Xuyên Không Thành Thôn Nữ, Ta Dẫn Cả Thôn Làm Giàu - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:55:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Uyển đang đợi những khách hàng bên ngoài Thư Cục tản , để nàng thể tìm cơ hội Minh Nguyệt Hiên, thì nhanh bóng dáng Phạm Quản sự xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.

"Kiều lão bản, Kỷ gia lời mời."

Kiều Uyển ngây một thoáng, đành gật đầu, bảo đánh xe đầu đến Vị Khách Lai Thực Phủ.

Trước khi phòng, Phạm Quản sự bụng nhắc nhở, "Kiều lão bản, Kỷ gia mấy hôm nay từ kinh đô trở về, tâm tình cho lắm. Hắn hỏi gì, cô chỉ việc trả lời, ngàn vạn đừng chọc nổi giận."

Kiều Uyển nghiêm túc gật đầu.

Nàng tiếp xúc với Phạm Quản sự vài , thấy quen cảnh lớn, ngày thường chuyện cũng là bộ dáng cợt, nay đích nhắc nhở, e rằng Kỷ Huyền Kiêu thực sự nổi cơn thịnh nộ. Dù thì lát nữa nàng chỉ cần theo là , điều nên thì , điều nên thì nhất quyết .

Kết quả, mấy bước, Phạm Quản sự lên tiếng, "Kiều lão bản tò mò Kỷ gia xảy chuyện gì ?"

Kiều Uyển: ".........."

Thành thật mà , nàng hề tò mò, nhưng Phạm Quản sự đến nước , nàng thì thật nể mặt khác, đây là Phạm Quản sự ý nhắc nhở nàng.

"Đã xảy chuyện gì?"

Phạm Quản sự kéo nàng sang một bên, quanh một vòng nhỏ, "Tiểu của Kỷ gia, bỏ trốn cùng khác, khi còn mang theo ít cơ mật trong bang."

Nghe , Kiều Uyển sững tại chỗ.

Ngay khoảnh khắc , nàng nghĩ Kỷ Huyền Kiêu vì chuyện làm ăn mà công khai đối đầu với triều đình, cũng nghĩ đến việc Tào Bang của đang đối đầu chính diện với các bang phái khác. Tóm là màn đối kháng cứng rắn của một đại lão.

Duy nhất nghĩ tới là chuyện .

Một lạnh lùng như , dám công khai đội nón xanh cho , còn đội một cách trắng trợn như .

Tuy nàng từng gặp tiểu của Kỷ Huyền Kiêu, nhưng chỉ cần dựa sự dũng cảm của thôi, Kiều Uyển cũng nhịn mà thầm tán thưởng một tiếng.

"Ngươi Thanh Bang chứ?"

Kiều Uyển gật đầu. Trong ký ức của nguyên chủ, Kiều Vịnh Toàn từng vác bao cát ở bến tàu của Thanh Bang, nên coi như chút ít.

"Thanh Bang ỷ việc quen vài vị quan viên triều đình, công khai lẫn lén lút cướp bao nhiêu quyền điều phối bến tàu. Giờ đây ngay cả bến tàu ở Thanh Châu cũng nhúng tay . Cách đây lâu Kỷ gia g.i.ế.c Đường chủ phân đường của bọn họ, ngờ con trai của Đường chủ tay tặng cho Kỷ gia một món quà lớn."

Nhắc đến chuyện , Phạm Quản sự cũng thở dài thườn thượt.

Hắn tiếp tục , "Tiểu câu kết với đó từ lúc nào, mang theo cơ mật đến thẳng Thanh Bang. Thế nên, khi bắt đôi cẩu nam nữ , tất cả chúng đều giữ mười hai phần tinh thần cảnh giác, nếu chọc giận Kỷ gia thì sẽ xong đời."

Lời là đang nhắc nhở Kiều Uyển đang tự nhắc nhở chính , dù xong cũng nhịn rùng một cái.

"Ngươi mau ." Phạm Quản sự dường như nhận quá nhiều, vội vàng thúc giục, "Nếu để Kỷ gia chờ lâu, chịu khổ vẫn là Kiều lão bản. Chuyện hôm nay ngươi cứ coi như , chỉ cần trong lòng rõ là ."

Nàng thấy hết còn làm thể coi như ?

Nàng , một nam nhân đội nón xanh, nếu lúc nàng tự chui đầu rọ thì quả là điên .

Đang chuyện, chợt thấy một bóng quen thuộc từ lầu hai xuống. Y phục trường bào màu đen, khí chất phi thường, Kỷ Huyền Kiêu thì còn là ai.

Cẩm bào của phất phơ trong trung, nhanh chậm. Lúc vết sẹo khuôn mặt còn đáng sợ hơn ngày thường, giác quan thứ sáu của nữ nhân nhắc nhở nàng mau chóng rời .

