Vợ Ơi, Anh Xin Lỗi! - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:38:00
Lượt xem: 180
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiểu Nam mở điện thoại lên, file tài liệu xem xét một lúc, ngón tay liên tục đẩy qua các tệp văn bản khác , cùng thoát gọi điện cho Hải Long.
Đầu dây bên gần hết chuông mới bắt máy. “Anh Nam, ngủ ?”
“Ừ, chút chuyện.” Giọng trầm xuống để phiền đến trong lòng.
“Em ạ!”
“Thăm dò xem lão già chịu để cho cô trở đây, nếu cần, tác động một chút, cô gây phiền phức cho Nhã Lan!”
“Hả, con nhỏ đó ? Lần em nhận chuyển tài liệu cho nó còn thảm mà. Em , để em xem ạ!” Hải Long vội ngắt điện thoại.
Chuyện về Ái Thanh cũng chẳng gì quá mức thần bí. Trước cô chơi cùng với Nhã Lan và Hải Diệp. Nhà Ái Thanh khá giả nhất, quan hệ xã hội rộng. Cô vẫn luôn nhắm tới ông chủ tuổi trẻ tài cao của Trần Gia. Còn úp mở khoe khoang với về chồng tương lai nọ… nhưng điều cô ngờ nhất, chính là Nhã Lan - một cô gái quê đích bà Trần chọn làm con dâu làm cho bao dự định của cô nháy mắt tan tành.
Cô nhiều tỏ tình với Hiểu Nam đều từ chối. khi đó, đàn ông vốn dĩ cũng chẳng hiểu phong tình. Ai mà ngờ , bạn của Nhã Lan, đích cô đề cử làm thư ký riêng cho ngày đêm ở bên giở trò ly gián. Chính cô làm cho tình cảm của Nhã Lan ngày càng nguội lạnh, khiến nghi ngờ vợ ở nhà tằng tịu với đàn ông khác. Cuộc hôn nhân hợp đồng của hai cũng cứ thế tan biến.
Đến khi gặp ông bác sĩ, sự thật vỡ lở, Hiểu Nam mới ngẫm chuyện, rò hỏi cặn kẽ mới nhận , con sâu mọt đục khoét gia đình chính là cô . Cô thích cướp đàn ông, giúp cô lão già độc đoán làm chồng. Vợ cả của lão già thể sinh con, nhân lúc gia đình Ái Thanh cần một khoản tiền lớn để trả cho chủ nợ, cha cô lừa bán con gái . Vậy là cô từ một cô gái kiêu ngạo, nháy mắt trở thành cái máy đẻ, ở nhà lão già ngày đêm coi như kẻ hầu hạ trong nhà mà chịu sự sai bảo, cuộc sống nơi xứ hề dễ chịu. Vậy mà hôm nay cô thể xuất hiện ở chỗ ?
Hiểu Nam cứ suy nghĩ, thức trắng đêm ngủ nổi. Sáng sớm, Hải Long gửi tin nhắn tới báo cáo nhiệm vụ.
[Sếp ạ. Con nhỏ cũng thật cáo già. Cô thể đẻ con trai, nhưng cách mua chuộc mụ vợ. Phen cô về nước là bà tìm mua vợ cho lão già đó đấy.]
[Chót lọt phi vụ nào ?]
[Em hỏi mấy , như là một hoặc hai cô gái lừa , đều là họ hàng nhà cô cả.]
[Ừ, thuê theo dõi cô cho , bằng chứng xác thực thì báo án ngay.]
[Vâng, chú ý chị dâu nhé!]
[Cảm ơn!]
***
Hiểu Nam rời giường, đắp chăn cho Nhã Lan. Thực một giây cũng chẳng tách khỏi cô, nhưng cần nấu bữa sáng, mắng tốn năng lượng, nhất là khi u buồn, càng cần ăn nhiều hơn một chút.
Chẳng hiểu quan niệm rút từ mà vài phút mùi thơm hấp dẫn bay khắp căn phòng, len lỏi cả sang phòng ngủ đánh thức ai dậy.
Nhã Lan dụi đôi mắt sưng mọng nhức, cô loạng choạng bước nhà vệ sinh, gương bản mà càng thêm khó hiểu.
“Thôi xong , bệnh nan y chuyển từ môi lên tới mắt?”
“Nhất định bác sĩ kê đơn triệt để, nhân tiện hôm nay là ngày nghỉ cần tái khám xem …” Cô lẩm bẩm một mà chẳng hề nghĩ xem nguyên nhân thực sự do .
