Xuân hoa thu nguyệt, thoáng chốc ba năm trôi qua. Đêm tiết Trung Thu, Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh đang ở Tây Bắc, cùng với Hoàng thượng và Thái Hoàng Thái Hậu trong cung, đều nhận thư từ Đường Thư Nghi và phu quân, rằng bọn họ thể về Thượng Kinh tiết Trung Thu.
Sau khi Tiêu Ngọc Thần nhận thư, lập tức sai Giai Ninh thu xếp, dọn dẹp phủ từ trong ngoài một lượt, đặc biệt là Thế An Uyển. Tiêu Ngọc Minh cũng lập tức lên đường về Thượng Kinh. Lý Cảnh Tập và Thái Hoàng Thái Hậu vô cùng vui vẻ, nụ mặt mấy ngày nay ngớt.
Tiêu Ngọc Thần và Lý Cảnh Tập đều phái đến quan lộ cách ngoại thành Thượng Kinh ba mươi dặm chờ đón, trông thấy bóng dáng phu thê Đường Thư Nghi, lập tức báo cáo.
Vào tiết thu khí trời trong lành , của Định Quốc Công phủ và nội thị trong cung canh tại quán ven đường, từ xa trông thấy một đoàn xe ngựa tiến đến, liền lập tức dậy trông ngóng. Đợi đoàn chậm rãi đến gần, họ liền bước lên phía hành lễ vấn an, khi rõ là đoàn xe của Định Quốc Công phủ, lập tức về bẩm báo. Khi Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài đến cổng thành, liền trông thấy một nhóm đang nghênh đón.
Tiêu Hoài và Tiêu Ngọc Châu xuống xe. Tiêu Ngọc Thần và chư vị vội vàng tới hành lễ với Tiêu Hoài, chỉ là Tiêu Hoài hành lễ với Lý Cảnh Tập . Lý Cảnh Tập đỡ lễ của , nhưng ánh mắt vẫn chăm chú Tiêu Ngọc Châu.
Tiêu Ngọc Châu cũng bước lên phía hành lễ: "Bệ hạ."
Lý Cảnh Tập vội vàng duỗi tay đỡ nàng, nhưng e rằng đang ở nơi công cộng, tiện, đành khẽ giơ tay lên buông xuống, "Miễn lễ, Ngọc Châu...."
Thiên ngôn vạn ngữ chợt nghẹn nơi cổ họng, chẳng thốt nên lời.
Bên , Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh cùng phu nhân hành lễ với Tiêu Hoài xong, liền hỏi han: "Mẫu thể khả an?"
Tiêu Hoài liếc xe ngựa, đoạn : "Mẫu chư vị vẫn khỏe mạnh, chỉ là tiểu còn quá nhỏ, sợ chịu sương gió lạnh lẽo."
Mấy Tiêu Ngọc Thần đều kinh ngạc đến mức ngây , chẳng thốt nên lời, "tiểu ", chúng thấy hai chữ ?
Tiêu Hoài thấy biểu cảm của bọn họ, khụ một tiếng : "Chúng về nhà ."
Mọi hồn, vội vã cùng hồi phủ. Đến cổng Định Quốc Công phủ, ánh mắt Tiêu Ngọc Thần và chư vị tràn đầy mong chờ, cạnh xe, đợi mẫu và tiểu hạ kiệu.
Thấy rèm xe vén lên, Đường Thư Nghi khoác trường bào màu tím sẫm bước xuống xe, nàng dung nhan nhuận sắc hơn nhiều, sắc mặt hồng hào, rõ ràng là thể khang kiện, khiến đều yên lòng.
Chư vị định hành lễ, liền thấy nàng , cẩn thận ôm một tiểu oa nhi . Mấy Tiêu Ngọc Thần đầu tiên sững sờ một lát, đó lập tức vây quanh. Tiểu oa nhi mới chừng hơn ba tháng tuổi, trắng nõn mềm mại, đôi mắt to tròn ngây thơ chư vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-sach-lam-vai-phu-hac-hoa/chuong-617.html.]
"Nương, đây là tiểu của chúng ?" Giọng Tiêu Ngọc Minh khẽ khàng, tựa hồ sợ hãi kinh động đến tiểu .
Đường Thư Nghi mỉm : "Ừm."
"Ta.... ôm." Tiêu Ngọc Minh duỗi tay ôm, nhưng Tạ Hi Hoa đánh một cái, "Chàng hậu đậu, để ôm."
Nói nàng ôm lấy tiểu oa nhi, Tiêu Ngọc Minh nghiêng qua bên cạnh . Tiêu Ngọc Thần và Giai Ninh cũng tới, cũng lộ rõ vẻ ôm. Đường Thư Nghi thấy mỉm : "Mau thôi."
Đoàn cùng tiến phủ, đường , ai nấy cũng bế hài nhi một . Đến Thế An Uyển, con trai Tiêu Trác Lâm của Tiêu Ngọc Thần và con gái Tiêu Hoa Sở của Tiêu Ngọc Minh đang trong viện ngóng trông.
Khi trông thấy Đường Thư Nghi, Tiêu Hoài và Tiêu Ngọc Châu, hai hài tử nọ đều chút lạ lẫm. Thuở Đường phu nhân cùng trượng phu rời Thượng Kinh, chúng vẫn còn thơ dại, dĩ nhiên lưu chút ký ức nào.
Khi bước phòng, phu thê Tiêu Ngọc Thần cùng con cái, phu thê Tiêu Ngọc Minh cùng con cái, đồng loạt hành đại lễ khấu bái Định Quốc Công và phu nhân. Hai vị lập tức đỡ họ dậy, đoạn ôm chầm lấy tôn tử tôn nữ của . Ban đầu, hai hài tử còn đôi phần căng thẳng, nhưng khi gia gia nãi nãi ôm lòng, lo âu đều tan biến. Chúng còn nghiêng đầu tò mò về phía tiểu oa oa.
Tiêu Trác Lâm hỏi: "Kia là ư?"
Đường Thư Nghi mỉm đáp: "Không , là cô cô của các con."
Hai tiểu bằng hữu ngạc nhiên đến mức há hốc mồm. Trong nhận thức non nớt của chúng, cô cô ắt hẳn là lớn, há thể là một tiểu oa oa thế ư! Cả hai đứa trợn tròn đôi mắt ngây thơ, chằm chằm về phía tiểu oa oa. Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài đặt chúng xuống, chúng liền nhanh chóng chạy đến bên tiểu oa oa.
Bấy giờ, Tiêu Ngọc Thần đang chỉ dẫn Lý Cảnh Tập cách ôm một hài tử. "Hoàng thượng, đỡ lấy eo của bé... Phải, chính là như đó..."
Tiêu Trác Lâm và Tiêu Hoa Sở nhón chân lên , nhưng chẳng thấy gì, sốt ruột đến mức nhăn tít mặt mũi. Thấy , Giai Ninh và Tạ Hi Hoa bèn bế hai đứa lên, để chúng thể chiêm ngưỡng tiểu cô cô của .
Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài thấy chúng vây quanh tiểu oa oa mà khỏi dở dở . Tiêu Hoài bèn : "Thôi , đến giờ Tiểu Quai ngủ."
Mọi đầu , Tiêu Ngọc Minh hỏi: "Muội tên Tiểu Quai ?"
Tiêu Hoài gật đầu: "Biệt danh là Tiểu Quai, nhưng khuê danh của là Tiêu Ngọc Ngôn."