VƯƠN TỚI BẦU TRỜI - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-08-05 06:03:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi tan học, Hải Anh vội vàng gửi một tin nhắn: “Cháu việc . Ông trẻ cứ về .”
Ngay lập tức tin nhắn gửi tới máy của Hải Anh, gửi ai khác mà chính là Trần Kiên.
Hải Anh tin nhắn, khoé môi cong lên: “Cháu trai cố gắng nhé. đừng ông đây báo , Thiên Lam là một cô gái giỏi, gia đình cũng dạng nên cháu còn kháng chiến trường kỳ.”
Hải Anh khẽ thở dài.
Tất nhiên là bản cố gắng .
Nghe Mạnh Thắng và Thanh Sơn chuyện trong giờ Triết học, quyết định đến thăm phòng trọ của họ khi tan học.
Hải Anh lấy địa chỉ của Mạnh Thắng và Thanh Sơn từ trong danh sách lớp. Đó là một dãy trọ cách trường mười phút bộ.
Hải Anh tới cổng nhà trọ gặp Mạnh Thắng đổ rác về. Mạnh Thắng ngạc nhiên:
- Lớp trưởng giá lâm chuyện gì?
Thanh Sơn ở trong phòng thò cổ , chen :
- Để chúng tiểu nhân dọn qua phòng mời đại nhân.
Nói xong, chạy biến gom gọn đống quần áo bẩn.
Hải Anh bật :
- Tôi chỉ thăm các bạn trong lớp xem cần giúp đỡ gì mà thôi.
Mạnh Thắng Hải Anh tỏ vẻ nghi ngờ:
- Lớp trưởng, bọn cho là như .
Thanh Sơn gật đầu đồng ý với bạn cùng phòng:
- Tôi cũng ngửi thấy mùi bất thường.
Mạnh Thắng nhoẻn miệng :
- Nhất định là vì Thiên Lam đúng ? Tôi tuy kinh nghiệm yêu đương gì nhưng ánh mắt của chị thấy hết.
Hải Anh bật :
- Lộ liễu như ?
Thanh Sơn đặt tay lên n.g.ự.c trái:
- Cậu giờ Triết học hôm nay, bao nhiêu thiếu nữ lớp Hải quan vỡ mộng ?
Mạnh Thắng làm vẻ nghiêm trọng, nhỏ giọng:
- Tôi cho một chuyện, chị xinh , học giỏi thì . Chủ yếu là tên bí thư lớp Chứng khoán đó cũng ở cùng khu nhà trọ. Anh canh giữ nghiêm ngặt , xem bên ngoài còn cơ hội ?
Hải Anh mỉm :
- Mới thế mà sợ thì là Hải Anh.
Thanh Sơn vỗ vai Hải Anh, tán thưởng:
- Có chí khí.
Mạnh Thắng tiếp lời:
- Nếu chê, cứ lấy đây làm đại bản doanh. … chúng tính phí đó. Một bữa cơm. Cậu thấy ?
Hải Anh bật :
- Được. Ăn luôn chiều nay.
Mạnh Thắng và Thanh Sơn gật đầu lia lịa.
Nói là buổi tối hai thằng đùn đẩy nấu cơm nữa. Bọn họ tranh thủ tắm giặt trong khi lớp trưởng đại nhân lên tầng năm của nhà đối diện. Nghe đó chính là phòng trọ của Thiên Lam.
…
Sáu giờ tối, cả bọn chuẩn quán cơm thì tiếng chuyện ở ban công gần đó làm Hải Anh chú ý.
Anh lên thấy Thiên Lam đang cùng một bạn. Chắc hẳn đây chính là Thanh Vân - bạn cùng phòng của Thiên Lam.
Hải Anh cô ở cùng Thanh Vân và Minh Nguyệt qua lời kể của Thanh Sơn.
Minh Nguyệt chính là bạn cùng lớp họ, còn Thanh Vân học khoa Kế toán.
Thiên Lam với Thanh Vân:
- Từ giờ trở đủ tuổi để . Có thể xem thoải mái mà ai ý kiến đúng ?
Thanh Vân khúc khích:
- Cô ngốc ạ. Bằng tuổi cô yêu thực hành, với ngó chứ.
Nghe Mạnh Thắng đưa hai tay ôm chặt lấy :
- Có Thiên Lam chị ...
Nói xong, Mạnh Thắng đưa tay về phía nhà trọ:
- Chính là xuống chỗ đúng ?
Thanh Sơn gật đầu lia lịa:
- Là chúng tắm đó.
Nói xong, hai bọn họ ôm lấy , run cầm cập.
Lẽ nào bao năm giữ gìn thành công cốc.
Cơ bắp cuồn cuộn.
Bụng 6 múi...
Dù tất cả chỉ trong tưởng tượng nhưng cũng đều Thiên Lam hết ?
Hải Anh nhíu mày.
Anh để ý tới trò đùa của hai còn .
