Thật đáng tiếc, ở đây một ai thèm lắng mụ . Ông cả chỉ đưa mắt Trương Quốc Khởi, chờ xem động thái tiếp theo của ông . Nhận thấy Trương Quốc Khởi vẫn còn vẻ do dự, ông cả dây dưa thêm nữa, liền đổ thêm một ngọn lửa: “Mau ký ! Đừng quên, Trương Hùng năm nay hơn mười tám tuổi!”
Trương Quốc Khởi xong thì cả run lên bần bật, trong mắt tràn đầy vẻ dám tin. Ông ngờ bác cả dùng chính điều khoản để uy hiếp, ép buộc ông ký tên! Khẽ thở dài một tiếng, Trương Quốc Khởi đột nhiên trông như già hơn chục tuổi, run rẩy đặt bút ký tên tờ giấy!
Sau khi tất thủ tục, Trương Quốc Khởi lúc mới đưa giấy và bút cho Trương Hùng, nhưng nhận. Anh chỉ thản nhiên một câu: “Mọi đều ký tên!” Nói đoạn, Trương Hùng còn cố ý liếc mắt về phía Đại Lưu, trong lòng cảm thấy niềm vui sướng mà đây từng !
Bị ông cả và ông hai giám sát chặt chẽ, Trương Quốc Khởi thể giở trò gì nữa, đành đưa giấy bút cho Đại Lưu. Đại Lưu thấy Trương Quốc Khởi thực sự bắt mụ ký tên, vẻ mặt thể tin nổi. “Ông ơi!”
“Ký mau!” Thấy Đại Lưu vẫn còn chần chừ, Trương Quốc Khởi liền lớn tiếng quát một câu. Đại Lưu run rẩy, lập tức nhận lấy tờ văn tự cắt đứt quan hệ từ tay Trương Quốc Khởi, chút do dự ký tên . Mà con trai và con dâu của mụ thì thể đợi nữa, nóng lòng ký theo .
Nói đùa ? Bọn họ là tính tình của Trương Quốc Khởi. Bình thường, ông tỏ vẻ hòa nhã, việc trong nhà đều do (Đại Lưu) quyết định, nhưng thực chất . Người giật dây chuyện, luôn luôn là Trương Quốc Khởi!
Bây giờ Trương Quốc Khởi lên tiếng, đương nhiên bọn họ dám phản đối. Thế nên, khi ký tên xong, ai nấy đều theo chân ông , cầm tay tờ giấy đoạn tuyệt quan hệ tuyệt vọng rời khỏi đây!
“Tiểu Hùng, cháu cầm lấy tờ giấy chứng nhận , còn tờ ngày mai Quốc Hưng sẽ đưa lên xã.”
Ông cả trao tờ giấy cắt đứt quan hệ chữ ký của cả nhà Trương Quốc Khởi cho Trương Hùng. Tờ còn , ông đưa cho chú cả nhà họ Trương là Trương Quốc Hưng, đang giữ chức trưởng thôn.
“Việc hôm nay, cháu xin cảm ơn ông cả, ông hai và dì cả!” Trương Hùng khẽ cúi đầu, lòng dâng trào sự cảm động. Nếu sự giúp đỡ của , việc ép bọn họ ký tên chắc chắn sẽ tốn nhiều công sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-khong-mang-theo-he-thong-ben-minh/chuong-62.html.]
“Nói mấy lời thừa thãi gì , hai lão già chúng cũng chỉ giúp cháu bấy nhiêu thôi. cháu cũng tự đề phòng, tuy rằng đoạn tuyệt quan hệ, nhưng bụng bọn họ là ý định chẳng lành, cháu nên cẩn thận một chút.”
“Cháu hiểu, cảm ơn ông nhắc nhở. cháu vẫn còn một điều rõ, ông cả và ông hai thể giải thích giúp cháu ?”
Ông cả và ông hai , khẽ thở dài.
“Tiểu Hùng, hiện tại cháu còn quá nhỏ, nhiều chuyện thời gian sẽ cho cháu câu trả lời! Thôi, ông việc đây!”
Ông hai xong dẫn đầu bước ngoài. Ông sợ nếu , sẽ nhịn mà những chuyện nên !
Ông cả thấy cũng viện cớ nhà việc riêng, vội vàng chạy theo chân ông hai rời .
Trương Hùng bóng lưng hai , ánh mắt sâu thẳm. Chẳng ai , giờ phút đang nghĩ ngợi điều gì!
“Vậy là xong hết hả cha? Con còn tưởng hôm nay sẽ tay thể hiện tài năng của !”
Trên đường đến đây, Trương Ái Quốc vẫn luôn chuẩn tinh thần để đánh một trận trò. Nào ngờ, cả nhà chú hai vẻ hung hăng lắm, hóa chỉ là hổ giấy!
---