Sau một thời gian,  một buổi nhã tập  tổ chức, Tiêu Tiểu Quai là khách quý  mời dự. Nàng và Phạm Triết gặp   nhiều ngày xa cách. Tiêu Tiểu Quai vờ như chẳng  gì, vẫn trò chuyện cùng Phạm Triết.  Phạm Triết   chút lo lắng, vì quá bận tâm nên thành  lo lắng.
Tranh thủ lúc rảnh rỗi, Phạm Triết mời Tiêu Tiểu Quai  một góc riêng, tìm một chỗ yên tĩnh để  chuyện.
"Chuyện Thu Vọng Thư gây  hôm đó,  thực lòng xin ." Phạm Triết trầm mặc một lát  cất lời.
Tiêu Tiểu Quai mỉm  với : "Chuyện  qua , sư   cần phiền lòng."
Phạm Triết hạ mắt xuống trầm mặc một hồi,  đó  Tiêu Tiểu Quai : "Sư ,  thật lòng ngưỡng mộ . Muội tuổi còn thơ dại,  vốn  định bộc bạch, song nay  thể  thổ lộ với . Dù ,  cũng chớ bận lòng, cứ xem như  sự vẫn như thuở ban đầu. Ta nguyện kiên tâm chờ đợi đến ngày  đưa  lựa chọn."
Mặc dù Tiêu Tiểu Quai chẳng vướng bận tình ý nam nữ với Phạm Triết, nhưng là sư   nhiều năm như , nàng  thật lòng xem  như  trưởng của , bởi  nàng cũng chẳng đành lòng thốt  lời lẽ nặng nề.
"Sư ,  thực lòng là một  , nhưng  và , e rằng hữu duyên vô phận." Tiêu Tiểu Quai  Phạm Triết : "Huynh cũng đừng vì  mà lãng phí thời gian quý báu nữa."
Phạm Triết mỉm , vô cùng dịu dàng, "Sư  đây là  phủ nhận tình ý của   ?"
"Sư ." Tiêu Tiểu Quai bất lực : "Ta thật sự coi  như ca ca."
"Ừm,  hiểu . Về  chúng  vẫn như lúc , nhưng  vẫn    sự lựa chọn của , nếu   chẳng đành lòng.” Giọng điệu của Phạm Triết  thoải mái, "Sư  sẽ  đến mức ngay cả cơ hội chờ đợi cũng  ban cho  ư?"
Tiêu Tiểu Quai còn  thể  gì nữa,   đợi nàng, nàng cũng chẳng thể can thiệp. Phạm Triết  giờ phút  nàng  thể   ở cùng với , liền cáo từ . Tiêu Tiểu Quai  bên cạnh hòn non bộ thở dài một   cũng rời , nhưng lúc  một  từ bên  hòn non bộ  ,  tình cờ chính là Hạ Gia Hứa.
Sắc diện  lộ vẻ khó coi, tiến đến  mặt Tiêu Tiểu Quai : "Ngươi thật sự để  chờ ngươi?"
"Sao ngươi  ở đây?" Tiêu Tiểu Quai hỏi.
"Tiêu Tiểu Quai,  đang hỏi ngươi, ngươi thật sự để  chờ ngươi ?" Giọng điệu của Hạ Gia Hứa chất chứa lo lắng,  xen lẫn đôi phần chất vấn, tựa như một mũi d.a.o sắc nhọn đ.â.m  lòng nàng.
Thấy  như , Tiêu Tiểu Quai cũng dâng lên một cỗ hờn giận: "Ta    đừng chờ,  tự   chờ,   thể làm chi  đây?"
"Vậy ngươi hãy  cho  ,   chờ cũng chờ  , để  từ bỏ vọng niệm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-sach-lam-vai-phu-hac-hoa/chuong-644.html.]
Giọng điệu của Hạ Gia Hứa tràn đầy tức giận, Tiêu Tiểu Quai cảm thấy  cố ý gây khó dễ, liền : "Ta há nào là song  của ,  thể can thiệp  ý chí của  ư? Hạ Gia Hứa, ngươi đừng cố ý gây sự   ?"
