Vợ Ơi! Về Nhà Nhé! - Chương 13: Đánh cướp

Cập nhật lúc: 2025-08-20 02:35:06
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay khi chúng lấy tinh thần thì Lan Anh cũng bay tới, dơ chân đạp mặt tên cướp, đồng thời đạp đầu gã, lấy thế bay lên trung tung cước đá đầu tên xe, khiến cả hai đều ngã sấp mặt xuống đất. Khi chân của Lan Anh chạm mặt đất, cũng là lúc chiếc xe của chúng đang ngã, vì thế Lan Anh tiện chân dùng hết sức đạp mạnh xe của chúng một cái, chiếc xe lập tức bay lên khỏi mặt đất một vài centimet và nện xuống đè lên hai gã cướp vé . Chỉ chúng "a" một tiếng, đó thì thể nhúc nhích . Không gãy tay chân xương sống nữa. 

 

Tuy nhiên, đối với Lan Anh mà , cô tay như là nhẹ. Nếu hiện tại thể quá yếu thì cú đá chiếc xe để đè lên chúng thể lấy mạng của chúng. 

 

Lan Anh hừ lạnh:

 

 - Hừ… ban ngày ban mặt mà dám ăn cướp ? Bữa nay tao sẽ cho tụi bây hiểu thế nào là đêm ngày gặp ma. 

 

Dứt lời, Lan Anh dơ chân lên định đạp mạnh chiếc xe đang đè lên bọn chúng. Cô đảm bảo cú nhất định sẽ khiến chúng chầu ông bà. Tuy nhiên, khi chân cô sắp hạ xuống thì Lan Huệ nhào ôm chân cô, khuôn mặt đầy nước mắt lắc đầu. Ý của chị cô đánh nữa, lỡ c.h.ế.t thì họ sẽ mang họa. 

 

Lúc mấy đường và dân gần đó động tĩnh mới chạy xem. Khúc đường cũng vắng, hơn nữa, Lan Huệ câm còn Công Thành thì thấy đường nên chuyện gì xảy , vì thế cũng chẳng la lên . Bởi đường và dân mới chuyện gì. Chỉ khi thấy tên đạp bụng Lan Huệ giật vé và túi xách thì họ mới nhận là tên đó cướp vé , nhưng lúc đó Lan Anh chạy đến tay , thấy cô đánh quá nên họ ngoài xem luôn. 

 

Lúc mới một bà cô lên tiếng:

 

  - Dừng con. Đạp cái nữa là hai thằng c.h.ế.t chắc đó. Để nó sống để chịu tội pháp luật . Chứ c.h.ế.t sướng quá còn gì mà cũng mang tội g.i.ế.c .

Mèo A Mao Huỳnh Mai

 

Nghe thế, Lan Anh mới bỏ chân xuống. Bỗng một trong đám đông lên tiếng:

 

  - Ê… hai thằng bữa hổm giật dây chuyền của tui nè. Đồ chó… trả tao mày…

 

định xong lên thì một bà khác giữ :

 

  - Thôi ! Hai thằng giờ hết nhúc nhích . Có gì để lên công an xã tính. Giờ bà đụng vô lỡ tụi nó chết, bà cũng mang hoạ. 

 

Thế nhưng, :

 

  - Cái thứ cướp của g.i.ế.c c.h.ế.t thì tội gì . Cho nó vô tù cao lắm là trong đó mấy năm, cướp nữa. Cho c.h.ế.t vài thằng là mấy thằng khác sợ hết dám cướp. 

 

 - Ông cái gì kỳ . Ai cha sinh . Tụi nó c.h.ế.t thì cha tụi nó khổ chứ ai mà khổ, cũng con trai đó, giữ cái đức chút

 

Lan Anh mặc kệ những xung quanh đang xì xào cái gì. Bây giờ cô cũng định g.i.ế.c c.h.ế.t hai tên nữa. Cô lấy xấp vé và túi xách cho Lan Huệ cùng dắt Công Thành rời khỏi đám đông. Còn hai tên đó dân ở đó xử lý . Chúng cướp của ít . Cho nên, cô tin những từng chúng cướp cũng sẽ để yên. 

