều đó  cho thần tượng của họ, fan vẫn sẽ chấp nhận ý kiến của  khác. Chưa kể, những lời phê bình  còn  thể mang đến nhiều tài nguyên  hơn cho thần tượng của họ trong tương lai nữa chứ."
Đạo diễn Mao vốn chọn diễn viên  màng danh tiếng, chỉ xét xem ai thật sự phù hợp với nhân vật. Nghe , bà cảm thấy khá bất ngờ.
Ngu Ninh  : "Chị còn nhớ hồi  đóng 'Hiệp' ? Cứ đúng giờ đó là fan   kéo sang trang chị để khen đủ kiểu, cứ như  điểm danh ở công ty ?"
Đạo diễn Mao bật  ha ha. Đương nhiên bà nhớ chứ,  ít fan của Ngu Ninh còn nhắn rằng nếu Ngu Ninh diễn  đạt thì bà cứ thoải mái mắng cô ,  vấn đề gì : "Bọn nhỏ đáng yêu lắm. Để khen , chúng còn bỏ công sức tìm  mấy đoạn phim ngắn  từng  ngày xưa nữa chứ."
Ngu Ninh nhớ lúc đó, ngày nào nhân viên trong đoàn phim cũng ghé trang Weibo cá nhân của đạo diễn Mao để  những lời khen ngợi.
Đạo diễn Mao cũng thở phào nhẹ nhõm: "Đến tận bây giờ, chỉ cần  đăng bài  Weibo, họ vẫn kéo  bình luận. Tôi  hỏi cháu gái , con bé bảo là fan  thành thói quen . Không chỉ  bài đăng của , ngay cả bài của đạo diễn Chung, đạo diễn Lâm thì fan cũng làm y chang. Ngoài thói quen , họ còn mong    bọn   tác phẩm gì thì nhớ nghĩ đến cô nữa."