Hạ Gia Hứa  nàng   cố ý gây sự, đôi mắt  chợt đỏ hoe. Tự thủa phủ Công chúa của Tiêu Tiểu Quai bắt đầu  xây cất,  tin  vô vàn gia tộc danh giá đến phủ Định Quốc đặt mối, lòng   sớm ngổn ngang bất an. Còn may,    Định Quốc Công phu nhân , hôn sự của Tiêu Tiểu Quai đợi mấy năm nữa  hẵng  .
Nguyên bản, lòng   yên , nhưng hôm nay  bất ngờ   lời bày tỏ tình ý của Phạm Triết. Phạm Triết khác với Tống Hưng An, Phạm Triết là sư  của Tiêu Tiểu Quai, dẫu chẳng thể  hai  sớm tối bầu bạn, song vẫn thường xuyên gặp gỡ. Hơn nữa hai   cùng chí hướng, bọn họ  thể cùng  nghiên cứu học vấn, đàm luận thi ca. Cảm giác nguy cơ trong lòng  bỗng mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Hít sâu một ,  : "Tiêu Tiểu Quai,   làm phò mã của nàng, nàng  đồng ý ?"
Tiêu Tiểu Quai  , nàng   tỏ bày  .  sự im lặng của nàng, tựa tảng đá lớn, nhấn chìm trái tim Hạ Gia Hứa xuống vực sâu thẳm,   hỏi: "Tiêu Tiểu Quai, nàng  để  làm phò mã của nàng ?"
"Giờ đây,  chẳng  luận về chuyện  cùng ngươi."
Tiêu Tiểu Quai  xong liền xoay   rời , nhưng Hạ Gia Hứa  chặn  mặt nàng, đăm đắm  nàng. Thấy  như , sống mũi Tiêu Tiểu Quai chợt dâng lên chút chua xót, "Hạ Gia Hứa, ngươi chẳng thấy  quá ấu trĩ ư?"
Nàng khẽ nghiêng , lách qua Hạ Gia Hứa, sải bước rời , lòng  nàng ngổn ngang khó chịu  thôi. Giống như lúc , cứ song hành cùng  trưởng thành, há chẳng    hơn vạn phần ư? Cớ  cứ  vọng tưởng điều chi khác?
Phía , Hạ Gia Hứa đỏ hoe mắt dõi theo bóng nàng khuất dạng,  mới  gót về phủ. Hắn hối hận khôn nguôi,   chẳng nên đối đáp với Tiêu Tiểu Quai như thế.    rõ chuyện ,     xin  Tiêu Tiểu Quai  , cũng chẳng    bọn họ nên chung sống như thế nào.
Hắn thúc ngựa về phủ,  bước chân   chạm mặt Dung Vương và Trường Bình, hai  cũng  vặn trở về. Thấy sắc diện  u ám, đôi mắt đỏ hoe, Trường Bình lập tức hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Hạ Gia Hứa sải bước tiến  bên trong mà chẳng cất lời, Trường Bình và Dung Vương cũng vội vàng  theo, Trường Bình    truy hỏi : "Không  con  tìm Tiểu Quai ? Cãi  với Tiểu Quai ư?"
Hạ Gia Hứa vẫn   gì mà   trong, lúc  Dung Vương lạnh giọng : "Đứng , mẫu  đang  chuyện với con, con   thấy ?"
Hạ Gia Hứa dừng ,  Trường Bình : "Không  nhi tử cố tình, chỉ là trong lòng bất an, khó chịu khôn tả."
Trường Bình ừm một tiếng, "Vào trong  hẵng ."
Một nhà ba  bước  chính sảnh, Trường Bình  Hạ Gia Hứa hỏi: "Thật sự cãi  với Tiểu Quai ?"
Hạ Gia Hứa  lên tiếng, Trường Bình thở dài: "Nhi tử, với tính nết ương ngạnh như , Tiểu Quai làm   thể cam tâm gả cho con?"