Vợ Ơi! Về Nhà Nhé! - Chương 22: Đấu rượu
Cập nhật lúc: 2025-08-20 02:44:49
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối
Minh Khanh giao công việc cho cấp , tranh thủ về sớm để cùng Lan Anh nấu một bữa cơm gia đình cho Hoàng Quân.
Ngay khi tất cả món ăn dọn lên, cả ba xuống bàn ăn thì chuông điện thoại của Hoàng Quân reo lên.
Hoàng Quân tiện tay bắt máy, cũng gọi.
- A lô…
- Xin chào, Hoàng Quân, là Phi Dương đây!
Phi Dương ở bên chủ động chào hỏi.
- Ồ, xin chào! - Hoàng Quân trả lời.
- Tôi đang ở cổng nhà , nhà ?
Phi Dương ở trong xe một tay cầm điện thoại, một tay đặt ở tay lái, mặt lộ nụ .
- Hả, ở cổng nhà …..
Sau khi Phi Dương , Hoàng Quân đột nhiên nhớ tới mấy hôm hẹn Phi Dương đến nhà ăn tối.
Mấy ngày Hoàng Quân đường giật đồ, tuy đuổi kịp tên cướp nhưng ngờ tên đó dao, Hoàng Quân những tưởng ăn một nhát, nhưng cũng may Phi Dương ngang thấy, liền lập tức tay đá bay con d.a.o của tên cướp, tóm tên đó về sở cảnh sát. Vì , Hoàng Quân mới dịp làm quen và nghĩ tới vài ngày là sinh nhật nên thành tâm thành ý mời đến nhà ăn tối.
Bây giờ Phi Dương đến cửa nhà . Hoàng Quân vui mừng :
- Có, , đang ở nhà. Tôi sẽ ngay đây.
Hoàng Quân tắt máy thì Minh Khanh hỏi:
- Ai ?
Hoàng Quân đáp:
- Là mấy ngày em giật đồ giúp em.
Hoàng Quân cũng kể cho Minh Khanh , chỉ là tên của Phi Dương thôi. Mà Minh Khanh cũng hỏi, bởi vì Hoàng Quân cũng kể suýt nữa đâm, sợ Minh Khanh sẽ lo lắng, cho nên Minh Khanh cũng chỉ nghĩ là đó giúp Hoàng Quân bắt tên cướp lấy đồ thôi. nếu Hoàng Quân coi trọng thì Minh Khanh đương nhiên cũng sẽ thờ ơ.
Hoàng Quân xong dậy chạy mở cửa.
Khi hai tiếng bước chân càng ngày càng gần, ảnh cao lớn của Phi Dương lọt hai đôi mắt đen của Lan Anh và Minh Khanh.
Cả ba đều , chính xác là hai một nhưng trong mắt họ đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hoàng Quân để ý, nhanh chóng giới thiệu với . Chỉ là khi giới thiệu Lan Anh là chị dâu thì Lan Anh phản bác:
- Tôi ….
- Nếu tới thì là khách, nào mời bạn ….
Minh Khanh lập tức cắt lời Lan Anh, vẻ chủ nhà hiếu khách tiếp đãi Phi Dương. Tuy nhiên, Phi Dương thể thấy thái độ giữa Lan Anh và Minh Khanh giống như vợ chồng. Mà Lan Anh cũng tỏ lạnh lùng với Minh Khanh. Ồ, xem mối quan hệ giữa họ hình như gì đó kỳ lạ. Điều đó khiến tò mò và tìm hiểu. Anh cũng nhiều chuyện nhưng đối tượng là Lan Anh thì khác.
Khó khăn lắm mới một con gái lọt mắt , cho nên tất nhiên tìm hiểu cho kỹ càng .
Sau vài giây.
- Anh ạ! Cứ tự nhiên như ở nhà .
Hoàng Quân thấy Phi Dương vẫn còn , tưởng rằng ngại, nên vội nở nụ nhắc nhở xuống.
- À! Được!
Phi Dương thu hồi ánh mắt và đáp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-ve-nha-nhe/chuong-22-dau-ruou.html.]
Sau khi Phi Dương xuống, bắt đầu trò chuyện và ăn uống. Cả ba cũng ai nhắc đến chuyện gặp ở nhà hàng tối qua.
