Vợ Ơi! Về Nhà Nhé! - Chương 12: Bất ngờ

Cập nhật lúc: 2025-08-20 02:34:13
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cha Lan Anh cũng giật chiếc xe lăn tay của Lan Anh. mà ông mở miệng thì Lan Anh phần mất kiên nhẫn :

 

   - Dạ! Là con mới mua, cũng bao nhiêu tiền cô. Cô còn cha con thiếu cô nhiêu tiền đó.

 

  Bà Bảy hà hà :

 

 - À thì… cũng bao nhiêu, ba triệu thôi, nhưng mà để lâu qua nên tiền lời đẻ tính cũng 5 triệu mấy. mà thấy nhà mày thôi lấy 5 triệu thôi. Tiền tao cũng hỏi thôi chứ tao ... Ơ…

 

Đang thì bà Bảy thấy Lan Anh đưa mấy tờ 500 ngàn mặt

 

  - Tiền đây ạ! Cô đếm xem đủ ?

Mèo A Mao Huỳnh Mai

 

Bà Bảy mắt sáng rỡ cầm lấy tiền, đếm đếm thấy đủ liền hà hà:

 

   - Đủ , đủ con. Chà… bây bây giờ làm gì ? Có tiền về trả nợ cho cha bây nữa, quen thằng nào giàu hả?

 

Hầu như ở xóm là ai tiếng Lan Anh cả. Ngay cả khi Lan Anh lên thành phố học thì họ cũng là cô học chẳng bao nhiêu chứ trai thì nhiều. Cho nên, thấy Lan Anh tiền, đương nhiên điều đầu tiên là sẽ nghĩ Lan Anh cặp đại gia thôi. 

 

Chỉ là Lan Anh :

 

  - Cô giấy nợ thì trả cho cha con . Để lỡ cô quên thì mất lòng. 

 

Giọng cô trở nên lạnh lùng, mà cả cũng tỏa khí thế làm tự nhiên cảm thấy sợ hãi nữa. Bà Bảy Lan Anh như trong lòng chợt dâng lên cảm giác ớn lạnh, cứ như là ánh mắt của một chuyên làm nghề đồ tể , nếu làm đúng ý đối phương thì lúc nào cũng thể cho bà lên bàn thờ ngắm gà khoả . Cho nên bà Bảy theo bản năng vội lục trong giỏ, lấy giấy nợ run run đưa cho Lan Anh. Rồi vội vàng chào cha Lan Anh và Lan Anh cho lệ, còn nhanh hơn chạy, khỏi nhà Lan Anh. 

 

Lúc cha Lan Anh mới lên tiếng:

 

  - Mày từ sáng tới giờ? Mà tiền mày ?

 

Lan Anh thản nhiên đáp:

 

  - Con mua xe lăn cho cha nè, giờ tạm như . Đợi con nhiều tiền sẽ mua cho cha cặp chân giả để tiện hơn. Cha thử xem?

 

Lan Anh mở xe lăn bảo ông lên thử. Cha Lan Anh tuy mừng nhưng vẫn hỏi:

 

  - Tiền mà mày ?

 

Lan Anh đáp:

 

  - Con mượn của thôi. cha yên tâm, con sẽ trả .

 

Cha Lan Anh lo lắng:

 

 - Mày mượn của ai? Người tính lời ? Có như bà Bảy mượn ba triệu mà mới tiền đóng lời bốn tháng thành 5 triệu. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-ve-nha-nhe/chuong-12-bat-ngo.html.]

 

Lan Anh xem giấy nợ trong tay thấy là lãi hai mươi phần trăm tức là một triệu sẽ đóng lời hai trăm ngàn, suy ba triệu thì mỗi tháng sẽ đóng lời sáu trăm ngàn, mà bốn tháng thành hai triệu tư. Mà bà Bảy lấy năm triệu đúng là bà cũng nhân từ lắm . Quả thật nếu túng quẫn thì cha Lan Anh cũng sẽ vay. Mà Lan Anh thấy so với việc cho vay ở cổ đại thì cũng gọi là gì, cho nên cũng gì để

 

Cô bèn trả lời cha:

 

  - Cha yên tâm . Con mượn quen thôi. Người cũng đòi tiền lời, chừng nào tiền thì trả. 

