Má nóng lên, lập tức lấy bình giữ ấm khỏi cặp, rót một cốc nước nóng để tỏ lòng trung thành: "Đàn , cái bình tặng em thật sự . Mỗi ngày em uống nước nhiều, đúng là cái bình ."
"Hôm nay họp bộ thể sẽ muộn, chắc đèn hành lang tắt . Em sợ tối ?"
Lời trời rơi xuống khiến ngẩn , lắp bắp gật đầu, đó : "Lúc em vệ sinh thể nhắn tin WeChat cho ."
Ý là uống nhiều, tiểu nhiều, sợ tối thể gọi ?
Anh đang chế giễu ! Tôi một nữa nắm bằng chứng!
Tôi hé miệng, lặng lẽ đóng cái bình : "Vậy thì cảm ơn nhé."
Để chuẩn cho bài kiểm tra thể chất, buổi tối hẹn bạn cùng phòng sân tập chạy bộ, đúng lúc gặp Hứa Mặc Bạch đang chơi bóng rổ.
Bạn cùng phòng của chân thành cảm thán với rằng Hứa Mặc Bạch thật sự trắng, trong đám 'trứng luộc' đen nhẻm buổi huấn luyện quân sự thì nổi bật hơn hẳn.
Tôi cũng đồng ý, chính là điểm khác biệt , bằng cũng sẽ những suy nghĩ viển vông.
Vương Đình động viên nên chủ động một chút, dù tình yêu cũng là do tự tranh đoạt lấy.
Tôi suy nghĩ thấy lý, liền đỏ mặt mua một chai Gatorade, đợi bên cạnh sân bóng rổ để đưa nước.
Hứa Mặc Bạch thấy : "Chạy bộ ?"
"Ừm, sắp t.h.i t.h.ể chất."
"Đợi ."
Tôi còn kịp hiểu câu ý gì, một trái bóng rổ bay thẳng về phía mặt , Hứa Mặc Bạch bên cạnh phản ứng cực nhanh dùng tay chắn mặt , vững vàng bắt lấy trái bóng.
Anh giơ tay ném bóng rổ.
Ba điểm!
Động tác liên khiến cả sân bóng vang lên tiếng hò hét, Vương Đình bên cạnh làm tay tím tái vì nắm chặt: "Không sợ chứ?"
Tôi vẫn còn đang hồi tưởng sự nam tính của Hứa Mặc Bạch lúc nãy, lắc đầu.
Hứa Mặc Bạch cầm lấy chai nước đưa, chạy qua chào đồng đội : "Đi thôi, cùng em chạy."
Vương Đình nháy mắt với , nhỏ giọng : "Chắc chắn , chắc chắn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/xin-hay-to-tinh-voi-em/chuong-3.html.]
Mặt cũng đỏ bừng với thái độ của , hy vọng cũng quá đáng chứ!
"Anh chơi bóng rổ mỗi tối , nãy động tác của chuyên nghiệp thật đấy. Nhờ , bằng thì em hủy dung ."
Tôi chuyện phiếm để g.i.ế.c thời gian, Hứa Mặc Bạch bên cạnh bước với tốc độ đều đều: "Chạy bộ chuyện, dễ hụt ."
Tôi: ?
Được thôi.
Chạy quanh sân năm vòng, mệt như con cún, thở hổn hển liên tục xua tay: "Không , , chạy nữa thì c.h.ế.t mất."
"Các em t.h.i t.h.ể chất nữ chạy 800 mét, cần bao nhiêu thời gian?"
"3 phút 20 giây."
Tôi vội vàng hổn hển: “Em cần điểm tối đa, chỉ cần đạt yêu cầu là ."
"Người trong hội sinh viên từng tiền lệ điểm mức xuất sắc, ngày mai sẽ dẫn em chạy thêm vài vòng."
Mắt sáng lên, ngày mai dẫn ?
Còn lấy việc t.h.i t.h.ể chất làm cớ, hừ, đúng là đàn ông.
Tôi còn nghĩ cách để đồng ý một cách tao nhã mà vẫn giữ thể diện thì Hứa Mặc Bạch với vẻ mặt cực kỳ khó hiểu: "Nhìn em trông rắn rỏi như , lúc chạy yếu ớt thế ."
Trông rắn rỏi? Xin hỏi đang em ?
Tôi đánh giá thấp sự kiên trì của Hứa Mặc Bạch đối với một việc, mỗi tối 7 giờ đều như bản tin thời sự, đúng giờ mặt lầu đợi chạy bộ.
Linlin
Mọi trong ký túc xá đều cho rằng sắp bạn trai, nếu là trong cuộc thì cũng sẽ tin như .
Trong thời gian , phát hiện cách suy nghĩ của Hứa Mặc Bạch khác với những đàn ông khác, những khác hẹn con gái chạy bộ thì chủ yếu là hẹn hò, chạy bộ chỉ là phụ.
Anh thì khác, chỉ chạy!
Thậm chí, lúc chạy xong, còn bước nghỉ ngơi ngắm ngắm trăng mà còn vội vàng giục về ký túc xá tắm rửa.
Tôi tìm bạn trai, chứ tìm huấn luyện viên, chạy nhanh thì ích gì, tham gia thế vận hội ?!