VƯƠN TỚI BẦU TRỜI - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-08-05 06:02:55
Lượt xem: 1
Thiên Lam lê từng bước khó nhọc những bậc thang cuối cùng của dãy nhà A, học viện X. Nếu sớm giảng đường lớp Hải Quan K63 buổi chiều thứ ba ở tận tầng năm nhất định cô sẽ ăn no đến .
Câu “căng da bụng, trùng da mắt” thật sai. Vừa bò trong giảng đường Thiên Lam ngủ gục ở một góc khuất. Hiện tại mới là 12h20, trong phòng học một bóng , Thiên Lam chọn ghế ở cuối lớp xuống. Cô đeo tai , bật một bản nhạc quen thuộc, ngáp ngáp vài cái khi gục hẳn xuống bàn.
Lúc , Thiên Lam mơ về căn phòng trọ ấm áp của ở cách đó xa. Cô thật sự ở nhà để lăn lộn trong đám chăn ấm, nệm êm nhưng lỡ nhận lời học hộ Minh Nguyệt nên đành lên giảng đường học ba tiết đầu buổi chiều khi cày xong sáu tiết buổi sáng ở lớp của .
Vừa bước phòng, hình ảnh đầu tiên đập mắt Hải Anh là một nữ sinh mặc áo phao trắng, tóc đuôi gà buộc cao trông như chổng ngược lên trời do cô đang ngủ gục xuống bàn.
Anh cũng chẳng đến lớp sớm như nhưng nhờ xe quen tới trường nên đành chấp nhận. Ai bảo xe hỏng năn nỉ chở chứ.
Như thường lệ Hải Anh tới chỗ ưa thích ở cuối lớp, cũng chính là nơi Thiên Lam đang say giấc.
Lần đầu tiên thấy ngủ ngon tới . Một giờ mới chính thức học, hiểu cô gái đến đây để ngủ. hình như cô sinh viên lớp Hải quan năm thứ nhất.
Hình ảnh cô gái với mái tóc đuôi gà gặp hôm thi trường đại học hiện về. Anh chỉ cô gái là sinh viên của trường, bạn bè gọi cô bằng cái tên “Blue Sky”. Chắc là một nick name mạng xã hội. Anh liếc chồng sách vở bàn, cái tên “Thiên Lam – K62” ghi ở góc của một quyển sách về Thị trường chứng khoán làm bất ngờ. Thiên Lam khi nào chính là “Blue Sky” - cô gái mà đang kiếm tìm.
Không hiểu nhịp tim Hải Anh tăng vọt. Như cô gái là sinh viên năm thứ hai của trường ?
Suốt cả học kỳ , Hải Anh thường tranh thủ giờ chơi, ở ban công của dãy phòng học. Chỉ cần là cô gái hôm đó xuất hiện, nhất định sẽ tới làm quen. Không ngờ tìm kiếm ở ngay mắt lúc .
Đây là giảng đường của lớp Hải quan năm thứ nhất, chẳng lẽ cô học hộ, là học ?
Hải Anh mỉm . Học , như cô sẽ ở giảng đường cùng ít nhất là cả một học kỳ. nếu như chỉ đến học hộ thì tìm thế nào? Hải Anh chợt nảy “ý ”. Anh rút điện thoại gửi một tin nhắn.
…
Khi cả lớp tới đông đủ, Hải Anh liền rút tai của Thiên Lam gõ gõ lên mặt bàn khiến cô tỉnh giấc.
Hải Anh chăm chú quan sát cô gái kế bên trong khi Thiên Lam cũng hề kém cạnh liền thẳng sinh viên năm thứ nhất.
- Cậu thấy lạ lắm hả?
Hải Anh lắc đầu:
- Không. Thấy quen.
Thiên Lam bật , đó nhỏ giọng:
- Cậu cũng học hộ hả? Tôi đầu tới lớp nên quen ai cả.
Cô tiếp lời:
- Nhân tiện cho hỏi lớp trưởng Hải Anh. Tôi điều .
Anh mỉm đáp:
- Là .
Thiên Lam mừng như bắt vàng:
- Tôi là bạn cùng phòng của Minh Nguyệt. Em việc về quê lên kịp. Mong giúp đỡ.
Hải Anh khẽ gật đầu:
- Được. Không vấn đề gì.
Thiên Lam mỉm , lời cảm ơn lấy giấy bút để chuẩn ghi bài. Dù là học hộ nhưng Thiên Lam tâm, nỡ để Minh Nguyệt chịu cảnh còng lưng chép bù bài giảng.
Hải Anh gật gù:
- Xem cũng chăm chỉ đấy.
Thiên Lam vênh mặt:
- Đương nhiên.
lúc , một giảng viên tầm ba mươi tuổi bước lớp, hiểu vẻ vội vàng, mặt còn mang theo ý . Thiên Lam choáng váng tới mức lấy hai tay day thái dương. Đây chẳng là dạy lớp của cô học kỳ ? Minh Nguyệt với cô, giảng viên dạy môn Triết học là thầy Sơn. Tại lớp hôm nay là thầy Kiên chứ?
