Vợ Ơi! Về Nhà Nhé! - Chương 32: Ai làm bồ nhí?
Cập nhật lúc: 2025-08-20 02:50:45
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường phố vắng vẻ, Lan Anh đang nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve làn môi, trong lòng phủ nhận hề động lòng.
Cô tự nhủ, chỉ là tên khốn kiếp Minh Khanh đó dụ dỗ mà thôi, là do cô ngu si đưa dê miệng cọp, vô tình lợi dụng.
Chứ tuyệt đối… Không động lòng...
Lang thang vô định đường phố, Lan Anh mắt thẳng nhưng trong đầu vẫn đang suy nghĩ về cảm giác khi Minh Khanh hôn .
Trong lúc mất tập trung, Lan Anh vô tình đụng một cô gái mặc đồ hiệu nổi tiếng, dáng cũng mảnh khảnh nhưng tiếc là mặt thoa phấn dày, làm mất vẻ tự nhiên vốn . Tuy nhiên, điều đặc biệt ở đây là còn mặc bộ đồ đỏ chót, cộng thêm đôi môi đỏ rực đang nhe răng chằm chằm cô càng giống con quỷ, bỗng nhiên mở cái miệng quát lớn:
- Đi đường mắt hả?
Giọng chát chúa của cô gái thu hút ít qua đường .
Mèo A Mao Huỳnh Mai
Lan Anh nghĩ cũng là do chú ý đụng , cho nên cô cũng phản bác, mà là lịch sự với cô gái đó:
- Thành thật xin , cố ý!
Tuy nhiên, cô gái đó bỏ qua, ngược còn chanh chua :
- Đồ cái thứ mắt lọt tròng, đường rộng như mà cũng đụng , còn là cố ý.
Thấy lời của cô gái khó , Lan Anh cũng cảm thấy bực , lạnh lùng :
- Là mắt , nhưng mà cũng xin chị !
Cô trừng mắt, đưa ngón tay chỉ Lan Anh:
- Nè! Đừng vô mà còn ăn trả treo hả? Cô ăn học ?
Cô gái tiến lên hai bước, ánh đèn lờ mờ chợt thấy khuôn mặt của Lan Anh, chợt hô lên:
- A! Tôi cô. Cô là con nhỏ tình nhân bên ngoài của chủ tịch Khanh chứ …
Giọng điệu cũng đầy khinh thường.
Giọng của cô vốn lớn, nhưng bây giờ đột nhiên tuôn một tin tức lớn như , xem vốn nhiều, nhất thời trở nên càng đông hơn.
Cô hô lên:
- Mọi xem, cô là cô gái cùng với chủ tịch tập đoàn Minh Khanh trong buổi tiệc thành lập chi nhánh của tập đoàn Dương Phát đó, cũng mặt ở đó mà, nên cô , đúng là đồ con đĩ ngu dốt vô học, bởi mới chuyên quyến rũ chồng .
Lời , những xem liền bắt đầu chỉ trỏ chỉ trỏ Lan Anh, xì xào bàn tán về cô, phần lớn đều là những lời tiêu cực, nào là cô còn trẻ như , xinh mà l..m t.ì.n.h nhân của vợ, nào là gái bao, nào là ăn chơi sa đoạ, vân vân và mây mây, tất cả lời đều lọt tai Lan Anh.
Mà cô gái đang cố ý gây sự khinh thường Lan Anh, trong mắt lộ vẻ hả hê.
Lan Anh tức giận.
Ánh mắt đầy sát ý lạnh lùng liếc đám xung quanh, đó chằm chằm cô . Chỉ là lẽ cô đang hả hê nên để ý bản sắp c.h.ế.t cũng thương.
Cô nở một nụ lạnh lùng:
- Ha ha! Cho dù là nhân tình của khác, bao nuôi thì đó cũng là bản lĩnh của . Còn đỡ hơn cô, mà chẳng ma nào thèm. Rồi ganh tỵ cố tình kiếm chuyện. Có bản lĩnh cô tìm chủ tịch Minh Khanh xin l.i.ế.m bàn chân của . Xem chịu cho cô .
- Cô…
Bị đ.â.m trúng chỗ đau, cô tức giận đến nổ phổi, đôi mắt đỏ bừng chầm chầm Lan Anh nên lời.
