Xuyên thành nam phụ thủ tiết độc ác - Chương 11: Xa lánh (3)

Cập nhật lúc: 2025-11-29 10:59:16
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ Minh ở chỗ cũ nhẹ nhàng khẽ, thể nhận những khác đang xa lánh ?

Chẳng qua cả, cũng từng “hưởng thụ” loại đối xử , giới giải trí xưa nay đều là bợ đè .

Kỳ Minh chỉnh đốn tâm trạng một chút, đang định làm nhiệm vụ đằng đột nhiên truyền đến một âm thanh già nua.

“Cậu nhóc, lúc nãy diễn đấy.”

Lưng Kỳ Minh cứng đờ, chậm rãi xoay .

Một ông lão mặc một kiểu áo Tôn Trung Sơn trong bóng tối, kiểu áo Tôn Trung Sơn thoạt chút cũ kỹ nhưng ủi thẳng đến tìm một nếp nhăn, chân là một đôi giày giải phóng đế cao su cũng sạch sẽ.

Kiểu áo Tôn Trung SơnGiày giải phóng

Kỳ Minh thở phào nhẹ nhõm một , cho ông lão là NPC do tổ chương trình đặt . Nói thì khó nhưng mời Kỳ Minh đến cũng chính là vì Kỳ Minh mặt để thu hút thêm sự chú ý cho chương trình, nếu bọn họ trợ giúp Kỳ Minh chẳng là làm trái với ý định ban đầu của chương trình ?

“Sao cụ con đang diễn chứ?” Kỳ Minh cố ý : “Nói chừng con là ‘Ma’ thật đó.” “Hẹn gặp , nhóc.” Ông lão vẫy tay với Kỳ Minh, ảnh dần dần biến mất ở trong sương mù dày đặc.

Ông lão đầy ẩn ý, đổi đề tài: “Cậu nhóc năm đó trong xưởng vì xảy vụ nổ đúng ? Đi với lão, lão cho .”

Ông lão đầy ẩn ý, đổi đề tài: “Cậu nhóc năm đó trong xưởng vì xảy vụ nổ đúng ? Đi với lão, lão cho .” Mãi cho đến khi ghi hình kết thúc cả Kỳ Minh đều đang choáng váng mòng mòng.

.

Kỳ Minh nhấp một ngụm cà phê, cảm giác ấm áp men theo đầu lưỡi trôi đến cổ họng, khi lồng n.g.ự.c nóng lên Kỳ Minh mới cảm thấy trở nhân gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nam-phu-thu-tiet-doc-ac/chuong-11-xa-lanh-3.html.]

Mãi cho đến khi ghi hình kết thúc cả Kỳ Minh đều đang choáng váng mòng mòng. Ông lão ha hả: “Lần nhớ thường xuyên tới thăm chúng nhé, mang nhiều nhang với vàng mã một chút.”

Trong quá trình ghi chương trình chuyện với ông lão thật sự vui vẻ, làm nhiệm vụ ông lão kể nguyên nhân nhà xưởng nổ năm đó. “Thằng nhóc phết đấy, nắm đầu với Chu Uân xoay vòng vòng.” Đoạn Thành Đào vỗ bả vai Kỳ Minh, rộng lượng khích lệ .

Chỉ là nguyên nhân cụ với manh mối mà Kỳ Minh tìm khớp , Kỳ Minh chỉ cho rằng ông lão là NPC tổ chương trình phái tới để quấy nhiễu , từ đầu đến cuối phát hiện gì bất thường. Bọn họ thể thừa nhận Kỳ Minh thật sự thể hiện .

Đến hồi kết thúc ông lão đột nhiên sang với Kỳ Minh: “Thằng nhóc , nhớ lão ? Tháng buổi tối nào đó còn bên bia mộ chuyện với lão đấy.” Kỳ Minh: Không, cho tiền cũng dám tới.

Kỳ Minh: WTF!

Kỳ Minh còn tưởng ông cụ giỡn, ai ngờ cụ tiếp: “Mấy cái nhang nến đốt ăn ngon lắm, mấy ông bạn già của lão vốn dĩ định dạy dỗ đám nhóc quậy phá một phen, nhưng vì nể tình đốt vàng mã nên tạm thời cho phép cho các làm càn một hồi.”

Đương nhiên, ông lão cũng bạn già của ông len lén cho mấy một chút giáo huấn nho nhỏ. Kỳ Minh thở phào nhẹ nhõm một , cho ông lão là NPC do tổ chương trình đặt . Trời rạng sáng, ánh ban mai xuyên thủng xiềng xích bóng tối, trong phút chốc màn đêm lùi về nhường chỗ cho sắc trời ngời sáng.

Phản ứng đầu tiên của Kỳ Minh chính là hối lộ thành công! Trợ lý Đạo diễn đưa cho Kỳ Minh một ly cà phê nóng, giơ ngón cái với : “Thầy Kỳ giỏi ghê nha.”

Vài giây Kỳ Minh mới ý thức , ở chung với một con quỷ suốt cả buổi tối, xung quanh còn bao nhiêu con quỷ đang dòm ngó nữa.

Vừa mới tưởng tượng như Kỳ Minh kiềm nổi mà co rúm , chẳng qua mặt vẫn giả vờ fine: “Cụ thích là ạ.” Âm cuối nhẹ tênh như tắt tiếng. Do sự biểu hiện xuất sắc mà Kỳ Minh đổi ấn tượng của trong mắt một , ví dụ như Đoạn Thành Đào và Chu Uân.

Ông lão ha hả: “Lần nhớ thường xuyên tới thăm chúng nhé, mang nhiều nhang với vàng mã một chút.” nghĩ tới chuyện quanh đây còn bao nhiêu con mắt thấy đang chăm chú quan sát , Kỳ Minh dám từ chối đành c.ắ.n răng đồng ý: “Được.”

Kỳ Minh: Không, cho tiền cũng dám tới.

nghĩ tới chuyện quanh đây còn bao nhiêu con mắt thấy đang chăm chú quan sát , Kỳ Minh dám từ chối đành c.ắ.n răng đồng ý: “Được.”

“Hẹn gặp , nhóc.” Ông lão vẫy tay với Kỳ Minh, ảnh dần dần biến mất ở trong sương mù dày đặc.

Loading...