Vợ Ơi! Về Nhà Nhé! - Chương 48: Kết thúc

Cập nhật lúc: 2025-08-20 02:58:25
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi lễ cưới xong xuôi, cả hai Lan Anh và Minh Khanh hưởng tuần trăng mật thật vui vẻ. 

 

Ôm Lan Anh trong vòng tay, mà trái tim Minh Khanh vẫn thể nào bình tĩnh

 

Mùi sữa tắm nhè nhẹ tỏa Lan Anh vẫn luôn lượn lờ quanh mũi của Minh Khanh, ngừng câu dẫn dụ hoặc các giác quan thể , bậc lên ngọn lửa dục vọng vẫn luôn âm ĩ trong cơ thể .

 

Minh Khanh xoay Lan Anh đối mặt với .

 

Giây tiếp theo liền hôn lên.

 

Bắt đầu từ cái trán, đến lông mày, đến mắt……

 

Một đường xuống phía , thẳng đến đôi nhỏ nhắn hồng nhuận sớm bởi vì khẩn trương mà hé mở của cô. 

 

Mặc dù hai cũng đầu tiên nhưng nào là Lan Anh tự nguyện cả, chỉ đầu tiên của cô mà thôi. 

 

Minh Khanh cũng cho cô thuốc giải (tất nhiên là Minh Khanh tìm Quang Thịnh xin, ngược xin cũng khó khăn gì, bởi vì Minh Khanh , yêu Lan Anh nên dùng thứ khống chế cô nữa), cho nên Lan Anh còn mất hết sức lực mỗi khi hôn, nhưng mà cảm giác hôn vẫn khiến cả cô mềm nhũn

 

Lúc đầu thì triền miên, lúc thì mãnh liệt, Minh Khanh hôn Lan Anh là thắm thiết. 

 

Lan Anh yếu ớt bám cổ , mặc cho chiếm lấy môi cô, ngừng khuấy đảo, mút trong miệng. 

 

Đột nhiên, Minh Khanh buông cô .

 

Nhìn chằm chằm một cách ngẩn ngơ.

 

Lan Anh mở mắt , khó hiểu.

 

Minh Khanh chợt ghé sát tai cô thì thầm: 

 

- Vợ , em!

 

Lan Anh: "..."

 

Cô ngại ngùng mặt , dám thẳng đôi mắt rực lửa của .

 

Đột nhiên, Minh Khanh bế cô lên, chút do dự về phía giường.

 

Minh Khanh nhẹ nhàng đặt Lan Anh lên giường, một giây liền hôn xuống.

 

Nụ hôn mãnh liệt.

 

Tay luồn từ váy áo ngủ mỏng manh của Lan Anh đến tấm lưng mềm mại của cô, chạy dọc theo bụng của Lan Anh, bao phủ lấy bộ n.g.ự.c căng tròn, cảm xúc đầy đặn khiến Minh Khanh yêu thích rời tay, ngừng xoa nắn.

 

- Ừm……

 

Cảm giác bàn tay của Minh Khanh giống như điện, chạm đến của tê rần đến đó, Lan Anh ở bên cảm thấy hưng phấn vô cùng, thể rên rỉ tiếng.

 

Mà cũng chính tiếng rên rỉ khiến Minh Khanh gần như sắp mất khống chế, hận thể ngay lập tức nuốt trọn cô bụng, càng trở nên kích động, bàn tay đang xoa nắn bộ n.g.ự.c tròn trịa của cô càng thêm mạnh mẽ. 

 

Môi rời khỏi khuôn miệng đào nhỏ nhắn của Lan Anh, tìm đến chiếc cổ trắng ngần của cô, thở nóng ẩm từ mũi phả khiến Lan Anh tự chủ run lên, đôi tay cô nắm chặt quần áo của Minh Khanh, khẽ run nhè nhẹ bên cơ thể

 

Nụ hôn của từ từ di chuyển dọc theo cổ đến n.g.ự.c của cô, khẽ l.i.ế.m nụ hồng đỉnh ngực, từ từ ngậm miệng mút nhẹ, dùng đầu lưỡi trêu chọc.

 

Lan Anh chỉ cảm thấy trong cơ thể một luồng điện xẹt qua, khơi dậy một loại dục vọng rõ, sinh một loại cảm giác trống rỗng, làm cô cảm giác thể hình như đang khao khát cái gì.

