Kỳ Minh ở trong phòng động tĩnh bên ngoài, là Tống Nhất về.
Cậu ngã lên giường, cả ngày nay tiếp thu một lượng tin tức quá lớn, trái tim bé nhỏ của cứ mà dọa sợ hết đến khác, tin chắc nếu còn thêm mấy nữa thì thế nào cũng sẽ bệnh tim thật cho xem.
Cái thế giới tràn đầy sự phá hoại , ngay khi Kỳ Minh cảm thấy thể tiếp nhận , thì luôn sẽ xuất hiện tình huống khác phá vỡ tam quan của .
Nói thật đến bây giờ Kỳ Minh thấy bất lực vẫn chấp nhận , Tống Nhất thể trở thành Tống Côn Lãng chứ? Quan trọng nhất chính là, nên đối mặt với Tống Nhất thế nào đây?
Kỳ Minh buồn bực ở trong chăn kêu lên a a a vài tiếng, khó quá, thật sự là thế khó lắm luôn.
Hiện tại, Kỳ Minh một trăm phần trăm xác định Tống Côn Lãng chính là đại lão bên trong chúng quỷ, cho nên đại lão cho thấy phận thì Kỳ Minh sẽ quyết định giả ngu đến cùng, đỡ phá hư kế hoạch của đại lão khiến đại lão thẹn quá hoá giận nữa, đến lúc đó đại lão mà g.i.ế.c thì quả thực là dễ như trở bàn tay luôn đấy.
Kỳ Minh suy nghĩ thông suốt xong, đại lão liền đến gõ cửa, Kỳ Minh tấm gương làm biểu cảm tự nhiên như việc gì, lúc mới ngoài mở cửa cho đại lão.
Tống Nhất cao hơn Kỳ Minh nửa cái đầu, lúc cúi đầu dùng ánh mắt thâm trầm chăm chú Kỳ Minh, khiến cho rõ đang suy nghĩ cái gì.
Trong lòng bàn tay của Kỳ Minh bắt đầu đổ mồ hôi, tại đại lão cứ mãi thế? Là chuyện rớt ngựa ?
Bình Tĩnh! Kỳ Minh với ở trong lòng: Đại lão còn thần thông quảng đại như , đừng đ.á.n.h sợ như .
Bản Kỳ Minh là một diễn viên tự tu dưỡng mà thành, cho nên trông vô cùng bình tĩnh, chuyện cũng sắc bén lưu loát: “Tìm việc gì ?”
, chính là như , thể hoảng.
Tống Nhất đương nhiên là Kỳ Minh biểu hiện bình tĩnh bên ngoài nhưng nội tâm bên trong đang giãy dụa, chằm chằm Kỳ Minh lâu, mới mở miệng: “Hôm nay thắp hương cho ?”
Kỳ Minh lên dây cót tâm lý 100%, nhưng dù thế nào cũng ngờ chờ câu , hơn nữa còn một chút xíu tủi ở trong đó nữa là thế ?
Chẳng lẽ bởi vì hôm nay đốt tiền vàng cho quỷ hồn ở nhà máy bỏ hoang , thắp hương cho đại lão nên khiến vui ?
Không đến mức đó ? Tống Côn Lãng là một đại tổng tài của Tống thị, đến mức thật sự vì chút chuyện mà cảm thấy vui chứ?
Tống Nhất thấy Kỳ Minh trả lời, cũng đang thất thần bay đến nơi nào, cong ngón tay búng lên trán của Kỳ Minh một cái: “Đang suy nghĩ chuyện gì đấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nam-phu-thu-tiet-doc-ac/chuong-23-tai-nan-giao-thong-3.html.]
“Á, đau.” Kỳ Minh hồn, cảm thấy trán của nhất định là đỏ lên , chu môi : “Bây giờ thắp nhang cho Côn Lãng ngay đây.”
Tống Nhất nhắc nhở : “Khi còn sống thích ăn trái cây, thể thường xuyên đổi một đĩa hoa quả lên bàn thờ.”
Được , biết hoa quả. Kỳ Minh trả lời ở trong lòng, ngoài miệng ngoan ngoãn đáp “Được.”
Cũng Tống Côn Lãng làm như thế nào mà thể dùng phận của Tống Nhất để đưa yêu cầu với chút áp lực tâm lý nào như thế, Kỳ Minh thực sự bội phục đến cực điểm.
mà tới một cái một cái như thế, sự sợ hãi đối với Tống Côn Lãng ở trong lòng của Kỳ Minh cũng vơi chút ít.
Nói là nghỉ ba ngày, nhưng ngày thứ hai, Huỳnh Hoàng tự tới đón Kỳ Minh, là một hoạt động thương nghiệp tạm thời cần Kỳ Minh tham gia.
“Mau ăn , chờ một lúc còn dẫn hóa trang.” Huỳnh Hoàng gặp Kỳ Minh đang ăn sáng thì thúc giục .
Kỳ Minh uống mấy ngụm cháo liền xong, dậy hỏi Huỳnh Hoàng: “Hoạt động gì, vội vàng như ?”
Hôm nay hoạt động, tối hôm qua hơn nửa đêm mới gọi điện thoại thông báo cho , cần nghĩ cũng Huỳnh Hoàng làm chuyện , bây giờ sắc mặt khó coi của Huỳnh Hoàng, Kỳ Minh liền suy đoán của sai.
Huỳnh Hoàng: ‘’Hoạt động N-time’’.
Chợt đến N-time, Kỳ Minh còn kịp phản ứng Huỳnh Hoàng đang cái gì, nghi hoặc mà Huỳnh Hoàng.
“Nhóm nhạc nam của đấy.”
Kỳ Minh: “......”
Được , Huỳnh Hoàng Kỳ Minh còn nhớ nổi bản còn phận khác, đó chính là một thành viên trong chín thông qua show tuyển chọn của đài truyền hình Dâu Tây, nhóm nhạc nam N-time.
Cũng trí nhớ của Kỳ Minh kém, mà là nhóm thành lập chỉ tồn tại danh nghĩa, chín thành viên tìm đường phát triển khác , từ khi show tuyển chọn kết thúc thì cũng hợp mặt nào, mà tám thành viên khác cũng ai chơi với Kỳ Minh, đến mức bây giờ Kỳ Minh cảm thấy một thành viên của nhóm nhạc.
Kỳ Minh chút nghĩ mãi mà rõ: “Tại đột nhiên tìm em thế?”
Huỳnh Hoàng vất vả lắm mới hòa hoãn sắc mặt bởi vì cái vấn đề biến , “Xem bản còn ý thức trong thời gian hot đến thế nào .”