Hiểu Nam bê bát bún thang bàn ăn liền thấy Nhã Lan hấp tấp tới. Anh cau mày chiếc áo choàng lỏng lẻo cô, vì quá lo lắng mà Nhã Lan vô ý đồ, cổ áo đang mở để lộ một mảng da thịt lớn ngực. Anh tới móc treo gần đó, với lấy cái áo choàng của khoác lên vai của cô, vẻ mặt cam chịu tiếp bài trách mắng từ tối qua.
Nào ngờ, Nhã Lan cất tiếng hỏi khiến ngây : “Nam, xem, em bệnh gì , mắt em sưng hết . Hai là môi, giờ là mắt. Hay con gì nhân lúc em ngủ đốt ?”
“Anh gì ? Có vết đốt ?”
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
“Không!” Hiểu Nam vô thức đáp.
“Vậy là đúng , em viêm bờ mi, lên lẹo?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-anh-xin-loi/chuong-30.html.]
“Không …”
“Không dưng ngủ một đêm em thành thế , lát em gọi Hải Diệp khám xem .”
“Không cần…”
“Thứ nhất đau mắt, thứ nhì nhức răng, cái gì mà cần, mắt mà xót. Em còn bắt chở .” Nhã Lan xa xả .
“Ý , em ăn sáng , lát sẽ chữa cho em.”
Nhã Lan cau mày nghi ngờ hỏi: “Anh chữa?”
“Ừ, ăn sáng .” Hiểu Nam khấp khỏi lo lắng đẩy cô ghế.
Đối mặt với đồ ăn ngon, Nhã Lan quên luôn việc hỏi Hiểu Nam về cách chữa mắt, cứ thế dụ cho ăn no sô pha đắp mặt nạ dưa leo.
Hiểu Nam bên cạnh liếc Nhã Lan đang ngoan ngoãn im ghế. Có vẻ như cô quên mất chuyện tối hôm qua, nhưng càng lòng càng bất an. Sau khi mắt của Nhã Lan đỡ sưng, cũng kiếm cớ đưa cô đến phòng khám kiểm tra.
***
“Chúng khám tổng quát định kỳ, gì lo lắng!” Hiểu Nam nắm lấy tay Nhã Lan khẽ .
“Em mà, cha vẫn đưa em khám, gì lạ !”
“Ừ!” Hiểu Nam Nhã Lan trong phòng chụp, bàn tay giấu trong túi áo khoác nắm chặt che giấu sự căng thẳng của chủ nhân.
“Cậu đêm qua cô nhớ chuyện khi gặp con nhỏ . giờ quên ?” Khánh Toàn đưa tay đẩy gọng kính sống mũi khó hiểu hỏi.
“ . Như thế tiến triển bệnh là lên . Loại thuốc tác dụng kìm hãm quá trình suy thoái ?” Hiểu Nam đưa điếu thuốc lên miệng cất .
Hai đàn ông tới dãy ghế bên ngoài hành lang xuống.
“Bộ não của con từ đến nay vẫn còn là ẩn của nhân loại. theo tớ nghĩ, đó là một tín hiệu . Bản Nhã Lan tự sinh cơ chế tự vệ, cũng mà. Cậu cô nhớ đau khổ sống tiếp như thế nào chứ?”
Hiểu Nam dựa , ủ rũ đáp: “Đương nhiên tớ cô cứ hồn nhiên như bây giờ, nhưng sáu năm chứ là sáu tuần, sáu tiếng. Rồi cô sẽ nhận trống trong ký ức, sẽ thôi…”
“Haizzz, ông bạn . Phụ nữ khi yêu sẽ luôn vị tha, làm cô yêu thật nhiều , cô sẽ tha thứ cho .”
“Cô yêu tớ còn nhiều hơn tớ yêu chứ!”
“Vậy thì còn sợ gì.” Khánh Toàn bĩu môi. “Bảo ngoan ngoãn ở nhà thế!”
***
Hai rời khỏi bệnh viện với kết luận cơ thể Nhã Lan khỏe mạnh làm cô yên tâm ăn mừng một phen. “Ông xã, mua cho Dương bộ rút que may mắn, chúng về nhà ăn nhờ cha một bữa nhé, em nhớ món canh chua hải sản của !”
“Được thôi.” Hiểu Nam lập tức đồng ý. Hai siêu thị, khi mua đồ cho Khải Dương thì cũng chọn khá nhiều nguyên liệu, mới tới quầy chờ thanh toán thì gọi.
là ghét của nào trời trao của đấy. Người phụ nữ cứ như âm hồn bất tán, nếu như Hải Long mà nhanh tay, cô sẽ thực sự hủy hoại hạnh phúc của bọn họ thêm nữa mất.
“Ồ, mua nhiều đồ thế, hai định tổ chức tiệc ?” Ái Thanh vồn vã hỏi cứ như những bạn thiết lắm.
***