 

Cô bất giác chủ động áp sát cơ thể .

 

Không thể phủ nhận hành động của cô khiến Minh Khanh vô cùng hưng phấn.

 

Minh Khanh nâng cơ thể mềm nhũn của Lan Anh lên, cởi bộ đồ ngủ duy nhất thể che của cô, cùng với tấm vải đen che vùng tam giác bí ẩn nhất cơ thể của cô.

 

Lập tức, thể mỹ trắng như tuyết phản chiếu trong đôi mắt tràn ngập lửa dục vọng của Minh Khanh.

 

Ánh mắt sáng như ngọn đuốc, ngắm khung cảnh xinh chỉ thuộc về của cô trong chốc lát.

 

Lan Anh cảm thấy hổ khi ánh mắt rực lửa của chằm chằm như , theo bản năng lấy tay che cơ thể trần trụi của , nhưng Minh Khanh đưa tay ngăn .

 

 - Rất !

 

Minh Khanh khẽ .

 

Lan Anh hổ , hai má ửng hồng.

 

Dưới ánh đèn dịu nhẹ, làn da của Lan Anh trở nên hồng hào, khiến Minh Khanh cảm thấy vô cùng hấp dẫn.

 

Anh kìm vùi đầu n.g.ự.c cô, dùng nụ hôn vô tư l.i.ế.m láp từng tấc một cơ thể cô.

 

Thân thể Lan Anh run lên, khỏi rên rỉ một tiếng.

 

- A… ưm….

 

Minh Khanh trìu mến hôn lên môi Lan Anh, một tay bóp chặt n.g.ự.c cô, tay nhẹ nhàng men theo bụng cô, luồn u cốc sâu giữa hai chân cô.

 

Cảm xúc ẩm ướt từ đầu ngón tay truyền tải thông tin cực kỳ hưng phấn đến Minh Khanh.

 

Thân thể của cô chuẩn để nghênh đón .

 

 - Tiểu yêu tinh!

 

Minh Khanh khẽ một tiếng, nâng lên bờ m.ô.n.g đẫy đà của Lan Anh, đem em to lớn của đẩy trong hoa huyệt mềm mại ẩm ướt của cô. 

 

Sự tuyệt vời trong cơ thể cô khiến khẽ rên rỉ, khống chế nên cứ để bản chìm sự điên cuồng mất hồn bên trong.

 

Anh bắt đầu đẩy rút , động tác bá đạo dũng mãnh, trong cơ thể cô, mỗi một động tác đều đánh mạnh , như tra tấn cô.

 

Trước đó Lan Anh còn khó chịu, nhưng dần dần, cô cảm thấy trong sự thô lỗ chiếm hữu của một loại cảm giác thỏa mãn. Sau đó, cô khỏi khao khát nhiều hơn nữa, khoái cảm do cảm giác lấp đầy mang đang chạy khắp cô, kích thích sâu các giác quan của cô, nuốt chửng lý trí và sự thẹn thùng của cô, tất cả những gì cô là ôm lấy vai và để từng bước dẫn dắt cô đến đỉnh cao của dục vọng, cùng ngao du trong đó.

 

Cả một đêm, một một , một đợt một đợt.

 

Minh Khanh điên cuồng phủ đầy ấn ký của lên Lan Anh, cô hết đến khác.

 

Mãi cho đến khi cô thật sự mệt mỏi còn sức lực, mới chịu b.ắ.n trong cơ thể cô, kết thúc trận cuồng hoang bao nhiêu .

 

Chịu thôi, ai bảo cơ thể cô quá hấp dẫn với , cách nào khống chế dục vọng mà cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-ve-nha-nhe/chuong-48-ket-thuc.html.]

Lan Anh đang giường, cảm thấy rã rời, đau nhức.

 

Đột nhiên, Minh Khanh bế cô lên.

 

Lan Anh tưởng rằng , vẻ mặt đau khổ cầu xin :

 

 - Minh Khanh, em thể nữa, tha cho em , em thật sự còn sức lực!

 

 - Ha ha ha... Cho dù hiện tại còn , nhưng thể của em ăn tiêu, yên tâm, đêm nay tạm thời tha cho em, em nghỉ ngơi thật , ngày mai chúng tiếp tục nhé!

