Rốt cuộc, thêm nhiều kỹ năng cũng là cách để phòng .
Hứa Mỹ Lam thầm ghi nhớ những khẩu quyết về cách bào chế điểm tâm mà tiền nhân để , để khi rảnh rỗi cô thể mang luyện tập một chút.
Lúc Trương Hùng trở . Hứa Mỹ Lam thấy tay trống , sắc mặt thoạt cũng , chú Đổng nhất định đồng ý cho theo học y .
Cũng là nhờ cô, chú Đổng mỗi ngày đều mong chờ Trương Hùng đến theo ông học nghề. Nay Trương Hùng tự động tìm đến cửa, bây giờ ông mừng còn kịp, nào lý do chịu đồng ý!
“Chú Đổng đồng ý !” Đôi mắt của Hứa Mỹ Lam lấp lánh Trương Hùng, sự chắc chắn trong giọng rõ ràng.
Trương Hùng mỉm gật đầu: “Đồng ý . Anh với trưởng thôn rằng sẽ đồng làm việc nữa, mỗi ngày đều sẽ theo chú Đổng học nghề. Vì mới là học việc, nên mỗi tháng mức lương chỉ tám đồng bạc, cộng thêm mười công điểm mỗi ngày thôi.”
Nói đến đây, Trương Hùng chút bất an và tự hỏi liệu Hứa Mỹ Lam tức giận khi kiếm ít tiền hơn .
Hứa Mỹ Lam là từng trải, từ nhỏ cô mặt đoán ý, thấy vẻ mặt của Trương Hùng cô liền đàn ông suy nghĩ lung tung nữa .
Trong lòng cô buồn thấy ấm áp. Nếu quá mức để ý, thì làm thể cẩn thận như vầy !
“Hóa học nghề vẫn tiền công, là quá ! Anh theo chú Đổng học tập cho thật chăm chỉ, cố gắng phấn đấu trở thành một vị lương y xuất sắc trong tương lai. Sau lỡ em đau đầu sổ mũi cũng cần chạy trạm xá nữa!”
Hứa Mỹ Lam trêu chọc, Trương Hùng vô thức nhếch lên khóe môi, “Được , từ giờ em sẽ là vợ của một thầy thuốc giỏi, trong thôn em thể ngang cần ai!”
“Hừm, cả thôn thì tính là gì chứ? Chẳng lẽ định ở mãi cái thôn ? Em còn thi đại học cơ đấy!” Hứa Mỹ Lam hịt mũi, vẻ mặt đầy kiêu hãnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-80.html.]
Trương Hùng ánh mắt loé lên, “Em bao giờ nghĩ tới, nếu như em thật sự thi đỗ đại học, làm bây giờ?”
Ánh mắt của Hứa Mỹ Lam như tên ngốc, liếc Trương Hùng một cái, “Không thống nhất là sẽ thi cùng ? Hai chúng cùng đại học chẳng tuyệt vời !”
“Anh mới chỉ học hết chương trình tiểu học, ngay cả trung học cũng còn học xong. Với học lực như , em nghĩ thể vượt qua kỳ thi chứ!”
Trương Hùng cảm thấy Hứa Mỹ Lam đánh giá quá cao , kêu một chỉ mới học hết tiểu học thi đại học, thực sự một chút nắm chắc nào.
“Có hề gì, dù đỗ đại học thì cũng . Anh cứ theo em, tiền trong nhà chắc cũng đủ để mua một căn nhà nhỏ ở Kinh Thị .”
Thấy cô tính toán kỹ về kế hoạch tương lai của , hơn nữa càng chắc chắn bản sẽ thể đậu đại học, sự nghi ngờ trong lòng càng lớn hơn.
Theo những gì , Hứa Mỹ Lam từ nhỏ yếu ớt, mắc bệnh vặt nên cơ thể ốm yếu, tính tình nhu nhược, hề chủ kiến. Cô từng học một ngày nào, mà giờ chữ, hơn nữa còn thể tìm nhiều tài liệu ôn tập như . Điều chứng tỏ trình độ học vấn của cô hề thấp.
Không chỉ , cô còn tầm xa, nếu mua nhà ở Kinh Thị thì cô cũng đến Kinh Thị để thi đại học. Giọng điệu quả quyết cứ như thể cô chắc rằng bản sẽ vượt qua kỳ thi tuyển sinh.
Những ngày nay khi cô nấu ăn, cô cũng ít chạm những lương thực độn sắn độn khoai. Cho dù chạm cũng giống như uống thuốc khó thể nuốt xuống.
Với cảnh như , cô vốn chẳng coi trọng ở nhà đẻ. Lương thực tinh bột làm phần của cô ? Tóm , Hứa Mỹ Lam dường như đổi thành một con khác, khắp đầy rẫy bí ẩn.
Đây cũng là chỗ mà Trương Hùng nghĩ cả trăm vẫn cảm thấy khó hiểu, tính cách của một thể đổi nhiều đến .
Từng là một cô gái yếu đuối, chủ kiến, mà giờ đây đối phó với bà Vương và chị dâu thứ hai chút nương tay, đánh cho bọn họ dám phản kháng.