Lúc Kỳ Minh phản ứng mặt của Tống Côn Ngạn phóng đại mắt, Kỳ Minh kịp đề phòng nhưng cũng may đầu kịp lúc, môi của Tống Côn Ngạn chỉ chạm má . Kỳ thật Kỳ Minh dọa Tống Côn Ngạn, lúc cửa thang máy mới mở xác thật thấy thang máy là ‘’, những chen chật ních bên trong, vẻ mặt c.h.ế.t lặng.
Giây tiếp theo đầu gối Kỳ Minh thúc lên của gã, thừa dịp gã đau đớn thả lỏng bàn tay đang kiềm Kỳ Minh đ.ấ.m thêm một cú mặt Tống Côn Ngạn, đ.ấ.m gã ngã nhào xuống đất. Gã cảm giác lúc trong thang máy gã gặp quỷ, lúc đây mới thật sự là gặp quỷ, nếu gã thể thấy Kỳ Minh hết câu tới câu khác mấy lời quỷ quái ?
Kỳ Minh mở cửa chạy phát hiện Tống Côn Ngạn khóa trái cửa.
Tống Côn Ngạn nén đau bò dậy, sờ lên khóe miệng, vươn tay kéo Kỳ Minh. Kỳ Minh vẫn luôn chú ý đến gã, thấy gã hành động lập tức tránh : “Tống Côn Ngạn, điên cái gì?”
Tống Côn Ngạn lạnh, trong mắt là vẻ khinh thường: “Sao? Đã tới đặt phòng với còn giả bộ? bò lên giường lâu ?” Tống Côn Ngạn đặt một phòng tổng thống trong khách sạn, quẹt thẻ . Kỳ Minh còn kịp phản ứng gã một tay đè lên cánh cửa, cúi đầu hôn xuống.
Hoá gã “Làm chuyện làm” là bò lên giường gã.
Kỳ Minh sửng sốt, nhưng thể hiểu vì Tống Côn Ngạn sẽ ảo giác như , bởi vì đây đúng là chuyện mà “Kỳ Minh” luôn làm, chỉ là Tống Côn Ngạn vẫn luôn ỡm ờ với “Kỳ Minh”, cho “Kỳ Minh” thực hiện thôi.
Vậy giờ Tống Côn Ngạn đổi ý? Đệt! Tống Côn Lãng lên xe lúc nào ! Tầm mắt Kỳ Minh xuyên qua Tống Côn Ngạn dừng phiến cửa sổ lưng gã, chăm chú cảnh đêm bên ngoài, ánh mắt xa xôi trìu mến: “Tôi thật sự cảm ơn tạo cơ hội cho , để cuộc đời còn gì tiếc nuối.”
Kỳ Minh cũng ngốc, suy nghĩ một hồi liền đáp án, Tống Côn Ngạn lẽ cho rằng Kỳ Minh mặt vẫn còn mê mệt gã cho nên mới cố ý dụ dỗ Kỳ Minh, hy sinh nhan sắc để Kỳ Minh càng thêm khăng khăng một với gã, từ đó lấy cổ phần Tống thị trong tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nam-phu-thu-tiet-doc-ac/chuong-6-hieu-lam-3.html.]
Tống Côn Ngạn căn bản thể tưởng tượng Kỳ Minh mắt quả thật là một Kỳ Minh lòng đổi , hề một chút cảm tình nào với gã mà chỉ tránh xa gã.
.
Tống Côn Ngạn thấy Kỳ Minh lời nào bèn cho rằng Kỳ Minh gã trúng tim đen, lập tức hất hàm vẻ mặt ngạo mạn: “Cậu cũng đừng nghĩ chơi lạt mềm buộc chặt, thích nên mới để tùy ý, nhưng nếu chọc giận nghĩ còn cơ hội ?” Tống Côn Ngạn nén đau bò dậy, sờ lên khóe miệng, vươn tay kéo Kỳ Minh. Kỳ Minh vẫn luôn chú ý đến gã, thấy gã hành động lập tức tránh : “Tống Côn Ngạn, điên cái gì?”
Làm gì ai dỗ mà dỗ kiểu đó? Kỳ Minh trong lòng phỉ nhổ Tống Côn Ngạn khùng, mặt bày vẻ cực kỳ áy náy, chân thành khom lưng với Tống Côn Ngạn: “Xin vì để hiểu lầm. Tôi cần thừa nhận lầm của , xin vì trong thời gian vẫn luôn lợi dụng .”
Tống Côn Ngạn: “……” Kỳ Minh cố ý giữ cách với Tống Côn Ngạn, ghế phụ mà ở ghế , thắt dây an , kịp thở phào nhẹ nhõm ngẩng đầu lên đụng ánh mắt rét lạnh của Tống Côn Lãng trong gương chiếu hậu ô tô.
Kỳ Minh cho Tống Côn Ngạn cơ hội chuyện, tuôn một lèo: “Kỳ thật ngay từ đầu thích là Tống Côn Lãng, nhưng là vầng trăng trắng sáng bầu trời, chỉ dựa sức thì cách nào gần . Lúc là em trai nảy sinh ý lợi dụng . Tôi thật sự yêu Tống Côn Lãng, cho dù chỉ phép từ xa cũng thỏa mãn. Không ngờ khiến gả cho , tuy cuộc hôn nhân chỉ chóng vánh ba ngày rời bỏ , nhưng ba ngày đó vẫn là ba ngày nhất đời .”
Tầm mắt Kỳ Minh xuyên qua Tống Côn Ngạn dừng phiến cửa sổ lưng gã, chăm chú cảnh đêm bên ngoài, ánh mắt xa xôi trìu mến: “Tôi thật sự cảm ơn tạo cơ hội cho , để cuộc đời còn gì tiếc nuối.”
Tống Côn Ngạn: “……”
Gã cảm giác lúc trong thang máy gã gặp quỷ, lúc đây mới thật sự là gặp quỷ, nếu gã thể thấy Kỳ Minh hết câu tới câu khác mấy lời quỷ quái ?