Xuân Ý Tri Kỉ Hứa - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-01 15:02:03
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VZ0R3h4nW
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
13
Thủ tục ly hôn diễn ra rất thuận lợi.
Tôi và Thẩm Cẩm Thành ăn ý với nhau, không thông báo cho hai bên gia đình mà hẹn đợi thời cơ thích hợp rồi mới công khai.
Nhưng Thẩm Cẩm Thành đưa ra một yêu cầu.
Hắn nói đã đưa tôi tiền bồi thường và cũng đã ly hôn, hủy giấy báo trúng tuyển theo yêu cầu của tôi.
Bây giờ chỉ cầu xin tôi đưa cuộn băng ghi hình đó cho hắn.
Tôi không đồng ý.
Đưa cho hắn ư? Sao có thể chứ.
Cuộn băng này vĩnh viễn là một thanh kiếm của tôi.
Có nó thì Bạch Hà Chi đừng hòng được đi học đại học.
Có nó thì Thẩm Cẩm Thành đừng hòng bôi nhọ hay vu khống tôi.
Có công khai hay không, khi nào công khai, còn tùy vào tâm trạng tôi và xem bọn họ có ngoan ngoãn hay không.
Ngày ly hôn, tôi hỏi Thẩm Cẩm Thành sau này định làm gì? Có cưới Bạch Hà Chi không?
Thẩm Cẩm Thành lạnh lùng nói: “Việc của cô ư?”
Hắn nói đã nhận ra người đàn ông đánh hắn đêm đó.
Lục Tuyển Vinh là đạo diễn người Cảng Thành, trước đây từng đăng tin tuyển chọn diễn viên trên báo. Gần đây rất nhiều nữ diễn viên từ các đoàn kịch ở khắp các tỉnh thành đều đến Tây Thành phỏng vấn.
Thẩm Cẩm Thành châm biếm tôi tâm cơ sâu sắc, sớm đã muốn trèo cao, làm người tình của người ta. Hắn chúc tôi bay càng cao, ngã càng đau, sớm bị ruồng bỏ.
Tôi có giáo dục.
Tôi chúc hắn và Bạch Hà Chi, cặp gian phu dâm phụ đó, bạc đầu giai lão, đi đường nhớ cẩn thận, tuyệt đối đừng bị sét đánh c.h.e.c.
Cuối cùng, tôi nhắc nhở hắn một câu.
Bạch Hà Chi bề ngoài có vẻ trong sáng nhưng thực chất tâm cơ sâu sắc. Đêm đó chúng tôi cãi vã đến mức đó, hắn liều mạng bảo vệ cô ta nhưng cô ta chỉ một lòng muốn đi học đại học, hoàn toàn không quan tâm hắn có bị kết tội cưỡng h.i.ế.p hay không.
Tôi khuyên bảo hắn cẩn thận mà giữ lấy cô vợ nhỏ này, coi chừng cô ta chạy theo người đàn ông khác.
Thẩm Cẩm Thành ghét tôi nói khó nghe, mắng tôi mấy câu rồi quay đầu đi thẳng.
Tôi quay người đi về hướng ngược lại.
Gần ba mươi năm hôn nhân, hai kiếp giày vò, cuối cùng cũng tạm thời khép lại.
14
Từ nay Nam Bắc mỗi nẻo, vĩnh viễn không qua lại.
Một tháng sau.
Chuyện ở nội địa của Lục Tuyển Vinh đã kết thúc, anh ấy đưa tôi về Cảng Thành.
Trước khi khởi hành, chúng tôi đến một quán trà kiểu Quảng Đông ăn cơm.
Anh ấy uống hồng trà, đọc báo.
Tôi ăn xong há cảo tôm, tranh thủ thời gian viết thư.
Lục Tuyển Vinh liếc mắt nhìn sang, lười biếng hỏi: “Đang viết gì đấy?”
Tôi viết nhanh như bay: “Viết thư cho chị họ ở Tây Thành, nhờ chị ấy có thời gian thì giúp tôi chăm sóc bố mẹ một chút.”
Thật ra tôi đang viết thư tố cáo nặc danh.
