Xuyên Không Thành Thôn Nữ, Ta Dẫn Cả Thôn Làm Giàu - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:38:55
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Du nửa ngày nên lời, chỉ liên tục đưa mấy miếng mì miệng, mới lẩm bẩm:
"Mì thể ngon đến mức ."
Y ăn mì cả nửa đời , từng ngửi thấy mùi thơm quyến rũ đến , càng từng nếm thử độ dai ngon tuyệt vời thế .
Sợi mì thấm đẫm nước dùng trôi xuống cổ họng, khiến cả ngũ tạng lục phủ đều cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bát mì thế chỉ cần ngâm nước sôi là thể ăn , thành thật mà , đường y còn đổ mồ hôi cho cô nương , dù Thánh thượng lời, nếu nàng làm ngon thì khó giải thích. Giờ xem đúng là y lo lắng quá nhiều .
Lạc Hàm Chương liếc nàng, cũng lặng lẽ tự ăn.
Từng miếng từng miếng.
Hoàn còn dáng vẻ nho nhã, lịch sự ngày thường.
Mãi đến khi đáy bát trống , y mới chợt nhận và cảm thấy hối hận.
Y luôn dạy học trò tu dưỡng tính, tuân thủ quy tắc ăn , ngủ lời, hôm nay y vì một bát mì mà loạn cả phương tắc.
Bên Lâm Du ăn xong từ lâu, Kiều Uyển vẻ thỏa mãn: "Uyển nương, nàng rõ một luôn , rốt cuộc nàng còn làm những gì nữa?"
Kiều Uyển đến cong khóe mắt, cố ý trêu chọc: "Lâm thúc, nhiều thứ, làm thể hết trong một ."
Lâm Du chỉ nàng, sang với Lạc Hàm Chương: "Ngươi xem, nha đầu chẳng hề khiêm tốn chút nào."
Lạc Hàm Chương hề ngập ngừng, ngước mắt tiếp lời: "Lão sư, nàng bản lĩnh thật sự, nên mới dám lời ."
Vừa dứt lời, Lâm Du thoáng sửng sốt. Học trò của y xưa nay vốn khắc kỷ phục lễ, bình thường đối với nữ tử đều tránh né xa ba thước, bao giờ thêm nửa câu, y còn tưởng y sẽ độc cả đời.
Không ngờ bây giờ cũng giúp nữ tử đỡ .
Y lập tức ha hả: "Ngươi đúng là bao che cho nàng."
Kiều Uyển cũng ngờ y giúp , nụ mặt càng thêm rạng rỡ.
"Ta giúp hai vị ngâm thêm một bát nữa."
Nàng dậy, Lâm Du vội vàng gọi nàng : "Uyển nương, chúng ăn nữa, cứ để dành những thứ cho các tướng sĩ ở biên quan ."
Kiều Uyển : "Không đáng bận tâm chút nhỏ , Lâm thúc, cứ yên tâm , nhất định sẽ vận chuyển mì ăn liền đến biên quan đúng hạn."
Nghe nàng , y mới l.i.ế.m môi: "Thôi , thì thêm hai bát nữa."
Đợi nàng , Lâm Du bóng lưng Kiều Uyển, y :
"Hàm Chương, nha đầu Uyển nương là năng lực. Ngươi thế , nhớ hồi xưa theo đuổi sư nương của ngươi, dùng đủ thủ đoạn mới cưới về nhà đấy, những lời trong sách vở tác dụng khi theo đuổi con gái ."
"Lão sư, nàng là nữ tử khuê các bình thường, hơn nữa chuyện cần vội."
"Không vội, mà vội !" Y gần hơn: "Nàng bây giờ là Hương Quân , một sẽ còn gấp hơn ngươi đấy."
Lạc Hàm Chương gì, ánh mắt đen láy chằm chằm bóng dáng bận rộn xa.
"Lần ngỏ lời cưới nàng, nàng đồng ý."
Vừa dứt lời, Lâm Du thoáng sửng sốt, trong mắt nhanh chóng lóe lên vài phần kinh ngạc.
Sau khi hồn , dù hợp thời, nhưng khóe miệng y nhịn kéo đến tận mang tai, nếu vì đang ở trong cảnh , y e rằng phá lên .
Ai mà ngờ , vị Cửu vương gia tuấn mỹ dị thường, học rộng tài cao, vốn luôn các quý nữ kinh thành nâng niu mây, dẫm đạp cả ngưỡng cửa để gặp mặt, cự tuyệt hôn sự ngay mặt.
Lạc Hàm Chương chút thất bại.
"Lão sư, trông tệ lắm ?"
Lâm Du thu nụ , giọng điệu trở nên nghiêm túc: "Lời đúng. Ngươi tuổi trẻ tài cao, liên tục đỗ Tam Nguyên, dung mạo càng tuấn tú vô song. Ngươi nhớ ngày xưa ở ngoài tường học viện, mỗi ngày đều các quý nữ lấy đủ cớ để quanh quẩn đó, chẳng là để thấy ngươi từ xa một ?"
