Lời Ngu Ninh   là  khuyên Tần Dật đừng quá cực đoan, còn  những điều khác,   tự  suy ngẫm. Sau đó, Ngu Ninh bắt đầu kể về những chuyện thú vị trong quá trình  phim.
Tần Dật chợt hỏi: "Cô Tiểu Ngu,  chị  thử sức với loại phim nào?"
Ngu Ninh suy nghĩ một lát  đáp: "Mỗi  đều  mục đích khác , suy nghĩ của  chỉ mang tính tham khảo thôi. Riêng ,   đóng những bộ phim gây tiếng vang."
Vẻ mặt Tần Dật  chút rối bời: " như  liệu  quá thực dụng ?"
Ngu Ninh  giải thích thêm: "Cho nên mới , mục đích của mỗi  vốn dĩ khác ."
Lúc  Tần Yến mới mở miệng: "Em vẫn   tư cách để chọn phim."
Ngu Ninh vội vàng bưng bình giữ nhiệt lên, nhấp một hớp, suýt chút nữa bật  thành tiếng. Lời Tần Yến  quả thực khó  nhưng  là sự thật phũ phàng. Với trình độ của Tần Dật hiện tại,  phim để đóng  là may mắn lắm , lấy   tư cách mà kén chọn.
Tần Dật như quả bóng   xì , cả  xìu hẳn: "Em sẽ cố gắng hơn."
Tần Yến thẳng thừng hỏi: "Em   đang trông như thế nào ?"
Đây là  đầu Ngu Ninh thấy Tần Yến gay gắt đến thế kể từ buổi thử vai phim "Tiên Giai", lúc  châm chọc Trần Văn Văn. Không ngờ ngay cả với  nhà,  cũng  hề nể nang.
Tần Dật    Tần Yến: "Anh..."
Vì bệnh, đôi môi Tần Yến càng thêm nhợt nhạt. Vốn dĩ   sở hữu vẻ ngoài tuấn tú, giờ đây trong bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình,  như một tiên nhân lạc bước từ bức tranh thủy mặc,  thể trở về thế giới hội họa bất cứ lúc nào.
Ngu Ninh liếc  đồng hồ  : "Chúng   lấy cơm."
Tần Dật đang tuổi coi trọng sĩ diện, lúc Tần Yến dạy dỗ em trai , Ngu Ninh cũng  tiện nán  , tránh việc Tần Dật cảm thấy mất mặt mà làm ầm lên.
Vương Kỳ cũng đồng tình, liền đưa khẩu trang và mũ cho Ngu Ninh  cùng cô  ngoài.
Vừa đóng cửa, Vương Kỳ khẽ thở phào một tiếng, định  gì đó nhưng thấy Ngu Ninh lắc đầu. Hai  bước  thang máy, Vương Kỳ mới dám lên tiếng: "Thầy Vân Cảnh trông thật nghiêm khắc."
Ngu Ninh  thấy Tần Yến nghiêm túc mà là sáng suốt một cách lạ thường: "Chị nghĩ    Tần Dật là vì tính cách ?"
Vương Kỳ hoài nghi hỏi: "Không  ?"
Ngu Ninh   tầng đang nhảy  thang máy: "Không , bởi vì Tần Dật là em trai  , hơn nữa, những lời đó là    Tần Dật  thấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nu-phu-my-nhan-gioi-giai-tri/chuong-373.html.]
Vương Kỳ cảm thấy  hiểu.
Cửa thang máy mở , hai  bước  ngoài, Ngu Ninh mới : "Trước khi Tần Dật suy nghĩ thấu đáo, em sẽ  hợp tác với   nữa."
Vương Kỳ  ngạc nhiên  Ngu Ninh.
Ngu Ninh và Vương Kỳ bước về phía cổng bệnh viện, cô  thêm: "Anh  diễn vai phụ thì  thành vấn đề, nhưng diễn vai chính thì thôi."
Vương Kỳ do dự hỏi: "Tại ?"
Ngu Ninh đáp gọn: "Mắc hội chứng tuổi dậy thì, phiền phức lắm."
Sau khi Ngu Ninh và Vương Kỳ rời , Tần Dật –    cô nhận xét là mắc hội chứng tuổi dậy thì – do dự hỏi  trai: "Anh,   em  sai gì  ?"
Tần Yến đáp thẳng thừng: "Cái gì cũng ."
Tần Dật lúng túng đáp: " em thật lòng nghĩ  mà."
"Em     đến là nhờ đóng 'Ánh Sao Trong Đôi Mắt' cùng Ngu Ninh." Tần Yến   thể  dậy  giường, giọng  của  vẫn bình tĩnh: "Nếu bộ phim  nổi tiếng, em sẽ  cơ hội lựa chọn kịch bản."
"Ánh Sao Trong Đôi Mắt" là bộ phim thần tượng thanh xuân, nhưng  nãy    thẳng thừng chối bỏ thể loại .
Tần Dật nhớ tới câu trả lời của Ngu Ninh, trong lòng  cảm thấy rối bời khó chịu: "... em thật lòng nghĩ như , em   lừa Ngu Ninh."
Tần Yến chợt nhớ tới một câu trong sách  từng : lúc còn trẻ, trong mắt   chỉ  đen và trắng. Hơn nữa, cuộc sống của Tần Dật vẫn luôn suôn sẻ, cho dù lúc  "Ánh Sao Trong Đôi Mắt"  gặp chút trắc trở, nhưng    gánh vác  chuyện  là đạo diễn Vu. Mà Tần Dật  chỉ  đạo diễn Vu giao cho vai nam chính, mà còn  ưu ái đến mức đạo diễn Vu  từ chối nhiều công ty khác chỉ vì  .
Tuy  đó,    theo đạo diễn Vu và  nhiều  ghẻ lạnh, nhưng xét cho cùng Tần Dật vẫn vô cùng may mắn. Theo Tần Yến, những việc  cũng chẳng đáng gọi là sóng gió lớn, nên Tần Dật mới  thể thốt  những lời thiếu suy nghĩ như . Lúc ,  nhẹ giọng : "Xin ."
Tần Dật sững sờ,   thì hoảng hồn thật sự: "Anh,  làm  ?"
Tần Yến đáp: "Em   là cái gì cũng  , mà là em  đủ tầm để làm ."
Tần Dật: "..."
Lúc nãy Tần Yến cảm thấy  lỡ lời nên mới xin , nhưng nào ngờ câu   đó còn khiến   tổn thương hơn nhiều: "Em là ngây thơ."
Tần Dật phản bác ngay: "Anh, em  hơn hai mươi tuổi ."
Tần Yến  xuống mép giường: "Tuổi tác   lên  sự trưởng thành của tâm trí. Ngu Ninh còn nhỏ hơn em nhưng suy nghĩ thấu đáo và sâu sắc hơn em nhiều. Em cảm thấy   sách  thành công , theo em?"