Chỉ là mặc dù trong bữa ăn luôn tiếng , nhưng hầu hết tiếng đều cứng nhắc và lệ, xuất phát từ đáy lòng.
Mà bầu khí cũng vẻ càng thêm lạnh hơn, đương nhiên là ngoại trừ Hoàng Quân.
Trong bốn ở đây chỉ Hoàng Quân là ăn nhiều nhất, nhiều nhất, căn bản hề chú ý tới bầu khí ở xung quanh đang lạnh lẽo.
- À… Để phòng bếp nấu thêm vài món, các ăn cơm !
Lan Anh chịu bầu khí lạnh lẽo một cách kỳ lạ , tìm cớ tránh chỗ khác. "Hai tên đúng là đơn giản, chẳng lẽ thù với ?" Đó chính là suy nghĩ của Lan Anh lúc .
cô nào , sỡ dĩ hai đó như , đầu dây mối nhợ là do cô mà .
Mà Lan Anh thì ở đây Minh Khanh cũng lôi mấy chai rượu vang đỏ .
Đột nhiên, Minh Khanh hỏi Phi Dương đang bên cạnh:
- Anh bạn thể uống một ly chứ?
- Rượu ngon như , thịnh tình thể từ chối !
Mèo A Mao Huỳnh Mai
Phi Dương nhạt, trong lời chút gì đó.
Hai , cần nhiều lời, chỉ cần một ánh mắt là thể đoán đối phương gì.
Họ ăn trò chuyện, mặc dù Hoàng Quân tò mò hỏi về nghề nghiệp của Phi Dương, nhưng Phi Dương cũng chỉ cũng là một doanh nhân, gì khác.
Lúc đầu, ba còn trò chuyện và chậm rãi uống rượu.
cuối cùng, Hoàng Quân vốn uống nhiều rượu, nên uống vài ly bắt đầu hoa mắt, say khướt, vô thức một câu vô nghĩa:
- Hai đều mạnh rượu như , nhưng là tửu lượng của ai hơn?
Bùm!
Câu giống như một quả bom, nổ tung bầu khí lạnh lẽo ở bàn ăn và làm nó nóng lên.
Sau đó, hai Minh Khanh và Phi Dương chẳng hiểu làm âm thầm đấu tửu lượng với .
Bề ngoài, vẫn đùa giỡn , uống trò chuyện, nhưng trong lúc vô tình, Minh Khanh và Phi Dương mỗi uống hơn hai chai rượu, chai thứ ba uống hơn một nửa.
Hoàng Quân xong bao lâu liền say khướt gục bàn ăn ngủ .
Đương nhiên hai vẫn tiếp tục đấu rượu.
Lan Anh bưng đồ ăn từ phòng bếp , liền thấy một cảnh như .
Hoàng Quân say khướt, trong khi hai Minh Khanh và Phi Dương vẫn đang nâng ly uống cạn.
Lan Anh: "???" Giờ đến đấu rượu ?
- Còn một chai, làm bây giờ?
Minh Khanh uống hết rượu trong ly mặt, cầm lấy chai rượu đỏ cuối cùng trong tay, mặt chút đổi hỏi Phi Dương.
- Đương nhiên là uống tiếp!
Phi Dương bình tĩnh đáp , mặt mang theo nụ , ngẩng đầu uống cạn ly rượu, hề lộ vẻ yếu thế.
Cầm ly rượu trong tay, Minh Khanh và Phi Dương chằm chằm, một biểu cảm, một mỉm , bề ngoài vẻ bình tĩnh, nhưng thực tế họ đang âm thầm cạnh tranh, tỏ yếu thế, cũng yếu thế.
Lan Anh nhướng nhướng mày, đặt thức ăn lên bàn, đó lên phòng, ngủ thẳng cẳng. Cũng thèm quan tâm gì tới hai họ, để họ uống cho . Lỡ say quá mà đánh thì cô sẽ xuống xem.
Chỉ là đêm nay Lan Anh ngủ một giấc tới sáng thật ngon lành, cũng động tĩnh gì. Khi cô thức dậy xuống nhà thì thứ dọn dẹp sạch sẽ. Mà cả hai em Minh Khanh cũng làm. Chỉ dì giúp việc chỉ làm buổi sáng, đến để dọn dẹp nhà cửa mà Hoàng Quân mới thuê bao lâu, đang lau nhà thôi.