Vợ Ơi, Anh Xin Lỗi! - Chương 22
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:37:51
Lượt xem: 181
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm , Hiểu Nam ngập tràn sinh khí bước công ty, Hải Long đang vùi đầu đống giấy tờ ngước mắt lập tức gào mồm lên: “Ông trời của ơi, cuối cùng thì cũng tới, hôm nay là bao nhiêu tết ? Đào quất mua hết kìa, pháo còn sắp đốt nữa!”
Hiểu Nam choàng áo vest lên ghế làm việc, chậm rãi xuống, lạnh nhạt : “Đầu năm sẽ cho nghỉ lễ thêm 1 tuần nữa!”
"Chết tiệt, Sếp , đó là kỳ nghỉ phép cố định của em, nó duy trì như 5 năm nay đấy!” Hải Long vò đầu than. “Anh đúng là tư bản mà.”
"Còn Cậu đúng là trợ lý xuất sắc của , gì cũng chuẩn.”
Hải Long liếc gương mặt hạnh phúc của Hiểu Nam, bực bội vò tiếp mái tóc gội vài ngày của , bước khỏi văn phòng, hậm hực lẩm bẩm: "Nhìn tự mãn kìa."
"Cậu vẫn quen ?”
"OMG, g.i.ết em .” Hải Long ngửa mặt lên trời, giang hai tay bất lực than thở.
Hiểu Nam theo bóng lưng của , bật với: “Hoàn thiện hồ sơ dự án, chiều cho nghỉ sớm!”
Đáp chỉ là một tiếng gầm nữa.
Kết thúc công việc, Hiểu Nam cho Hải Long về như hứa. Anh thiện xong, về tới nhà ông bà Trần là chiều muộn ngày ba mươi tết.
Chuông vang vài hồi, bà Trần mới đon đả chạy mở cổng, chẳng thèm con trai lấy một cái, mà đẩy ngó về phía tìm kiếm, hỏi: "Chỉ con? Lan ?"
Hiểu Nam nhún vai, vượt qua bà Trần nhà. "Đừng tìm, vợ con về nhà ngoại .”
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
“Con trai nhớ ba ? Con đỡ ốm ?” Anh tới sờ má con trai đang ở cửa nhà, cọ mũi chiếc cổ bé xinh, hít hà mùi nhóc, vẻ say mê.
Khải Dương đẩy cái đầu của Hiểu Nam , cau mày nhắc: “Cha ở công ty về đây ? Cha quần áo !”
“Ok con trai.” Anh vội vã lên lầu. “Cha sẽ xuống ngay!”
Bà Trần thất vọng: “Vào nhà thôi!”
Hai bà cháu trở bếp tiếp tục nấu ăn, làm cằn nhằn với ông Trần: “Nhìn , con trai ngoan của ông, y hệt tính ông. Có mỗi việc đưa con dâu về ăn tết với cũng làm , chẳng giỏi giang chỗ nào.”
“Ba Nam giỏi, ba Nam là giỏi nhất!” Khải Dương ăn khoai tây chiên bàn cạnh đó xen .
“Ừ, cháu ngoan bảo bối của bà, ba cháu giỏi nhất. Cháu mau bảo ba đưa về cho cháu .”
“Dương Dương cũng nhớ , Dương gặp .”
“Đòi ba cháu đó!” Bà Trần hất cằm về phía cầu thang lên lầu tỏ vẻ bực bội.
Hiểu Nam về phòng, một bộ quần áo mặc nhà thoải mái, đó nhanh như chớp xuất hiện ở phòng bếp. Nghe thấy phàn nàn về . Anh tới ôm con trai đặt lên đùi nhẹ nhàng : “Cả nhà yên tâm, nhất định con sẽ đưa cô trở .”
Bà Trần gõ mạnh đôi đũa miệng xoong hào hứng đặt điều kiện: "Thật chứ, đừng dối . Nếu con làm ngày để còn tính. Mẹ sẽ tìm cho Nhã Lan một tử tế khác để Dương cha đầy đủ.”