Trong thư, tôi tố cáo thầy giáo Thẩm Cẩm Thành của trường Trung học số Một và nữ sinh có quan hệ bất chính, hoàn toàn không có đạo đức, không xứng làm thầy.
Cứ thế dễ dàng bỏ qua cho bọn họ ư?
Tuyệt nhiên không.
Tôi khẽ mỉm cười, trong lòng vô cùng thoải mái.
Lục Tuyển Vinh lật một mặt báo, châm chọc nói: “Tuy cô đã đốt giấy báo của Bạch Hà Chi nhưng sang năm cô ta vẫn có thể thi đại học mà. Tôi còn tưởng cô sẽ phản công thế nào chứ, chỉ có vậy thôi ư? Cô thế này cũng coi như đường ai nấy đi với chồng rồi chứ.”
Tôi nói lấp lửng: “Bất kỳ một kết cục đường ai nấy đi nào cũng phải trải qua vô số lần xé lòng xé phổi. Tôi thành toàn cho hắn, cũng coi như thành toàn cho tôi.”
Tôi sẽ không nói với Lục Tuyển Vinh.
Phu thê nghèo khó trăm sự buồn, đứa con thơ dại và người chồng vô tâm sẽ kéo một người phụ nữ xuống vực sâu đến mức nào;
Tôi cũng sẽ không nói cuối năm nay, mẹ của Thẩm Cẩm Thành sẽ bị tai biến mà liệt giường.
Con trai thứ hai nhà họ Thẩm ở tận Vân Nam, Thẩm Cẩm Thành là con trưởng, thích ôm đồm mọi chuyện lại sĩ diện, gánh nặng chăm sóc mẹ hắn sẽ đổ hết lên vai vợ hắn.
Đương nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuan-y-tri-ki-hua/chuong-6.html.]
Bạch Hà Chi thông minh ích kỷ có lẽ ngay cả con gái cũng không cần, lập tức sẽ thoát khỏi cái hố lửa này.
Vì vậy, tôi phải viết thư tố cáo.
Tôi phải xác thực gian tình của Thẩm Cẩm Thành và Bạch Hà Chi, công khai mối quan hệ của họ, trói chặt bọn họ lại với nhau.
Tôi sẽ không cho cô ta một chút cơ hội nào để thoát khỏi Thẩm Cẩm Thành, càng không thể dung thứ cho cô ta đi học đại học.
Nợ phải trả, đơn giản vậy thôi.
“Đi thôi.”
Lục Tuyển Vinh gấp báo lại rồi đeo kính râm: “Cô Hứa, cô đổi nghệ danh đi, tên cũ hơi tục một chút.”
Tôi vội hỏi: “Vậy… Gọi là gì thì hay ạ?”
Lục Tuyển Vinh suy nghĩ một lát: “Hứa Tri Ý, Xuân ý tri kỷ hứa.”
“Được.”
...
15
Sự phát triển sau khi đến Cảng Thành, vừa ngoài dự liệu mà lại vừa trong dự liệu.
Bộ phim mà Lục Tuyển Vinh tuyển chọn nữ diễn viên ở nội địa trước đó có tên là “Phong Nguyệt Tây Thành”, một bộ phim nghệ thuật được quay với mục đích giành giải.
Vai nữ chính của bộ phim cuối cùng được giao cho nữ hoàng phim nghệ thuật Cảng Thành Ân Uyển Uyển.
Còn vai nữ phụ cũng chính là nhân vật biết nói tiếng Tây Thành thì được chọn từ một cô gái của đoàn kịch hát Tây Thành. Cô ấy rất xinh đẹp, giọng nói, đài từ, hình thể và biểu cảm đều vô cùng xuất sắc.
Tôi không tham gia vào bất kỳ vai diễn nào.
Lục Tuyển Vinh thẳng thắn nói với tôi sở dĩ khi đó anh ấy quyết định ký hợp đồng với tôi là vì thấy tôi có chút tiềm năng về diễn xuất.
Nhưng trong cái giới này, diễn viên nữ có tài năng, xinh đẹp thì nhan nhản mà tôi lại không có bất kỳ kinh nghiệm diễn xuất nào, anh ấy không có đủ kiên nhẫn để chỉ dạy tôi, cũng không thể trực tiếp sắp xếp tôi vào đoàn phim.