Năm thứ nhất Thiên Lam học thầy Kiên, hơn nữa thầy giáo còn ấn tượng với cô. Hôm cô lên văn phòng khoa lấy điểm thi môn Triết học, chính thầy còn khen ngợi bài làm xuất sắc của Thiên Lam.
Không xong . Thiên Lam định lên để “chuồn” phía cửa thì ai đó giữ tay cô . Cô nhỏ giọng :
- Tôi đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vuon-toi-bau-troi/chuong-1.html.]
Hải Anh giữ chặt cổ tay cô:
- Ngồi xuống.
Thầy giáo lên tiếng:
- Bạn nữ cuối lớp, đến em rời ?
Thiên Lam ngẩng đầu lên, nhỏ giọng :
- Thưa thầy, em xin ạ. Em chỉ đến để lấy chìa khóa nhà.
Thầy giáo bật :
- Không em lấy chìa khóa từ chỗ lớp trưởng Hải Anh chứ?
Cả lớp ầm lên.
Thiên Lam mặt đỏ bừng:
- Không thưa thầy.
Thanh Sơn và Mạnh Thắng sang . Thanh Sơn thì thầm:
- Không là Thiên Lam khoa Chứng khoán ? Chị ở đối diện nhà đó.
Mạnh Thắng :
- Chắc là học cho Minh Nguyệt.
Thầy giáo vẫy tay hiệu cho Thiên Lam xuống:
- Tôi xin tự giới thiệu. Tôi là Trần Kiên, từ nay sẽ phụ trách việc dạy môn Triết học lớp Hải quan khóa 63. Bạn học Thiên Lam thấy ngoài. Bạn từng học năm ngoái, bạn cảm thấy bài giảng của còn nữa. Tôi sĩ lớp là 53 . Tính cả Thiên Lam là đủ. Hôm nay là buổi đầu tiên dạy lớp , sẽ điểm danh xem bạn nào vắng nhưng nghĩ Thiên Lam nên học môn của thêm một nữa để cảm nhận cái của nó. Nếu bạn trốn học, nhất định sẽ làm rõ việc ngày hôm nay.
Thiên Lam thấy như sét đánh ngang tai. Ánh nắng buổi chiều xuyên qua ô cửa kính đến chỗ của cô mà cô vẫn lạnh buốt. Nói nghĩa là từ nay một tuần ba buổi chiều, cô sẽ nhịn ngủ . Thiên Lam thấy như mây đen kéo đến đầy trời, một bầu khí u ám bao trùm…
Hải Anh sang cô tủm tỉm :
- Trời cũng chẳng thể xanh nổi Blue Sky?
Thiên Lam trừng mắt , biệt danh của cô mà cũng :
- Cậu cũng nên gọi một tiếng chị . Tôi học khóa đó.
Thầy giáo xuống câu của Thiên Lam liền :
- Phải , bạn Thiên Lam học khóa 62. Không khi học xong môn Triết học, bạn thấy tâm đắc điều gì?
Thiên Lam dậy nghiêm túc trả lời:
- Thưa thầy, em thấy tâm đắc nhất là quy luật phủ định của phủ định. Có những điều tưởng như đó là thụt lùi nhưng thực sự nó vẫn đang phát triển theo hình xoáy ốc.
Đám sinh viên trong lớp mắt tròn mắt dẹt Thiên Lam. Những thứ cô dường như còn quá mơ hồ với bọn họ.
Thầy giáo Thiên Lam, khẽ gật đầu:
- Thiên Lam là duy nhất đạt 9 điểm Triết học của khóa 62 đấy.
Mấy sinh viên phía với cô:
- Chị Thiên Lam, hôm nào đến lớp cho chúng em xin đề cương môn Triết của chị nhé.
Thiên Lam mỉm gật đầu.
Chuông báo hết tiết học thứ nhất, Thiên Lam tại chỗ chẳng . Cô gục xuống bàn, nghĩ cách làm thể xin thầy giáo “tha cho một mạng”để tiếp tục đến lớp học. Thoát khỏi kiếp nạn cô thề sẽ bao giờ bén mảng đến lớp khác học hộ. Minh Nguyệt Thanh Vân cũng thế mà thôi, đừng nghĩ tới nhờ vả gì nữa.
Hải Anh chỗ mang theo một cốc quế mật ong, đưa cho Thiên Lam.
- Uống một chút , từng đưa nước cho khi thi trường, giờ đến lượt đưa nước cho .
Thiên Lam cầm cốc trong tay liền cảm thấy ấm áp. Cô nhấp một ngụm nhỏ để tận hưởng từ từ hương thơm của quế.
- Không thể ngờ các bạn thí sinh thể nhớ cả mặt sinh viên tình nguyện. Cảm ơn nhé.
Hải Anh mỉm , cái gì gọi là nhớ mặt sinh viên tình nguyện chứ? Thi trường đại học vốn chẳng là mục tiêu ban đầu của nhưng khi đến làm thủ tục dự thi, một “Blue Sky” bé nhỏ khiến đổi. Anh hạ quyết tâm gặp cô gái đó. Thật thể ngờ cô tên là Thiên Lam, chẳng ước mơ “chinh phục bầu trời” của từ nhỏ đến lớn đều đổi .