 

Lan Anh sang với Lan Huệ và Công Thành:

 

  - Chúng về nhà thôi!

 

mà, Lan Huệ xấp vé còn nhiều tay. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-ve-nha-nhe/chuong-13-danh-cuop.html.]

 

Lan Anh liền là chị đang tiếc vì hôm nay bán tờ nào, bán cho hết . Tuy nhiên, Lan Anh cầm lấy tay chị, đó móc hai tờ năm trăm ngàn trong nhét tay chị, mỉm :

 

  - Em mua hết! 

 

Lan Huệ lắc đầu ngoày nguậy định trả hai tờ tiền cho Lan Anh thì cô lạnh mặt :

 

 - Qua nay em về mà mua gà vịt gì về đãi em hết. Lấy tiền đó chợ mua con vịt về cả nhà nhậu thôi. Còn vé là của em. Chiều nay mà vô độc đắc thì em thành bà tỷ phú, tới lúc đó chị khỏi bán vé nữa, ở nhà em nuôi. 

 

Lan Anh nhanh quá nên Lan Huệ theo kịp cái miệng của cô, gì. Công Thành thì rõ, :

 

  - Em giữ lời nha! Anh hai chờ em nuôi ở nhà hưởng thụ đó.

 

 - Anh hai yên tâm. Hi hì…

 

Nói mấy em cùng dắt về nhà. 

 

Chỉ là mấy bước, Lan Anh chợt dừng dáo dác xung quanh. Lan Huệ thấy thắc mắc lây cô một cái, dùng ánh mắt dò hỏi. Công Thành cũng thắc mắc:

 

 - Có gì ? Sao dừng ?

 

Lan Anh lấy tinh thần mỉm :

 

  - Dạ gì, chúng thôi!

 

Nói cô nắm tay chị Lan Huệ và Công Thành . Chỉ là tầm mắt cô vẫn liếc một lùm cây rậm rạp ở bên đường. Cô là sát thủ, cho nên trực giác của cô thể sai . Cô đảm bảo là đang . chợt nghĩ, là đứa trẻ con nào đó thấy tò mò nhưng sợ nên núp trong đó lén cũng chừng. Dù đây cũng là thế giới cổ đại, cô cũng còn là sát thủ, cần chi lúc nào cũng đề phòng sẽ kẻ địch tấn công

 

Nghĩ , nên Lan Anh thản nhiên cùng chị về nhà. 

 

Tuy nhiên, ngay khi cô khuất bóng thì trong lùm cây Lan Anh liếc mắt , một bóng lù lù chui . Đó là một thanh niên cao to trai, mắt hai mí, sóng mũi dọc dừa, môi trái tim quyến rũ. Anh theo hướng Lan Anh khuất bóng, lẩm bẩm:

 

 - Chẳng lẽ là Lan Anh thật ? mà ánh mắt đó… quá đáng sợ.

 

Nếu Lan Anh thấy , chắc lẽ cũng thể nhận . Người là bạn trai cũ của Lan Anh hồi cấp ba, cũng là đàn ông đầu tiên của Lan Anh. Nhà khá giàu , khi xưa Lan Anh thật lòng yêu , mối tình đầu mà. Tuy nhiên, Lan Anh thì đá Lan Anh một cách thương tiếc, khiến Lan Anh đau khổ và bắt đầu sa đọa, cặp bồ hết tới để trả thù . Muốn cho , , cô vẫn thể khác. Có điều càng xem đó như một trò hề, càng xem thường Lan Anh. Sau nghiệp, mỗi một nẻo, lên thành phố phồn hoa , Lan Anh tiếp xúc với nhiều đàn ông khác nên cũng dần quên . đồng thời, Lan Anh cũng tự đánh mất bản

 

Chỉ là lúc , Phi Dương, hứng thú với Lan Anh nữa. 

 

Loading...