Lục Tuyển Vinh ký với tôi một hợp đồng tạm thời, thời hạn nửa năm.
Trong nửa năm này, anh ấy sẽ sắp xếp tôi vào ít nhất hai đoàn phim, không cam kết về vai diễn hay cảnh quay.
Sau nửa năm sẽ đánh giá, nếu không đạt tiêu chuẩn của anh ấy thì sau đó sẽ không hợp tác nữa.
Nói cách khác, tất cả đều phải tự tôi rèn luyện.
Lục Tuyển Vinh ký hợp đồng xong thì bay sang Anh Quốc ngay lập tức.
Chị Phương than phiền một câu: “A Ron chẳng phải quá lạnh lùng rồi sao, Tri Ý là một cô gái trẻ xinh đẹp, ở Cảng Thành xa lạ, không trả lương thì thôi mà đằng này ngay cả chỗ ở cũng không lo.”
Tôi vội nói: “Ngài Lục trước đây đã giúp tôi rất nhiều trong chuyện ly hôn, lại còn cho tôi cơ hội. Anh ấy là quý nhân của tôi, tôi thật sự không thể đòi hỏi quá nhiều.”
“Đương nhiên chị Phương cũng là quý nhân lớn của tôi. Khi đó chị đã cho tôi một bộ quần áo sạch vào lúc tôi thảm hại nhất, ân tình này tuyệt đối không dám quên.”
Chị Phương cười xua tay, hai má lúm đồng tiền xinh xắn hiện lên trên gương mặt tròn trịa mũm mĩm: “Có gì đâu, chuyện nhỏ thôi mà.”
Chị Phương thật sự rất tốt bụng, đã rất nghiêm túc giúp tôi tìm được căn phòng cho thuê phù hợp.
Cuối cùng, chị Phương nói với tôi rằng tháng 11 sẽ sắp xếp tôi vào đoàn phim truyền hình cổ trang.
Cô ấy khuyên tôi nên giao lưu nhiều với người dân Cảng Thành, vấn đề lớn nhất của tôi bây giờ là ngôn ngữ.
Tôi cảm ơn hết lời về sự chỉ bảo của cô ấy.
Tôi suy nghĩ kỹ lưỡng một đêm rồi lập ra kế hoạch nửa năm cho bản thân.
Trước tiên phải giải quyết vấn đề sinh tồn.
Tiền trong tay tôi không nhiều vì vậy tôi nhất định phải tìm được việc làm.
Tôi suy đi tính lại rồi chọn làm thêm ở cửa hàng gà rán thức ăn nhanh và nhận lương theo ngày.
Như vậy vừa có thể rèn luyện khả năng giao tiếp ngôn ngữ mà nếu bên đoàn phim có tin tức thì tôi cũng có thể nhanh chóng tới.
Thứ hai, dù tài chính có eo hẹp đến mấy thì tôi cũng phải dành ra một phần tiền để mua mỹ phẩm dưỡng da và mỗi ngày đều tập thể dục để tạo dáng.
Gương mặt là bộ mặt, là giang sơn.
Cuối cùng, tôi nhất định phải đọc thật nhiều. Chỉ có vẻ ngoài ưa nhìn nhưng không đọc hiểu được kịch bản, không có khả năng nắm bắt thì đó là điều rất chí mạng đối với diễn viên.
Lịch trình hàng ngày dày đặc, rất mệt nhưng lại rất vui.
Nghĩ lại kiếp trước.
Tôi lên kế hoạch học tập cho con gái nuôi, dẫn con bé đi học năng khiếu, chăm sóc người già ốm yếu và phụng dưỡng chồng.
Thân phận của tôi là một người mẹ, một người con dâu, một người con gái hiếu thảo và là một người vợ hiền thục.
Duy nhất không phải là Hứa Xuân Diễm, không phải là chính tôi.
Còn bây giờ.
Tất cả những gì tôi đang cố gắng đều là vì chính mình.
Bây giờ, tôi là Hứa Tri Ý.