Cha của Thạch Đầu và cha của Ngưu Ngưu cũng : "Sắp xong ! Nóc nhà chỗ dột cũng nhiều, bất quá nhà các ngươi nhỏ, tu sửa nhanh lên."
Trong lòng Thẩm Chỉ ấm áp,"Thật sự làm phiền hai , lên núi cắt cỏ tranh đây."
"Đủ !" Thạch Đầu vội vàng .
Ngưu Ngưu chỉ cỏ tranh bên cạnh,"Cỏ tranh còn nhiều, nương của con sáng sớm cắt nhiều !"
Thẩm Chỉ mím môi, hốc mắt chút chua xót.
Dường như vận may của nàng trở nên , luôn gặp như ?
Thấy ai nấy đều bận rộn đến đầu đầy mồ hôi, Thẩm Chỉ vội vàng đeo sọt nhà, hái mười mấy quả du đào rửa sạch mang sân.
Cha của Thạch Đầu và cha của Ngưu Ngưu cũng vặn sửa xong nóc nhà, xuống.
"Thẩm Chỉ, nóc nhà sửa xong, nếu còn dột, ngươi cứ gọi chúng ."
Cha của Ngưu Ngưu xong liền , Thẩm chỉ gọi .
"Trương ca, Lý ca, các ngươi bận rộn nửa ngày, thời tiết nóng như , các ngươi mau ăn hai quả đào, quả đào là du đào, giòn ngọt, các ngươi nếm thử."
Hai , bước chân đột nhiên dừng , quả đào ướt sũng trong rổ, trong mắt đầy tò mò.
"Quả đào lông?"
" , quả đào đỏ rực, lớn lên cũng quá , còn từng thấy qua quả đào như ."
Thẩm Chỉ : "Đây là mua ở huyện thành, ăn ngon nên liền mua."
Hai liếc , do dự trong chớp mắt, vẫn cầm lấy.
Đang mùa đào chín, cũng tính là quá đáng giá, ăn một quả cũng .
khi hai c.ắ.n một miếng đào, liền ngây dại.
"Quả đào ... Đây là quả đào chứ? Sao ăn ngon như ?!"
Cha của Thạch Đầu đều ngây , nhà cũng đào, tuy rằng còn chín, nhưng cũng coi như là đào ngon nhất trong thôn, hàng năm khi đào chín, vài còn tới nhà mua.
ăn quả đào , trong nháy mắt cảm thấy quả đào nhà chỉ còn vị chua.
Ngoại trừ mùi thơm của đào, đây cũng coi như là một loại trái cây khác!
"Vừa ngọt giòn! Trái cây đắt ?" Cha của Ngưu Ngưu hỏi.
Thẩm Chỉ: "Cũng , đắt lắm, nhưng dễ mua."
Hai lớn từng ngụm từng ngụm c.ắ.n quả đào, âm thanh "răng rắc" "răng rắc" liên tiếp vang lên.
Trong sân, mấy đứa trẻ đến nuốt nước miếng.
Sở Cẩm Niên từng ăn loại quả đào , bây giờ nó vẫn còn nhớ rõ quả đào ngọt bao nhiêu.
Ngưu Ngưu cùng Thạch Đầu càng là nước miếng chảy ròng, tiếng hút nước miếng dứt.
Thẩm Chỉ lượt chia quả đào cho bọn chúng,"Ăn ."
Nàng chia đào xong, bên tai vang lên tiếng kinh hô của mấy đứa trẻ.
Thạch Đầu: "Oa oa oa!! Đây là quả đào ?! Quả đào ăn ngon!"
Ngưu Ngưu: "Siêu ngọt! Đời từng ăn quả đào nào ngon như !"
Sở Cẩm Niên: "Oa oa oa! Đào ăn ngon c.h.ế.t!"
Thẩm Chỉ bất đắc dĩ sờ sờ đầu Sở Cẩm Niên, : "Cũng ăn qua."
Tiểu gia hỏa híp mắt,"Hắc hắc hắc... ăn ngon c.h.ế.t!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xuyen-thanh-nong-mon-ac-nu-lam-giau-nuoi-nhai-con/chuong-53.html.]
Thạch Đầu và Ngưu Ngưu ăn đến rung đùi đắc ý.
"Thẩm Chỉ, chúng về đây, lát nữa còn đồng."
Ăn đào xong, cha của Thạch Đầu và cha của Ngưu Ngưu cũng chuẩn .
"Sắp trưa , các ngươi ở ăn cơm !"
"Không , trong nhà làm ."
Thẩm Chỉ cũng giữ , chỉ đưa những quả đào còn cho bọn họ, bảo bọn họ mang về cho vợ con ăn.
Thạch Đầu cùng Ngưu Ngưu gặm quả đào ngoan ngoãn theo bọn họ trở về nhà.
Sở Cẩm Niên ở cửa theo bóng lưng bọn họ.
"Thạch Đầu ca ca! Ngưu Ngưu ca ca! Buổi chiều chúng nhặt củi nha!"
Nhìn một hồi, tiểu gia hỏa bỗng nhiên hô lớn.
"Được!"
"Biết !"
Ngưu Ngưu và Thạch Đầu đầu , chỉ khoát tay về phía nó.
Sở Cẩm Niên hài lòng c.ắ.n một miếng đào lớn.
Trở về liền thấy Sở Cẩm Chu, Thẩm Chỉ nghi hoặc : "Niên Niên, ca ca con ?"
Sở Cẩm Niên mơ màng gãi đầu, quai hàm phồng lên, vội vàng nhai nuốt quả đào, nó mới lắc đầu,"Con , nương , ca ca liền ngoài."
Thẩm Chỉ nhíu mày, Sở Cẩm Chu khỏi bệnh nghịch ngợm .
Thôi, dù ngày nào cũng ngoài chơi, một lúc nữa sẽ tự về thôi.
Suy nghĩ một chút, nàng quyết định trở về phòng ngủ Sở Trường Phong một cái.
Cửa phòng ngủ đóng, cửa sổ cũng mở, , cảm giác khí trong phòng lạnh lẽo âm u.
Thẩm Chỉ nhíu chặt mày.
"Sao cửa và cửa sổ đều đóng ? Trong phòng ngột ngạt, một chút cũng thông gió."
Nàng bước , liền mở cửa sổ và để cửa mở rộng .
Lông mi Sở Trường Phong khẽ run, nhắm hai mắt gì.
Lúc Sở Cẩm Niên từ cửa thò đầu ,"Nương, là cha bảo con đóng cửa, cha cha thích ánh nắng mặt trời."
Thẩm Chỉ về phía Sở Trường Phong, khuôn mặt tái nhợt của giờ phút trắng đến gần như trong suốt.
"Hắn bảo con đóng cửa lúc nào?"
"Chính là lúc các bá bá tới."
Sở Cẩm Niên ngoan ngoãn trả lời.
Thẩm Chỉ thở dài,"Nương , ngoài chơi ."
Tiểu gia hỏa do dự nàng và Sở Trường Phong vài , lúc mới lưu luyến đầu ngoài.
"Nương, đừng khi dễ cha nha."
Tiểu gia hỏa tưởng rằng rời đột nhiên nhảy tới cửa, run giọng nhắc nhở một câu.
"Biết , sẽ khi dễ cha bảo bối của con." Thẩm Chỉ đuổi ,"Nhãi con, ngay cả nương cũng tin.
Sở Cẩm Niên lúc mới yên tâm rời .