Kiều Uyển vội vàng với Phạm Quản sự, "Bụng khó chịu, nếu lát nữa lên va chạm Kỷ gia thì . Ta xin cáo lui, sẽ đến tạ tội."

Nói xong, nàng chạy về phía xe ngựa. Nhìn thấy sắp vén rèm thì vẫn chậm mất một bước.

"Kiều Uyển."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-khong-thanh-thon-nu-ta-dan-ca-thon-lam-giau/chuong-95.html.]

Âm thanh lạnh lẽo như băng , nàng lúc e rằng lệnh của thì nàng thể .

Nàng nên tiếp tục bụng khó chịu? Hay lên xe ngựa lấy đồ?

Kiều Uyển nghĩ ngợi, vẫn chọn cách thứ hai. Thoáng qua, chỉ thể lấy bản thảo vẽ Tây Du Ký, còn ghế xe ngựa và đệm lót thì nàng mang xuống cũng hợp lý.

Kiều Uyển khan vài tiếng, cố làm vẻ bình tĩnh từ từ tới gần.

"Kỷ gia, trùng hợp quá."

Đáp nàng là một giọng khàn khàn và thô ráp cực độ, "Trùng hợp gì? Ta nàng một lúc lâu mà nàng cứ lề mề chịu lên, hạ xuống mời nàng thôi."

Câu mang theo sự lệnh thể nghi ngờ.

Ngay cả Triệu Tiểu Mãn cũng cảm thấy nguy hiểm, theo bản năng chắn mặt Kiều Uyển.

"Uyển Nương, lát nữa sẽ giữ chân , nàng cứ chạy, chạy về Kiều gia thôn, ?"

Kiều Uyển nhẹ nhàng đẩy đẩy nàng, "Tiểu Mãn, lưng nhiều như , e là chạy hai bước áp chế . Không , chúng vẫn là đối tác làm ăn, sẽ làm loạn ."

Lúc cả hai đều đồng loạt chằm chằm nam nhân cách đó xa, khuôn mặt đen sạm, cộng thêm vết sẹo kinh khủng, thật đáng sợ vô cùng.

Kiều Uyển cất nụ , "Ngươi cứ ngoan ngoãn theo , làm gì, cũng gì."

Nàng xòe tay, "Ta lề mề. Chỉ là nghĩ mang chút họa sách thú vị để Kỷ gia tiêu khiển."

Kỷ Huyền Kiêu liếc : "Không hứng thú."

Kiều Uyển vốn dĩ chỉ tùy tiện tìm một cái cớ. Nếu nhận, lát nữa nàng lấy gì để giao cho Lạc Hàm Chương. Hắn từ chối cũng , nàng vội vàng nhét nó trong tay áo.

Kỷ Huyền Kiêu lạnh một tiếng, ánh mắt dừng Triệu Tiểu Mãn, dặn dò Phạm Quản sự, "Đem của Kiều lão bản trong tiếp đãi tử tế."

Triệu Tiểu Mãn gấp gáp, nàng chịu rời .

Kiều Uyển , hạ giọng : “Vị Khách Lai Thực Phủ nhiều món ngon, đừng khách khí, cứ trong chọn món đắt tiền mà gọi, cần lo lắng cho , đây là giữa phố lớn, sẽ gặp chuyện gì .”

Triệu Tiểu Mãn từ sự việc ở nha môn , khi Kiều Uyển xong, nàng nán lâu mà trực tiếp cùng Phạm quản sự bước Vị Khách Lai Thực Phủ.

Đợi hai họ , Kỷ Huyền Kiêu trầm giọng mở lời: “Ta còn dùng bữa sáng.”

Kiều Uyển nàng dùng , nhưng lời còn kịp thốt khỏi miệng thấy : “Đi theo.”

Kiều Uyển: “.........”

Tiểu của bỏ trốn, chẳng còn tiểu khác ư, tùy tiện để khác cùng dùng bữa hơn ?

Nàng còn đang bận rộn đây.

Thực , Kiều Uyển lên tiếng: “Kỷ gia, nữa, e rằng khác trông thấy sẽ làm mất thể diện của ngài.”

Nàng thực chất : Ngài nhiều kẻ thù như , nếu bọn họ trông thấy thì tha cho ?

Kỷ Huyền Kiêu , lãnh đạm nàng một cái, vẻ ngoài coi như , đôi mắt cũng coi là tinh minh, chỉ là xiêm y nàng chồng chất ba bốn lớp, đến cả hạ nhân của bọn họ cũng mặc như .

“Nàng làm ăn với nàng ?”

Kỷ Huyền Kiêu trả lời vấn đề của nàng, mà hỏi ngược một câu.

“Bởi vì món ma da sảng làm yêu thích.”

“Không, bởi vì nàng tự .”

Loading...