Tuy nhiên, Lan Anh b.ắ.n thêm phát nữa:
- mà... cô thế ... đừng là chủ tịch Khanh cho dù là đàn ông bình thường vợ chắc cũng ai thèm nhỉ? Nhìn xem, mà còn đánh cái mặt trắng nhách như cương thi thêm cái môi đỏ chót, bộ đồ cũng đỏ chót, ban đêm làm tưởng quỷ áo đỏ hiện hình, thấy chạy còn kịp chứ đừng là ngắm một cái.
Lan Anh chán ghét cô gái từ xuống , lời sắc bén, cố ý chọc điểm c.h.ế.t khiến quần chúng vây xem che miệng to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-ve-nha-nhe/chuong-32-ai-lam-bo-nhi.html.]
- Cô… cô…
Cô gái cực kỳ tức giận rung tay chỉ Lan Anh.
- Cô, cô cái gì? Cà lăm ? Hay bệnh tim? Có bệnh thì tìm bác sĩ trị , thôi một lát xỉu ở đây làm phiền khác đưa bệnh viện. Đưa xong kéo , bắt lo tiền viện phí, tội lắm.
Lan Anh liên tục dùng lời đả thương cô gái hết câu đến câu khác, lời lẽ sắc bén, táo bạo và thẳng thắn, khiến sắc mặt của cô gái lúc trắng lúc xanh.
Một hồi , mới phát thành lời:
- Hừ… làm bồ nhí mà còn hổ…
- Ai làm bồ nhí? Ai hổ?
Chợt một giọng nam lạnh lùng vang lên trong đám đông.
Mọi nơi phát tiếng thì thấy một đàn ông cao to trai phong độ bước . Nhiều mặt ở đây, cũng như cả cô gái đó và Lan Anh đều nhận đó.
Đó ai khác chính là Minh Khanh.
Thấy cô chạy ngoài cũng vội vã đuổi theo, chỉ là thấy cô vẻ mất hồn cho nên chỉ dám theo phía cô một . Lúc cô đụng cô gái "quỷ đỏ" , cô gái đó cố tình kiếm chuyện, vốn định chạy tới, nhưng nào ngờ cô phun một loạt những lời thật là làm hả hê. Cô đúng là chỉ võ công mà ngay cả võ mồm cũng lợi hại lắm.
Tuy nhiên, từ đầu tới cuối cô thà chịu l..m t.ì.n.h nhân bên ngoài của cũng chịu thừa nhận là vợ của . Điều khiến khó chịu. Cho nên, lúc thể nhịn nữa, mặt thôi.
Nhìn thấy bước khỏi đám đông, cô gái "quỷ đỏ" trố mắt kinh ngạc.
- Anh… Khanh….
- Anh cái gì? Cô đừng gọi mật như , sợ vợ sẽ hiểu lầm, đúng là bồ nhí bên ngoài nữa.
Cô gái mở miệng thì Minh Khanh cắt lời, đến bên cạnh Lan Anh dịu dàng, đưa tay nắm lấy tay cô.
- Vợ ! Chúng về nhà nhé!
Cái gì? Vợ?
Tất cả đều trố mắt ngạc nhiên.
Đặc biệt là cô gái "quỷ đỏ" đó, mắt đều trừng lòi ngoài.
- Anh Khanh…. Cô ….
Minh Khanh nhíu mày khó chịu, sang cô lạnh lùng :
- Cô Mi , nể mặt ba cô là đối tác làm ăn lâu năm nên mới kiện cô tội xúc phạm vợ . chuyện sẽ bỏ qua , sẽ gặp ba cô bảo ông dạy cô.
- Lan Anh, về thôi em!
Anh sang Lan Anh, đổi giọng dịu dàng ngay lập tức.
Nói xong, Minh Khanh nắm tay Lan Anh cùng rời mặt .
Đám đông bắt đầu bùng nổ.
- Ồ! Hoá là vợ chồng đó nha.
- Ủa? Sao vợ của chủ tịch Khanh lắm mà?
- Ôi… cái đám ganh ghét nó đồn đó mà. Ăn thì phá cho hôi chứ .
Mọi sang cô gái "quỷ đỏ" ban nãy. lúc , chỗ cô trống trơn, cô lẳng lặng chuồn từ lúc nào.