Xuyên Thành Nông Môn Ác Nữ Làm Giàu Nuôi Nhãi Con - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-12-17 02:48:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Cẩm Chu lặng lẽ Sở Cẩm Niên một cái, phát hiện cũng ghen tị, nó nhẹ nhàng thở .

khi thấy Thẩm Chỉ ôn nhu đối đãi với Mộc Mộc, trong lòng nó cũng mơ hồ dâng lên một tia hâm mộ.

"Chân gà! Mộc Mộc! Mau ăn !" Sở Cẩm Niên bắt đầu thúc giục.

Mộc Mộc tò mò ăn một cái, ăn liền kinh ngạc.

Trong miệng căng phồng, hai má căng tròn, giống như một con sóc nhỏ đáng yêu, hai mắt trừng tròn sáng.

Mộc Mộc đặc biệt thích chân gà, nhưng nó chỉ ăn hai cái liền nỡ ăn tiếp, chờ gia gia trở về, chia cho gia gia ăn.

Cả nhà họ Sở đợi đến khi ánh trăng chiếu đầy sân, Lâm gia gia mới trở về.

"Lâm Mộc Mộc! Lâm Mộc Mộc? Gia gia trở !"

Lâm gia gia sân liền bắt đầu gọi .

"Gia gia!"

Mộc Mộc chân còn khập khiễng, thế nhưng vẫn nhảy nhót ngoài nghênh đón.

Thẩm Chỉ vội vàng giữ nó ,"Chân của con!"

Chỉ chốc lát , Lâm gia gia vui tươi hớn hở , trong tay xách theo vài thứ lặt vặt.

"Mộc Mộc, gia gia mua đồ cho con."

Lâm gia gia cửa, thấy Thẩm Chỉ cùng Sở Trường Phong mang theo hai tiểu gia hỏa ở trong nhà, ông ngẩn .

Không hiểu bọn họ xuất hiện ở chỗ , ông nhíu mày hỏi: "Trường Phong, Thẩm Chỉ nha đầu, các ngươi ở nhà của ? Có ... Mộc Mộc nhà gây chuyện ?"

Trong nhà lão gia t.ử thật sự nghèo khó, nếu như là tiểu gia hỏa trong nhà gây họa, hoặc là đ.á.n.h , nhất định là bồi thường tiền cho khác.

Mà tình huống lúc , cả nhà bọn họ đều ở đây, khả năng duy nhất chính là suy đoán của ông.

Sắc mặt lão gia t.ử trắng bệch.

Thẩm Chỉ: "Lâm bá bá, chúng tới đây việc gì cả, chỉ là trong nhà làm chút đồ ăn, đưa cho các ngươi nếm thử."

Sở Cẩm Niên: "Lâm gia gia, chân Mộc Mộc nhà thương, chảy nhiều máu! Nương con băng bó cho ."

"Cái gì?!"

Mấy thứ trong tay Lâm gia gia "lạch cạch lạch cạch" rơi đầy đất, ông nhanh chóng ôm Mộc Mộc lên, nắm lấy cổ chân bắt đầu kiểm tra.

"Gia gia, con ."

Mộc Mộc ôm cổ Lâm gia gia, ánh mắt sáng ngời,"Không đau nữa."

Lâm gia gia kiểm tra xong, miệng vết thương quả thực băng bó, ông thở phào nhẹ nhõm, gõ nhẹ vài cái lên đầu Mộc Mộc,"Lại lời của , chính hái rau dại, còn cẩn thận một chút, con nha, con nha!"

"Hắc hắc hắc..."

Ông cháu hai chuyện một lát, lão gia t.ử cảm ơn một nhà bốn một phen.

"Lâm bá, thời gian còn sớm, chúng về , hai ngày đừng để Mộc Mộc ngoài."

Mộc Mộc lặng lẽ lén Thẩm Chỉ, khuôn mặt nhỏ nhắn khanh khách, Thẩm Chỉ xoa xoa bàn tay nhỏ bé của nó, tiểu hỏa hỏa càng ngọt ngào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-86.html.]

"Được, ." Lâm gia gia liên tục gật đầu.

Cả nhà Thẩm Chỉ rời , Lâm gia gia trở về phòng, cẩn thận sắp xếp đồ đạc mang về đặt lên bàn.

"Gia gia, đây là cái gì nha? Sao mang nhiều đồ trở về ?"

Ánh mắt Lâm gia gia lóe lên một chút,"Gia gia bến tàu chuyển hàng hóa, hôm nay kiếm ít bạc, mua thịt cho Mộc Mộc của chúng , còn mua giày nữa!"

"A?! Thật ?!"

Mộc Mộc kích động đến hận thể lên nhảy vài cái.

"Ai nha, đừng kích động, đừng kích động! Lại làm thương chân của con thì ?"

"Hắc hắc hắc..."

"Tiểu ngốc tử, đừng ngây ngô, gia gia thử giày mới cho con, xem mang ."

"Ừm ừm!"

Lấy đôi giày mới , mắt tiểu gia hỏa như trừng ,"Heo con!"

Trên mặt giày thêu một con heo con, đáng yêu.

Lâm gia gia sờ sờ đầu nó,"Không con giày mới của Niên Niên là thỏ con ? Gia gia cũng mua cho con đôi giày thêu động vật, thích ?"

"Thích!"

Mộc Mộc kích động hôn lên mặt Lâm gia gia vài cái,"Cảm ơn gia gia!"

——

Một nhà Thẩm Chỉ trở về rửa mặt, liền lên giường ngủ.

Chỉ là Sở Cẩm Chu ngủ cùng cha và nương, cố ý lôi kéo Sở Cẩm Niên cùng nó phòng nhỏ ngủ.

Sở Cẩm Niên mặc dù chút tình nguyện, nhưng nghĩ tới ca ca ngủ cùng nó, nó liền vui vẻ.

Trong phòng yên tĩnh, chỉ thể thấy tiếng ve kêu chim hót.

Thẩm Chỉ ở bên cạnh Sở Trường Phong, bên hai tiểu gia hỏa, nàng liền chút tự nhiên.

Tim đập thình thịch ngừng.

Lặng lẽ vỗ về trái tim, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nàng mở miệng: "Sở... Sở Trường Phong."

"Ừm?"

"Lâm bá thành ? Ông cũng chỉ mang theo Mộc Mộc?"

Sở Trường Phong: "Không ai nguyện ý gả cho ông ."

Thẩm Chỉ nghi hoặc, hôm nay thấy lão bá bá rõ ràng là một thiện lương dễ gần,"Chẳng lẽ là bởi vì nhà ông nghèo?"

Sở Trường Phong nghiêng đầu về phía nàng,"Lâm lão bá lúc còn trẻ là bất học vô thuật, trộm cắp thành tính, còn nha môn nhốt ba năm."

"A?!" Thẩm Chỉ cực kỳ kinh ngạc," Trộm cắp?! Vậy..."

" từ khi tuổi càng lúc càng lớn, ông còn trộm cắp nữa, một trồng ít hoa màu, hàng năm giao xong thuế má cũng thể đủ ăn, về ..."

Sở Trường Phong dừng một chút,"Sau đó ông nhặt Mộc Mộc, từ đó càng trở nên chịu khó, đối với trong thôn cũng hiền lành, tất cả đều ông cuối cùng cũng trở nên hơn."

Loading...