Hơi thở nam tính mạnh mẽ truyền cái miệng đào nhỏ nhắn của Lan Anh thông qua môi răng giao hoà. Nụ hôn bất ngờ như bão táp khiến Lan Anh trở tay kịp.
Minh Khanh hôn Lan Anh một cách mãnh liệt, như thông qua cách để trút sự khó chịu của . Chỉ là…
- Hự…
Rầm
Một cú đá bụng ngoạn mục khiến Minh Khanh bay khỏi Lan Anh và rơi ầm xuống đất.
Minh Khanh ôm bụng cố nén đau đớn ngẩng đầu Lan Anh đang thẳng dậy giường, thả hai chân thòng xuống, đưa tay lên lau miệng, trừng mắt như thể là thứ gì đó ghê tởm.
Minh Khanh cũng lấy lý trí. Vừa đúng là quá xúc động, nuốt chửng cô bụng. Minh Khanh chút kinh ngạc về phản ứng của . Là đang ghen ?
Còn Lan Anh thì lên, lạnh lùng :
- Minh Khanh! Tôi là Huyết Sát Lan Anh Lan Anh vợ .
Nói xong, cô bước tới cửa, mở cửa và ngoài.
Còn Minh Khanh tiếng đóng cửa mới phục hồi. Anh dậy, phòng tắm.
Ngâm trong nước, nghĩ chuyện. Xưa nay hề để tâm đến bất kỳ phụ nữ nào, ngay cả Phù Dung cũng thế. Anh bao giờ thấy khó chịu khi vợ của với đàn ông khác, thậm chí cho dù tiếp xúc mật nữa. hôm nay, Lan Anh chỉ là mỉm với Phi Dương mà tức giận , chỉ nụ của cô thuộc về riêng mà thôi.
Anh yêu cô?
Chết tiệt! Chẳng lẽ Lan Anh đánh đến ngu ?
Mà nhắc tới đánh, mới nhớ tới thuốc Quang Thịnh đưa cho .
Minh Khanh lập tức leo khỏi bồn tắm, ngoài lục túi quần, cầm lọ thuốc trong tay chầm chầm.
- Lan Anh, Huyết Sát Lan Anh.
Minh Khanh khẽ lên tên cô. Đôi mắt đen như mực đột nhiên tối sầm .
Vừa định bước ngoài thì đột nhiên Minh Khanh dường như nhớ tới điều gì đó, lẩm bẩm:
- Không ! Mai là sinh nhật Hoàng Quân . Không nên để đó xảy chuyện gì .
Nói xong, Minh Khanh đem cái lọ thuốc cất ngăn tủ đầu giường, khoá cẩn thận. Sau đó, khóe miệng khẽ nhếch lên:
- Lan Anh, tạm thời để yên cho em .
…
Thật Lan Anh hề sinh nhật của Hoàng Quân. mà, đêm đó cô ngủ nên dậy sớm, xuống nhà, chợt tiếng động trong bếp, cô mới tò mò xuống xem thử thì thấy Minh Khanh đang mang tạp dề loay hoay trong bếp nấu ăn.
Lan Anh đỗi ngạc nhiên, trong ký ức của nguyên chủ thì thấy Minh Khanh tự nấu ăn bao giờ. Với cũng giàu như , ăn gì thì nhà hàng, cần tự xuống bếp chứ.
Mình Khanh vô tình ngoài cửa phòng bếp thì bắt gặp Lan Anh đang vẽ mặt đầy ngạc nhiên. Anh cũng giật , theo bản năng :
- Sao em dậy sớm dậy?
Lan Anh thờ ơ đáp:
- Không ngủ .
Minh Khanh mỉm :
- Chúng đúng là tâm linh tương thông nha. Anh cũng ngủ .
Minh Khanh đúng là ngủ , nhưng nguyên nhân ngủ là suy nghĩ nên chúc mừng sinh nhật cho Hoàng Quân thế nào.
