VÔ TÂM - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-16 16:17:41
Lượt xem: 174

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hằng nhẹ nhàng như mây gió: “Không cần, chỉ là nữ nhi của mã nô (nô lệ chăn nuôi ngựa), đáng để Phu nhân bận tâm.”

Đám hạ nhân thêm chuyện để bàn tán, đều tổ tiên của nữ nhi mã nô thật sự gặp may lớn, phận còn thấp hèn hơn cả nô tỳ thấp nhất trong phủ, Tướng quân để mắt, đêm đêm sủng ái.

“Không như biểu tiểu thư, ngày ngày ăn diện chải chuốt xuất hiện mặt Tướng quân, Tướng quân cũng chỉ thêm vài .”

“Biểu tiểu thư xinh , là một trong những đại mỹ nhân nhất nhì trong mười quận , tiếc là, lọt mắt Tướng quân.”

Lại : “Có phu nhân chằm chằm, làm thể tác thành nàng và Tướng quân, chẳng là nuôi hổ gây họa ?”

Buổi trưa, hạ nhân trốn gốc cây tránh nóng lười biếng, rôm rả trò chuyện.

Đây là con đường tất yếu qua để đến thư phòng, Lâm Uyển Thanh đang bưng bát canh thanh đạm, thướt tha đến thư phòng dâng lòng hiếu thảo cho Cố Hằng, từng chữ, từng câu đều lọt tai, nàng cắn chặt môi.

Nàng ngày càng quan tâm săn sóc Cố Hằng và hề che giấu, lòng Tư Mã Chiêu, qua đường đều .

Đôi khi còn vô tình thấy bọn họ liếc mắt đưa tình.

Ta cảm thấy như , dùng thời gian ngắn nhất tìm một công tử nhà quan, gả nàng : “Uyển Thanh, tìm một gia đình , gả qua đó chính là chính thất phu nhân.”

“Vài ngày nữa, cùng nhũ mẫu về quê chờ gả.”

Nghe , nàng trợn tròn mắt thể tin , the thé phản bác: “Ta !”

“Biểu tỷ, tỷ rõ ràng thích Tướng quân! Tại tỷ thể tác thành cho những tiện nhân đó, mà chịu tác thành cho ?”

Nàng lóc trách tìm cho nàng cái gọi là thanh niên tài tuấn gì đó, chẳng qua chỉ là một tiểu quan trong quận, so với Cố Hằng vị Tiết Độ Sứ , khác biệt một trời một vực.

Quẻ Thượng Thượng Trong Miếu Thần Tài

Nàng chằm chằm mặt , giọng điệu chút chế giễu: “Bản dung nhan phai tàn, chẳng qua là ghen tị còn trẻ , sợ cướp sự sủng ái của Tướng quân!”

Nàng giận đau lòng, trong mắt lấp lánh nước mắt và sự tủi : “Tướng quân là Tiết Độ Sứ cao quý, văn võ tài, quyền cao chức trọng, cả Đại Thịnh thể tìm thứ hai, mà tỷ một chiếm giữ.”

“Với vẻ của , tỷ gả con cho tiểu nhà quê, chính là cố ý làm nhục !”

“Sao tỷ ích kỷ đến thế?!” Tiếp đó, nàng nước mắt lưng tròng, lóc tủi : “Biểu tỷ, và Tướng quân rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt. Tỷ tác thành cho !”

Trong thoáng chốc, dường như thấy cảnh Bích Ngọc ngày quỳ mặt cầu xin tác thành.

Thật nực .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-tam/chuong-5.html.]

Cố Hằng đối với những nữ nhân tự dâng đến cửa, đều là “lưỡng tình tương duyệt”.

8.

Ta mặc kệ nàng lóc om sòm, nhân lúc Cố Hằng môn quan đón Thái tử Bắc Man viếng thăm ở nhà, sai thị vệ trói nàng , cưỡng chế đưa về quê nhà.

Nhu di nương dụng tâm lương khổ, nhưng nàng hiểu lòng của , từ nay về chắc chắn sẽ ghi hận .

Hận thì hận , dù cũng hơn việc nàng trong cái hang sói .

“Hiện giờ nàng còn nhỏ, lòng hiểm ác, sẽ ngày nàng hiểu .”

lâu , thị vệ vội vàng cưỡi ngựa trở về, quỳ xuống dập đầu nhận tội, Lâm Uyển Thanh lén trốn , đuổi kịp xe ngựa của Cố Hằng Bắc Man.

“Biểu tiểu thư lên xe ngựa của Tướng quân. Tướng quân bảo thuộc hạ trở về .”

Khoảnh khắc Lâm Uyển Thanh gặp Cố Hằng, nước mắt nàng tuôn trào như đê vỡ, màng tất cả ôm lấy , nức nở, tại chỗ thổ lộ tình cảm, nàng mến mộ Cố Hằng, gả cho nam nhân nào khác, “Cái xử nữ của tiểu … chỉ giữ cho Tướng quân.”

Cố Hằng bế ngang nàng lên, bước xe ngựa, lưng với thị vệ: “Đem lời về với phu nhân.”

Giọng điệu của cho phép nghi ngờ: “Phàm là những chuyện thể cưỡng cầu, thì cứ tùy duyên .”

Nói , từ từ buông rèm xe xuống, xe ngựa chầm chậm tiến về phía , kêu kẽo kẹt, còn tiếng thở dốc, rên rỉ thô thiển của nam nữ mơ hồ truyền , lớp rèm mỏng manh, là một gian phong tình.

Cố Hằng suốt đường Bắc Man đều mang theo Lâm Uyển Thanh, hai như hình với bóng, tình ý .

Khi trở về, dẫn theo cổng nghênh đón.

Cố Hằng cẩn thận ôm nàng xuống xe ngựa, Lâm Uyển Thanh nép lòng như chim nhỏ dựa , mặt ửng lên một màu hồng nhạt.

Xem Cố Hằng sủng ái.

“Biểu tỷ…” Nàng gọi một tiếng, giọng chút khàn khàn, vẻ mặt e thẹn.

Đám hạ nhân đều kinh ngạc dám lên tiếng, nên gọi nàng là biểu tiểu thư, Lâm di nương. Trong phút chốc, bầu khí trở nên gượng gạo, tĩnh lặng như tờ.

Một tay đặt Lâm Uyển Thanh xuống, tay tự nhiên nắm lấy tay , đầu : “Trên đường , biểu trẹo chân, cứ về nghỉ ngơi .”

Lâm Uyển Thanh , bĩu môi nhỏ, vẻ cam lòng, liếc mắt trách móc một cái, mới sự dìu đỡ của nha , khẽ nhấc gót sen trong nhà.

Loading...