Nói xong, y bổ sung: "Hàm Chương, theo đuổi nữ tử khác với việc học và dạy học trò. Ngươi thể dùng những lý lẽ đó để thuyết phục họ, ngươi..."
Lạc Hàm Chương lắng chăm chú, nhưng Lâm Du đến nửa chừng im bặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-khong-thanh-thon-nu-ta-dan-ca-thon-lam-giau/chuong-107.html.]
"Lão sư, ngươi làm ?"
Lâm Du ho khan vài tiếng: "Nghe Tây Du Ký ở Minh Nguyệt Hiên của ngươi bán chạy đến mức cung đủ cầu? Lần còn chen ."
"Lần tới sách mới , sẽ đích mang đến cho lão sư."
Lâm Du lúc mới giãn thần sắc: "Sau , hễ sách, đưa đến phủ của ngay lập tức."
"Được."
Lâm Du vui vẻ: "Trước tiên là..."
Kiều Uyển ngâm mì xong, từ xa thấy hai đang thì thầm gì đó, thấy nàng đến thì họ im miệng.
Nàng Lạc Hàm Chương chút đỏ mặt, nghi hoặc hỏi: "Lạc , y thấy nóng lắm ?"
"Không, nóng."
Lâm Du bê bát mì lên, sức hít mấy , chỉ tay ngoài: "Ôi, ,..."
Lạc Hàm Chương ăn xong từ từ, do dự lâu, y : "Uyển nương, nàng thích gì?"
Kiều Uyển nghiêm túc suy nghĩ: "Thứ thích thì nhiều lắm, đột nhiên hỏi thế nhất thời từ ."
"Vậy nàng thích nhất thứ gì?"
Kiều Uyển : "Thứ thích nhất, đó chắc chắn là tiền ."
Lạc Hàm Chương dậy.
"Ta , hôm nay thư viện của còn chút việc, xin phép về . Mấy ngày nàng chắc là tiện, ngày mai sẽ gửi bản chép chữ tới cho nàng, tiện thể gửi cả bản thảo về xe ống nước chỉnh lý xong."
Chưa đợi Kiều Uyển trả lời, y nhanh chóng xoay rời .
Kiều Uyển trầm mặc. Người mà chốc lát đổi tính tình, hỏi nàng thích gì, nàng trả lời , đó thì ?
—
Kiều gia thôn xảy chuyện lớn như , đầy nửa canh giờ, cả thôn truyền tai hết, Kiều Lý Chính bận rộn chân chạm đất.
Một mặt sai thông báo cho dân làng đang làm việc bên ngoài và những cô gái xuất giá, một mặt sai thành mua hương nến vàng mã.
Một lát , y vỗ đầu: "Ngươi xem trí nhớ của , quên mua chút bánh ngọt đồ ăn vặt, đến lúc bày tiệc mà thiếu những thứ thì ."
"Còn nữa, dán cáo thị ?"
"Dán dán , ngươi hỏi tám trăm trong một canh giờ đấy."
Ngô thị từ ngoài bước , thấy y sốt ruột vòng, trêu chọc: "lão gia, Uyển nương phong tước đang tiếp đón quan sai trong sân, nàng còn bình tĩnh hơn cả ông. Người còn tưởng phong tước là ông đấy."
"Phụ nhân ngươi gì thế?"
Kiều Lý Chính liếc nàng, bất mãn: "Uyển nương là thôn dân của Kiều gia thôn , lớn hơn thì đó là hậu bối của . Nàng nay Hoàng thượng coi trọng, đó cũng là nhờ mồ mả tổ tiên chúng bốc khói xanh."
"Được , mồ mả tổ tiên Kiều gia các ngươi bốc khói xanh."
"Xem kìa, với phụ nhân như ngươi thật hiểu, còn làm lãng phí thời gian của ."
Nghe , Ngô thị chịu:
"Phụ nhân thì ? Uyển nương cũng là nữ tử chẳng vẫn phong Hương Quân đó ? Còn phẩm quan lớn hơn cả Huyện lệnh đại nhân, thử hỏi trong thôn nam tử nào tiền đồ hơn nàng ?"
"Ngươi..." Kiều Lý Chính há miệng, phát hiện lời nào để phản bác.
Ngô thị thấy y gì, cơn giận trong lòng cuối cùng cũng nguôi ngoai. Trước y luôn phụ nữ tóc dài kiến thức ngắn, hiểu với các nàng.
Bình thường nàng nhịn, nhưng giờ thôn một tấm gương, các nàng cũng ngẩng cao đầu lên.
Sau nếu y còn những lời đó, nàng sẽ lấy Kiều Uyển mà , xem họ còn dám xem thường các phụ nhân .
"Thôi, hôm nay là việc vui của thôn, chấp nhặt với ông nữa. Mau tiếp đón , dạo thôn chắc chắn sẽ nhiều đến, chúng sắp xếp cho , thể xảy sai sót nào ."