Minh Khanh luôn là một mực thương em.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-ve-nha-nhe/chuong-21-quan-trong-la-tam-long.html.]
Còn Lan Anh cô ngủ là do đơn giản là nóng trong thôi.
Lan Anh vẫn ở cửa tò mò hỏi:
- Đang nấu đồ ăn sáng ?
Minh Khanh gật đầu, xoay tiếp tục công việc tay, nhưng vẫn mở miệng chuyện:
- Hôm nay là sinh nhật Hoàng Quân, nên đích nấu cho nó một bữa cơm. Lần nó , lâu quá ăn những món nấu, nên hôm nay quyết định nấu cho nó một bữa xem như làm quà .
Lan Anh kinh ngạc, hoá hôm nay là sinh nhật của Hoàng Quân. Vậy cô cũng chuẩn cho Hoàng Quân một món quà mới . quà gì nhỉ? Cô cũng Hoàng Quân thích gì.
Như đoán suy nghĩ của Lan Anh, Minh Khanh :
Mèo A Mao Huỳnh Mai
- Em đừng mua quà gì cho nó cả. Nếu em tặng hôm nó sẽ mua thứ khác tìm lý do hợp lý tặng trả em đấy.
Lan Anh theo bản năng hỏi:
- Vậy làm ?
Minh Khanh chợt dừng con d.a.o đang xắt rau. Quay đầu sang Lan Anh, mỉm :
- Đừng đòi ly hôn nữa, ngoan ngoãn trở về làm vợ , làm chị dâu nó, như mới là món quà sinh nhật ý nghĩa nhất đối với nó.
Lan Anh đen mặt, lạnh lùng phun ba chữ:
- Đừng mơ.
Nói xong, cô xoay phòng khách.
Nụ miệng Minh Khanh vẫn hề tắt, thậm chí còn tươi hơn, chỉ là trong mắt lóe lên một tia âm hiểm.
- Mơ thì trải nghiệm mới , vợ yêu ạ!
Lan Anh mở cửa ngoài tập thể dục, đồng thời cũng suy nghĩ xem nên tặng quà gì cho Hoàng Quân. Nghĩ tới nghĩ lui thôi thì tặng đại món quà lưu niệm trang trí bàn làm việc . Quan trọng là tấm lòng, đúng ?
Lan Anh về tới thì Hoàng Quân cũng xuống lầu, thấy Minh Khanh đang dọn thức ăn lên bàn, cả hai cũng nhảy phụ giúp. Có mặt Hoàng Quân thì giữa Minh Khanh và Lan Anh tương đối hài hoà.
Hoàng Quân hôm nay là sinh nhật nên Minh Khanh đích nấu ăn cũng lấy làm ngạc nhiên, nhưng vui mừng thì vẫn .
Ăn xong, Minh Khanh hỏi:
- Đêm nay em định tổ chức tại nhà hàng nào?
Thế nhưng, Hoàng Quân lắc đầu :
- Không nhà hàng nào cả. Em ở nhà, hai và chị hai cùng nấu cho em một bữa ăn là .
Cái Minh Khanh vấn đề gì, nhưng còn Lan Anh…
Hoàng Quân dùng ánh mắt mong chờ Lan Anh.
Lan Anh: "..."
Hắn giúp cô nhiều như , chẳng lẽ một yêu cầu nho nhỏ làm . Thế là, Lan Anh cũng gật đầu đồng ý. Có điều….
- Tôi nấu ăn ngon như của .
Lan Anh cũng công nhận là Minh Khanh nấu ăn ngon thật.
À… cái là đang khen Minh Khanh đúng ?
Hoàng Quân tươi lén nháy mắt với Minh Khanh một cái, thật thì Minh Khanh cũng đang đắc ý đây, vẫn luôn tự tin tay nghề của mà.
- Không chị, chỉ cần thể bỏ bụng là , quan trọng là tấm lòng.