Ôn Ninh nhặt cuộn tranh và phong thư mặt đất lên, phong thư gửi Ôn tiên tử, bình thường mà , mặc dù Tân Nguyệt tông giới nghiêm, nhưng cũng ít t.ử hơn nửa đêm việc gì chạy loạn khắp nơi, còn những khác..... Phật t.ử đang ở tạm trong Chử Diệu Các, một khi đêm liền tuyệt đối bước khỏi Chử Diệu Các một bước, càng đừng đến chuyện chạy đến nhà tranh nhỏ của Ôn Ninh.
Hơn nữa của Tân Nguyệt tông cũng sẽ gọi nàng là “Ôn tiên tử”, cho nên, đêm tối chạy tới đưa thư và cuộn tranh , nhất định là vị Đạm Đài Minh Nguyệt của Tiêu Dao cung .
Ôn Ninh chốt cửa , đó rút thư , bên trong đặc biệt đường hoàng, một bức thư tạ dùng văn thư để cũng vấn đề lớn gì, đây là vấn đề, bởi vì trong thư gã cũng rõ ràng vì chạy tới tạ với Ôn Ninh—— Tất cả là vì vị sư của gã, cũng chính là vị nữ tu quen hôm nay chạy tới gây rối với Ôn Ninh.
Tiểu cô nương đặt phong thư xuống, từ từ mở cuốn trục tranh ở bên cạnh , khi cuốn trục tranh từ từ mở , một với dáng vẻ thướt tha, mặc váy nhu cúp n.g.ự.c hình hoa mẫu đơn, bên tóc mai cài một chiếc trâm hoa thược d.ư.ợ.c từ từ hiện . Ôn Ninh cảm thấy mỹ nữ cài trâm hoa trong bức tranh chút quen quen, suốt hồi lâu mới nhận ——
Đây là nàng ?
Bình thường mà , một vị công t.ử ca ca dung mạo phong tuấn, tuổi trẻ đầy hứa hẹn vì một thiếu nữ nào đó mà chuyên tâm vẽ một bức họa chân dung, đương nhiên là lãng mạn cũng khiến cho cực kỳ rung động. Ôn Ninh là ngoại lệ, nguyên nhân , thật cũng đơn giản—— Đạm Đài Minh Nguyệt , trong cốt truyện gốc, cũng vẽ cho nữ chính Khâu Uyển Uyển một bức tranh thiếu nữ lưu tiên, đó gửi bức họa đêm muộn đẩy .
——Dường như vì để chứng minh làm như thật sự cảm giác, khí, cho nên tác giả mở hai chương lớn thơm béo thể diễn tả .
Nói thì chút hạ lưu, lúc đầu Ôn Ninh xem tiểu O vốn là xem cốt truyện, nàng liền bỏ qua việc mua chương.
Hiện tại nàng hối hận , là cảm tưởng gì, thì dù cũng chính là hối hận, vô cùng hối hận, lúc đáng lẽ nàng nên một quyển khác, điểm bán chạy của quyển sách gốc là như , cho nên như là để thỏa mãn khát khao của quần chúng đông đảo, mỗi một cốt truyện, mỗi một bối cảnh, mỗi một chương trình truy tìm kho báu của tác giả đều thể bao gồm trong ba chương lớn.
Hiện tại, Ôn Ninh nhận bức họa đáng lẽ nên thuộc về nữ chính Khâu Uyển Uyển, chẳng qua chỉ là một bức họa thiếu nữ lưu tiên cài trâm hoa mà thôi, mà Ôn Ninh cũng hiện tại Khâu Uyển Uyển đang ở , rốt cuộc đến thế giới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-sach-sau-khi-thanh-tang-trung-co/chuong-28-1.html.]
Tiểu cô nương cũng cảm nhận niềm vui sướng và xúc động giống Khâu Uyển Uyển khi nhận bức họa, ngược , nàng những dám cử động mà thậm chí còn thấy rét run. Suy cho cùng, dù Đạm Đài Minh Nguyệt ở trong mắt khác thanh cao, tuấn lãng đến nữa thì ở trong mắt của Ôn Ninh, gã cũng chỉ là một bức tranh khảm động mà thôi.
Hơn nữa, bên cạnh gã còn “vị hôn thê”, nữ phụ ác độc, Tô Ngưng Ngọc —— Đây cũng là tiết mục nữ phụ ác độc trùng sinh gì đó, nhưng Tô Ngưng Ngọc ác độc là thật, giống như bình thường thể nghĩ tới việc tìm để vũ nhục nữ nhân chứ. Huống chi nàng cũng là giảng đạo lý là thể hiểu , như thế, đương nhiên Ôn Ninh thể trốn thì liền trốn.
Mười tám năm nàng ở Tân Nguyệt tông thoải mái, cũng sớm quên thế giới bên ngoài như thế nào .
Tiểu cô nương đau đầu xoa thái dương, đó lên, ném bức tranh và thư tạ ngoài cửa với vẻ mặt lạnh lùng, vô tình. Mấy thứ ai thích thì thích, dù thì nàng phúc để hưởng thụ!
Vốn dĩ Đạm Đài Minh Nguyệt còn xa, thấy Ôn Ninh mở cửa mang đồ trong thì ít nhiều trong lòng cũng chút cao hứng. thời gian mới chỉ qua nửa chén nhỏ thì cánh cửa mở , gã vội vàng trốn gốc cây, phát hiện tiểu cô nương sắc mặt cầm bức tranh và phong thư với vẻ mặt lạnh lùng, ném hết ngoài.
Đạm Đài Minh Nguyệt:........
Ngay đó, cánh cửa mở , tiểu cô nương chạy một nữa.
Đạm Đài Minh Nguyệt vốn cho là tiểu cô nương tức giận, hài lòng với nội dung bên trong bức thư tạ của , hoặc là hài lòng với thái độ đến mặt để tạ của .
Hiện giờ xem , hẳn là tiểu cô nương ở trong tông môn, mặc dù nuông chiều, nhưng đều coi nàng như là , là một tiểu oa nhi, ai—— một nam nhân nào coi nàng là một thiếu nữ xinh , hoạt bát và đáng yêu, cho nên nàng mới hổ khi khác vẽ một bức chân dung như .
E là nàng từng khác “theo đuổi”, “trêu ghẹo” nên mới thể thẹn thùng, đơn thuần như .
.....Thế gian , thể một nữ t.ử như ?