[Xuyên sách] Sau khi thánh tăng trúng cổ - Chương 13.1

Cập nhật lúc: 2025-11-28 10:45:30
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Ninh cảm thấy đề tài chút quá phận.

Mấy năm nay linh ngọc ở trong bí cảnh chứng kiến qua bao nhiêu chuyện, dù với cách suy nghĩ thì cũng chút cổ quái, ít nhất thì hiện tại nó đang cẩn thận đếm xem rốt cuộc nàng sẽ chịu thiệt bao nhiêu phần khi ngủ cùng Phật tử, chắc chắn là bình thường .

Ôn Ninh chỉ thể lắc đầu, “ cảm thấy thiệt mà.” Nàng cũng học theo dáng vẻ đếm ngón tay của linh ngọc, “Ngươi xem, nếu trị khỏi bệnh cho Phật t.ử thì tông môn của y liền nợ một ân tình. Nếu đến chỗ bọn họ để thắp hương bái Phật thì bọn họ sẽ thể hổ mà nhận tiền cúng dường của đúng ?” Nàng tủm tỉm như là đang lừa một tiểu hài tử, “Phật t.ử nợ một ân tình, y sẽ thể ăn những món ăn chay mà làm, cũng thể độc miệng với nữa.... Như mới là lợi ?”

Lãnh Thiên ở một bên những lời thì khóe miệng run rẩy, phật t.ử trong miệng của nàng là—— thể chính là Vô Âm đại sư .

Nàng xin t.h.u.ố.c là để cứu Vô Âm.

Lãnh Thiên cụp mắt xuống, ánh mắt đặt mảnh vỡ của khối linh ngọc trong tay Ôn Ninh—— Mảnh vỡ ước chừng to bằng một bàn tay của cô nương, rõ ràng là nặng hơn nhiều so với trọng lượng của một lạng ba chỉ, đúng là linh ngọc cho nàng ít.

“Thế gian nhiều loại tình cảm, cũng tất cả đều là tình yêu nam nữ, cũng cái gì mà thiệt với thiệt. Cũng thể lấy việc ngủ ngủ làm thước đo để giải quyết vấn đề .” Ôn Ninh lắp bắp , thật với tư cách là một nữ hài tử, khi nàng đến thế giới thì tuổi cũng là lớn, nhiều nhất thì cũng chỉ mới ngoài hai mươi tuổi. Hơn nữa trong mười tám năm , ký ức của kiếp đều chút mơ hồ, nàng cũng hề thua kém cô nương mười tám tuổi chân chính ở bất cứ địa phương nào.

Nếu thích Vô Âm thì điều đó là thể nào.

nàng yêu thích Vô Âm chỉ dừng ở việc y là một , y trông , cao ráo, tính, loại yêu thích chỉ thể trở thành bằng hữu mà thôi.

Muốn nàng ngủ với y, ngủ với Phật t.ử gì đó.....

Không dám động, dám động a.

“Ôi chao,” Linh ngọc thở dài, “Thật là hâm mộ nhân tu các ngươi, trời cao đất rộng thể đến bất cứ nơi nào.”

“Tiền bối thể ngoài ?” Ôn Ninh hỏi ngược .

“Có thể, chỉ là nếu thì bí cảnh sẽ còn mắt trận nữa, nhanh sẽ sụp đổ.” Linh ngọc lắc đầu, “Mặc dù ngoài dạo một chút, nhưng cũng thể quan tâm đến những cây cỏ và sinh linh trong bí cảnh .” Nó trông chút ủ rũ, tựa hồ cô đơn tịch mịch.

Ôn Ninh suy nghĩ một chút, “Bí cảnh chỉ t.ử Trúc Cơ kỳ mới thể tiến , hơn nữa trăm năm mới mở một .... Nếu trăm năm vẫn là Trúc Cơ kỳ thì nhất định sẽ đến bái kiến tiền bối.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-sach-sau-khi-thanh-tang-trung-co/chuong-13-1.html.]

Linh ngọc trừng mắt nàng, “Ngươi lừa chứ?” Nó dừng một chút, đó tự phủ nhận, “Nói nhảm, tiểu cô nương là nhân tu nhà ai mà tư chất tiền đồ như chứ. Trăm năm vẫn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ.”

Ôn Ninh:.......

Tiền bối đúng a.

Nàng dừng một chút, “Vậy... nếu trăm năm vẫn còn thì sẽ để cho t.ử trong tông môn của mang thoại bản cho ngài, nhiều nhiều thoại bản.”

Linh ngọc ngẩng đầu nàng, chỉ cảm thấy ánh mắt của nàng trong veo, giống hệt như một tiểu thí hài sinh—— khỏi so sánh với ánh mắt của kẻ lừa gạt ở nhiều năm —— chỉ so sánh mới phát hiện hai chỗ khác biệt.

Kẻ lừa gạt đôi mắt xinh như thế .

Linh ngọc gật đầu, “Lão phu sẽ tin tưởng ngươi một .”

Lãnh Thiên:......

Hắn theo kịp tiết tấu ở đây .

Đột nhiên linh ngọc vươn tay, xách Lãnh Thiên ở tay như là đang tóm một con gà khiến cho Ôn Ninh sợ tới mức vội vàng nắm lấy tay của linh ngọc—— Tay của linh ngọc lạnh như băng, mặc dù trông giống như một bàn tay xinh của con nhưng cần nắm lấy thì mới thể cảm nhận độ cứng rắn và lạnh như băng thuộc về đá.

“Tiền bối, ngài làm cái gì ?”

“Tiểu nha đầu, đem phiến ngọc đưa cho ngươi thấy . Nếu ngươi đồng ý với là trăm năm sẽ mang thứ gì đó cho thì đương nhiên sẽ để ngươi bình an vô sự mà rời khỏi đây. Còn tiểu t.ử thì thể giữ , g.i.ế.c diệt khẩu , đó mới để ngươi rời khỏi bí cảnh .”

Lãnh Thiên linh ngọc bóp cổ, ở trong hàng ngũ t.ử Trúc Cơ kỳ đồng trang lứa cũng xem là một trong những t.ử giỏi nhất. lúc , đột nhiên cảm thấy chỉ như một con kiến nhỏ bé, một mạnh mẽ như thì hề sức lực để đ.á.n.h trả.

Hắn vẫn còn quá yếu.

 

Loading...