Anh mải nghĩ đến câu của Thiên Lam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vuon-toi-bau-troi/chuong-2.html.]
Đủ tuổi thường là mốc tròn mười tám.
Lẽ nào cô bằng tuổi ?
Không. Phải là kém vài tháng mới đúng.
Hải Anh nhếch môi nhưng nụ đó kéo dài.
Người thứ ba xuất hiện ban công là một thanh niên cao tầm một mét bảy với dáng vẻ thư sinh.
Mạnh Thắng thì thầm:
- Đó chính là Hoàng Dũng - bạn học cùng lớp với Thiên Lam.
Hoàng Dũng ở ngay tầng bốn của nhà trọ.
Anh tặng quà cho Thiên Lam :
- Sinh nhật vui vẻ.
Thiên Lam với :
- Cảm ơn bí thư.
À. Thì chính là tên bí thư đó. Người theo sát Thiên Lam từ nhà tới trường đây ?
Hải Anh chăm chú quan sát.
lúc Thiên Lam , kéo tay Thanh Vân:
- Nói là liền nha. Hai ở sân thượng ký túc xá hôn kìa.
Hoàng Dũng đưa tay che mắt Thiên Lam.
- Đừng xem nữa.
Thiên Lam vội vàng kéo tay :
- Tớ chỉ xem một chút thôi.
Hoàng Dũng Thiên Lam :
- Cậu thể thực hành. Không cần xem mấy thứ đó nữa.
Thiên Lam im lặng.
Cô hiểu ý nhưng nên trả lời .
Cô định sang chuyện với Thanh Vân thì cô bạn chuồn trong phòng từ lúc nào .
Ở cái nhà trọ ai mà Hoàng Dũng thích Thiên Lam chứ. Anh là bạn học từ thời cấp ba của cô, mỗi mở miệng ba câu mà xuất hiện cái tên “Thiên Lam” thì nhất định hôm đó trời sẽ nổi bão.
Thanh Vân nên khi thấy Hoàng Dũng đến liền nhanh chóng rời . Cô nghĩ Thiên Lam thích Hoàng Dũng nhưng dù cô cũng nên ở đó làm kỳ đà cản mũi.
Thấy Thiên Lam gì, Hoàng Dũng nửa thật nửa đùa:
- Nếu cần để thực hành thì luôn tớ ở đây.
Lúc Hải Anh nhịn , vội lên tiếng:
- Thiên Lam. Cậu xuống một lát ?
Thiên Lam thấy sự xuất hiện của Hải Anh giống như giúp thoát khỏi tình huống khó xử .
Cô lập tức gật đầu chạy xuống nhà.
Mạnh Thắng và Thanh Sơn liếc Hải Anh. Họ rõ chẳng dễ chịu gì.
Nhất cự ly, nhì tốc độ. Coi như cự ly thì Hải Anh thua tay bí thư , chỉ thể dựa tốc độ.
Một như Hải Anh thiếu ngưỡng mộ. Nghe bố của là trong ngành, hơn nữa còn nắm giữ vị trí quan trọng. Điều kiện thừa như cao ráo trai. Tuy mới học năm thứ nhất nhưng mấy tới đưa thư tỏ tình. Tầm tuổi thì đầy rẫy mà các chị khoá cũng . Anh chỉ nhẹ nhàng “Cảm ơn. Tôi bạn gái .”.
Vậy mà gặp Thiên Lam thích cô ? Mạnh Thắng nhịn nổi tò mò.
- Hải Anh, gặp Thiên Lam hôm nay mà thích chị ?
Hải Anh mỉm :
- Đó là thứ hai.
Lúc , tiếng lạch cạch ở cổng khu nhà trọ làm Mạnh Thắng giật .
Hai Mạnh Thắng và Thanh Sơn vội vàng chuồn chỗ khác để dành đất diễn cho Hải Anh.
Vừa thấy Hải Anh, Thiên Lam hỏi:
- Có chuyện gì mà tìm gấp như ?
Hải Anh nhoẻn miệng :
- Cũng gì. Chỉ là vô tình hôm nay là sinh nhật nên gặp riêng để chúc mừng thôi.
Thiên Lam mở to hai mắt “vật thể lạ” mặt, lịch sự .
- Cảm ơn.
Nói xong, cô tiếp lời:
- Chúc mừng xong mà còn ?
Hải Anh nhăn nhăn nhở nhở:
- Cậu đánh rơi đồ kìa.
Thiên Lam ngạc nhiên:
- Rơi cái gì chứ?
Hải Anh vội nắm lấy tay Thiên Lam:
Bạn trai siêu cấp thế mà cũng đánh rơi thì đến chịu.
Thiên Lam gạt tay Hải Anh , bực :
- Cậu khùng hả?
Hải Anh bật , gào lớn như để kẻ còn ban công tầng năm :
- Từ giờ trở , ngày nào cũng tìm .