 

Mèo A Mao Huỳnh Mai

Minh Khanh vài tiếng, kề tai cô, ái .

 

- Đáng ghét!

 

Lan Anh đỏ mặt, kiều mỵ cái gì đó, hổ cúi đầu.

 

Bị dáng vẻ thẹn thùng dễ thương của cô hấp dẫn, Minh Khanh dục vọng khơi dậy, hôn lên mặt cô nhưng cưỡng ép bản mạnh mẽ kiềm chế , bế cô phòng tắm.

 

Minh Khanh cho đầy nước nóng bồn tắm, ôm Lan Anh trong lòng.

 

Khi ngâm trong nước nóng, cơn đau nhức giảm hiệu quả, Lan Anh tìm một tư thế thoải mái, tựa trong n.g.ự.c Minh Khanh, chợp mắt một chút, nghỉ ngơi dưỡng sức.

 

Sau khi tắm xong, Lan Anh nhanh chìm giấc ngủ say.

 

Đêm nay.

 

Chính là đêm Minh Khanh ngủ ngon nhất từ đến nay.

 

Ôm Lan Anh trong vòng tay của , Minh Khanh ngay cả trong mơ cũng mỉm .

 

Một đêm ngon giấc.

 

Ngày hôm .

 

Khi mặt trời ló dạng, Lan Anh từng luồng thở nóng ẩm đánh thức.

 

Đôi mắt còn kịp mở thì một giây , đôi môi Minh Khanh chiếm lấy, đầu lưỡi của dễ dàng xâm nhập trong miệng cô, khuấy động bên trong, hút lấy mật dịch ngọt ngào trong miệng cô.

 

 - Ư… Minh Khanh… ưm…

 

Lan Anh tỉnh táo , dùng hai tay chống cự, đẩy thể đang đè lên , đầu sang trái để tránh nụ hôn của , nhưng chỉ là phí công vô ích.

 

Cô còn kịp phản ứng, Minh Khanh dùng hai bàn tay to lớn kéo lớp chăn , cả đè lên cô, nắm lấy cổ tay của hai cánh tay đang cố gắng chống cự của cô, khiến cô lập tức thể động đậy.

 

Anh ngẩng đầu chằm chằm Lan Anh, thưởng thức cảnh xuân vô hạn mà cô hiển lộ .

 

Lúc Lan Anh mới nhớ tới tối hôm qua khi tắm xong thì liền ngủ, thậm chí quên mặc đồ ngủ luôn.

 

Lan Anh chằm chằm Minh Khanh đang đè lên cô, khó chịu thốt lên:

 

 - Minh Khanh, buông em mà!

 

Minh Khanh thẳng thắng :

 

- Cục cưng , nhưng thì làm đây?

 

Và dĩ nhiên bên của cương cứng lên .

 

Lan Anh đỏ mặt:

 

 - Sao nữa hả? 

 

Minh Khanh vẻ mặt vô tội:

 

 - Anh .

 

Lan Anh: "..." Tin nổi ?

 

Lan Anh vẫn cương quyết cự tuyệt.

 

Như nhớ tới điều gì, Minh Khanh xa :

 

 - Không em từng hứa với , đợi vết thương lành hẳn thì làm gì thì làm ?

 

Lan Anh: "...."

 

chuyện

 

Cô thật sự tát mặt quá . Sao lúc đó cô ngu thế

 

Không bao lâu, trong phòng liền vang lên tiếng rên rỉ tràn đầy ái của phụ nữ và tiếng thở dốc nặng nề của đàn ông.

 

Một cảnh xuân tuyệt vời, đang trình diễn.

 

……..

 

Vào một ngày nọ.

 

Khi hoàng hôn buông xuống bãi biển.

 

Lan Anh đang ngắm những tia nắng mặt trời cuối cùng của ngày. Chợt một vòng tay mạnh mẽ ôm choàng lấy cô từ phía . Lan Anh mỉm tựa đầu n.g.ự.c Minh Khanh. 

 

Ánh nắng chiếu làm cho bóng của hai kéo dài bãi cát. Trước mặt là biển cả mênh m.ô.n.g đang đập từng đợt sóng bờ. 

 

Minh Khanh khẽ gọi Lan Anh:

 

- Vợ ơi!

 

- Hửm?

 

Minh Khanh mỉm :

 

- Về nhà nhé!

 

Hết.

 

Loading...