Tôi mất tự nhiên rụt chân , cuộn trong chăn như con sâu nhỏ, nhanh như chớp chuồn khỏi phòng ngủ của Lục Hoài Dữ.
Sau khi kỳ động dục kết thúc, về cơ bản thể giữ hình dạng con định.
Chỉ là... thỉnh thoảng, cảm xúc mà bốc lên một chút, tai mèo và đuôi mèo lộ báo .
Thường ngày, Lục Hoài Dữ làm, trong nhà chỉ còn với hệ thống.
Một con mèo, một con cẩu. Cuộc sống mà… tiêu sái nổi.
Tôi cả ngày lẽo đẽo theo hệ thống chơi game.
Ngay cả khi Lục Hoài Dữ tan làm về, cũng lười cửa đón .
Thật ban đầu đón.
hệ thống phán một câu: “Làm mèo, nguyên tắc sống của mèo.”
Còn tự tôn và lập trường của chính .
Nghe , im lặng ba giây, cảm thấy… cũng đúng phết.
Dù ... cũng chỉ là một công cụ để Lục Hoài Dữ và nữ chính gặp mà thôi.
Căn bản chẳng gì quan trọng.
Anh cũng chẳng chút tình cảm nào với .
Lục Hoài Dữ bước cửa thấy đang sofa, hệ thống thì rúc bên chân , cùng chơi game.
Cởi giày xong, Lục Hoài Dữ tới cạnh , theo thói quen đưa tay xoa đầu .
“Đói ?”
Trong lòng vốn tránh, nhưng theo phản xạ bản năng của cơ thể, cuối cùng vẫn né, chỉ khẽ lắc đầu.
“Không đói.”
Tôi về phía Lục Hoài Dữ, trong lòng chút tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-meo-cung-cua-thai-tu-gia/chuong-8.html.]
Để che cảm giác lúng túng kỳ quặc , vươn tay xoa xoa đầu con chó.
Lục Hoài Dữ thật sâu một cái, trong giọng mang theo chút oán trách: “Em thật sự thích con ch.ó nhỏ ?”
Nghe , sững .
Buông tay cầm , ngẩng đầu : “Gì cơ?”
Thật ... hiểu ý .
Ý là... thích hệ thống ?
Tôi sang hệ thống, thấy nó đang điên cuồng chớp mắt với .
【 Mau dỗ , đây là cơm áo cha của chúng đấy! Cẩn thận giận lên đuổi em ngoài, đến lúc đó thì ăn ngủ ngoài đường nhé. 】
Hệ thống giật giật tai, kiên quyết lắc đầu từ chối.
【 Tôi ăn đồ của kẻ ăn xin. 】
Tôi trừng nó một cái. Không ngượng!
【 Nếu em mà đuổi ngoài... cũng thấy em nữa! 】
Hệ thống hừ một tiếng: 【 Thật phiền c.h.ế.t . 】
cuối cùng vẫn chậm rì rì xoay .
Nó đến cạnh Lục Hoài Dữ, bắt chước dáng vẻ dạy thường ngày, cọ cọ chân .
Kết quả... chẳng như nó mong.
Con vật nhỏ yêu thích như nó, mà Lục Hoài Dữ lạnh nhạt tránh .
“Anh mệt , về phòng nghỉ đây.”
Nói xong, Lục Hoài Dữ xoay rời .