 

Cha Lan Anh cũng yên tâm. Ông lên xe lăn vui vẻ :

 

  - Có xe lăn . Tao bán vé với chị mày .

 

Lan Anh thầm xót xa. 

 

Cô mua xe lăn chỉ vì để cho cha phương tiện di chuyển chứ cha bán vé cực nhọc . Có lẽ cô nên nghĩ cách giúp gia đình làm giàu

 

mà cô làm gì giúp cả nhà làm giàu đây? Kiếp cô chỉ g.i.ế.c , nếu thành một nhiệm vụ thì tiền cũng ít, tùy theo đối tượng là ai. Nếu là kẻ thế lực giàu thì tự nhiên tiền sẽ cao hơn là những kẻ bình thường thôi. Tuy nhiên, hiện tại cô thể g.i.ế.c , càng thể g.i.ế.c

 

Lan Anh chợt đống củi ngoài sân. Có điều… bổ củi thể làm giàu , đúng ?

 

Mà theo ký ức của nguyên chủ và sự quan sát của Lan Anh, đa phần những ở quê thường là con làm thành phố gửi tiền về đều đặn thì mới thể cất nhà cất cửa lên nỗi. Chừ mà nếu cứ sống bám ở quê thì cũng nghèo như nhà Lan Anh thôi. Tuy nhiên, Lan Anh thích lên đó nữa. Cô cảm thấy khí thành phố ngột ngạt, hơn nữa, lên đó cô gặp cái tên c.h.ế.t tiệt Minh Khanh. Nghĩ tới Minh Khanh thôi là Lan Anh trở lên . đó chỉ là suy nghĩ hiện tại của cô, còn thì còn tùy thuộc cảnh.

 

Lan Anh siết chặt nắm tay. Cô tin là ở quê cách làm giàu. 

 

Nghĩ , Lan Anh nhanh chân bước cổng. Cha Lan Anh thấy thắc mắc hỏi:

 

 - Mày nữa đó?

 

Lan Anh đáp vọng :

 

  - Con một lát sẽ về!

 

Nói xong thì cô cũng khuất bóng luôn

 

Lan Anh ngoài đường dạo, mua xe cho cha, cô để ý cách dân ở vùng làm ăn. Cô thấy làm giàu nhanh chóng cũng chỉ một con đường là buôn bán, cũng giống như cổ đại "phi thương bất phú". 

 

 - Á… 

 

Trong lúc Lan Anh đang suy nghĩ xem nên buôn bán cái gì là mau giàu nhất thì đột nhiên cô thấy tiếng hét ở phía . Cô theo bản năng đầu thì thấy chị Lan Huệ đang giằng co xấp vé với một thanh niên to khỏe, còn Thành thì ngã đất đang mò tìm cây gậy dò đường của . Lan Huệ làm thể là đối thủ của tên thanh niên to khoẻ , tên đó dùng chân đạp bụng chị Lan Huệ một cái, khiến chị té xuống đất cầm xấp vé và túi tiền của chị bỏ chạy, mặc cho chị ôm bụng đau đớn kêu gào lóc.

 

Lan Anh thấy thế nhanh như cắt chạy tới, đồng thời đá một hòn đá to đang bên đường, nhằm ngay lưng tên thanh niên cướp vé đang định leo lên xe của đồng bọn bỏ chạy. Tên đó còn một bước nữa thể leo lên xe thì hòn đá ở bay tới đập lưng ná thở. Tên đó theo bản năng đầu thì thêm một khúc cây ở nữa bay nện mũi chảy máu. 

 

Lan Anh ở cách đó cũng khá xa, cô sợ gã sẽ tẩu thoát, cho nên chạy đụng cái gì thuận chân thuận tay thì đá và ném về phía tên đó, làm cho gã thể leo lên xe . Ngay cả tên đồng bọn im xe chờ chạy cũng đá đập đầu, thoát

 

Loading...