Tô Vãn Ninh liếc cô , cố tình cảnh cáo, “Tôi thấy cô thích bản tổng kết kinh nghiệm làm việc, tan làm nộp ba ngàn chữ cho .”
Lưu Nguyệt sững sờ, thể tin tảng đá cô tự tay nhấc lên đập mạnh chân .
Cô xua tay, hạ giọng.
“Tổng giám đốc Tô, chỉ đùa thôi, mong cô đừng để bụng.”
Tô Vãn Ninh vẻ mặt nghiêm túc, lời sắc bén, “Tôi đùa với cô, nộp cho khi tan làm.”
“…Vâng.”
Những nhân viên lên tiếng châm chọc đều mặt cắt còn giọt máu, ai nấy đều cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của nhất thể.
Tô Vãn Ninh lướt mắt từng , làm khó, chỉ nhẹ nhàng , “Mọi làm việc .”
Cô nhậm chức tổng giám đốc, nên đắc tội với tất cả .
Mọi lập tức tản , nhưng thở treo trong lòng vẫn dám thả lỏng.
Lưu Nguyệt cũng tức tối cất bước rời .
Tô Vãn Ninh bước văn phòng, xung quanh, phong cách căn phòng là thứ cô thích, đơn giản và đậm chất công sở, tông màu chủ đạo là đen và trắng, phối hợp hài hòa.
Cô xuống ghế, bắt chéo chân, cảnh xe cộ tấp nập ngoài cửa sổ kính.
Nhìn một lúc, cô mới thu ánh mắt.
Lúc , nhân viên mắt mang đồ đạc của cô đến, vẻ mặt đầy vẻ lấy lòng, “Tổng giám đốc Tô, những thứ của cô đặt ở ạ?”
Tô Vãn Ninh nhếch cằm, “Cây xanh đặt bàn, những thứ khác để tủ.”
Nhân viên cung kính gật đầu, “Vâng, Tổng giám đốc Tô.”
Giải quyết xong, họ mới ngoài.
Tô Vãn Ninh thấy cửa đóng , nhanh chóng trạng thái làm việc.
Cô in một bản sắp xếp công việc của các nữ nghệ sĩ trong những năm gần đây từ máy tính, dùng bút gạch gạch tên đối phương trong cột tên.
Gần tan làm, Tô Vãn Ninh đến khu vực làm việc của Lưu Nguyệt, ngón tay nắm gõ lên bàn làm việc, “Bản tổng kết kinh nghiệm làm việc của .”
Ba ngàn chữ gần như lấy nửa cái mạng của Lưu Nguyệt, gõ bàn phím đến mức cổ tay cô như đứt rời, cô oán trách, “Của cô đây.”
Tô Vãn Ninh lơ đãng qua, nhẹ, “Viết khá đấy, mỗi tuần nộp cho một bản.”
Đồng t.ử Lưu Nguyệt co , thở nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xinh-dep-sau-ly-hon-hoac-tong-dem-dem-xin-hoa-giai-to-van-ninh/chuong-100-dua-toi-ve-khach-san.html.]
Cô , nhưng Tô Vãn Ninh là tổng giám đốc, cô thể .
cô cũng là dễ bắt nạt.
“Tổng giám đốc Tô, việc cô giao đương nhiên sẽ làm, nhưng hôm nay cô thăng chức là chuyện vui lớn như , tối nay gì cũng mời chúng một bữa chứ?”
Tô Vãn Ninh nhướng mày, “Ban đầu bàn với Phó tổng, dùng giờ làm việc để mời ăn một bữa thịnh soạn. nếu cô Lưu ăn tối nay, thì ngay bây giờ nhé, nhà hàng tùy chọn.”
Lời , ánh mắt trong phòng ban đều oán trách Lưu Nguyệt.
Lưu Nguyệt siết chặt tay, tin cô bụng như , chỉ nghĩ cô cố tình gây thù chuốc oán.
là đồ ‘tâm cơ’!
Cô thể kìm nén sự bực bội trong lòng, chuẩn để Tô Vãn Ninh tốn kém một phen, “Chúng đến ‘Dạ Sắc’ đắt nhất ? Tầng một là hộp đêm, tầng hai là nhà hàng, ăn xong thể xuống chơi. Tổng giám đốc Tô thấy ?”
“Dạ Sắc” nổi tiếng ở Vân Thành, hầu như ai , nhưng mức tiêu thụ cao đến mức khiến chùn bước.
Tô Vãn Ninh khẽ, “Đương nhiên thành vấn đề, ngay bây giờ .”
Nghe sẽ đến “Dạ Sắc”, mắt trong phòng ban đều sáng lên hy vọng, ai cũng mở mang tầm mắt.
Có còn hy vọng, liệu thể tình cờ gặp ý trung nhân ở đó ?
Khoảng một tiếng , trong phòng ban lượt đến.
Tô Vãn Ninh dẫn họ về phía phòng bao đặt , nhưng ngờ va Hoắc Yến Thời.
Anh rõ ràng say, dù Hạ Nam Châu đang đỡ, bước chân vẫn loạng choạng.
Hạ Nam Châu thấy Tô Vãn Ninh, như thấy cứu tinh, rằng đẩy lòng cô, “Tôi chút việc, xử lý . Cô trông chừng Yến Thời một chút nhé.”
Nói xong, cho Tô Vãn Ninh quyền từ chối, trực tiếp rời .
Anh còn chơi đủ, rời .
Tuy nhiên, là trọng sắc khinh bạn, lẽ Hoắc Yến Thời sẽ Tô Vãn Ninh chăm sóc hơn.
Tối nay, Hoắc Yến Thời điên cơn nào, điên cuồng rót rượu . Uống mãi mới thành bộ dạng .
Tô Vãn Ninh cúi đầu đàn ông trong vòng tay , mặt đỏ ửng, trán tựa vai cô. Cả gần như dựa cô.
Cô thấy vô cùng hoang đường, dùng một chút sức lực cố gắng đẩy Hoắc Yến Thời , “Hoắc tổng?”
Hoắc Yến Thời say rượu, khí chất lạnh lùng như khi tỉnh táo. Bị lay động nên mở mắt Tô Vãn Ninh, ngón tay mạnh mẽ bóp sống mũi, “Đưa về khách sạn.”
Đọc full truyện nhanh nhắn zalo 034.900.5202 ạ