Hiểu Nam bất lực liếc ba gương mặt đang mong chờ , thầm thở dài, gượng : "Được , nếu ba tháng nữa con cưa đổ vợ con thì con sẽ chấp nhận để cô tự do, sống cuộc đời mà cô . Con rõ ai mới là con ruột của nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-anh-xin-loi/chuong-22.html.]
Nhận sự đảm bảo của , bà Trần liền tỏ vui vẻ chỉ tay lệnh cho con trai nhanh chóng phụ giúp dọn cơm và giao công việc chuẩn cho lễ giao thừa.
Sau khi sắp xong mâm cơm cúng giao thừa, trong lúc ông bà Trần đang khấn cầu tổ tiên, Khải Dương ngủ thì Hiểu Nam cũng tranh thủ lẻn về phòng . Nhìn căn phòng từng là phòng cưới của cô và , một nỗi nhỡ mong vô cùng mãnh liệt bỗng trào dưng trong lòng khiến Hiểu Nam chợt cảm thấy hưng phấn hơn bao giờ hết. Anh mở tủ, lấy áo kháo, cầm theo ví và khóa xe tiếp đó ngoài.
Ông bà Trần từ tầng thờ xuống một nửa cầu thang, nghi ngờ theo bóng lưng của con trai mà gọi: "Con giờ ?"
Hiểu Nam mở cổng, xe, mở cửa đồng thời đáp: "Chúc mừng năm mới! Con sẽ đón con dâu của cha về xông nhà họ Trần năm nay."
Nghe thấy những lời của con trai, bà Trần bắt lấy cánh tay của ông Trần bên cạnh, miệng toe toét, mắt sáng long lanh chỉ giáo con trai: "Thật ? Người vẫn trai bằng trai mặt, cố lên con trai, năm mới chúc con thuận lợi dẫn vợ về!”
Hiểu Nam vẫy tay chào, gương mặt tràn ngập sự tự tin lái xe ngoài.
"Đấy, ông mà xem, năm mới khác con trai tiến bộ . Hôm xem quẻ thầy phán cấm sai, nhà sắp một bất ngờ lớn, thằng Nam nó bây giờ mới lớn đó.”
“Tôi , nó mà còn làm con bé khổ, với chị Hưởng và hai bác!"
“Thôi, năm mới chuyện cũ, ông mau gọi Khải Dương dậy chùa nào!”
Ông Trần ngoan ngoãn chạy phòng ngủ của hai gọi nhóc dậy, cả ba nhanh chóng rời khỏi nhà. Trong khí của khoảnh khắc giao thừa, nhiều niềm hy vọng nhen nhóm lên.
***
Ở gia đình của Nhã Lan, khi ăn mâm cơm giao thừa cùng em họ hàng, ai về nhà nấy. Cha của cô cũng tranh thủ ngủ, vì vài tiếng nữa là họ đều dậy sớm. Theo tục lệ ở quê thì trưởng họ như nhà Nhã Lan sẽ dậy sớm đón khách, con cháu họ hàng cac chi và ngành đều tới thắp lễ tổ tiên và chúc tết sáng mùng 1. Vậy nên, Nhã Lan cũng đang ở trong phòng, nhưng ngủ nổi.
Cô lấy điện thoại hí hoáy soạn tin nhắn chúc phúc gửi cho .
Đột nhiên, điện thoại đổ chuông, Nhã Lan nhoẻn miệng . Cô vội bấm nút nhận cuộc gọi, lập tức giọng ấm áp vọng : "Bà xã! Chúc mừng năm mới!"
Đi kèm với giọng của là tiếng pháo hoa phát nổ: “Em ban công !”
Nhã Lan vội vàng dép lê, mở cửa bước ban công. m thanh bùng nổ, liên tiếp các luồng sáng chói nối phóng vụt lên trời nở rộ muôn vàn đóa hoa rực rỡ đủ sắc màu, chiếu ánh sáng lấp lánh. Trong khung cảnh lung linh đó, đàn ông nhẹ nhàng ngước mắt cô, khoác chiếc áo cô tặng.
Nhã Lan xúc động, mắt rưng rưng. Cô che miệng kìm tiếng hét, kích động chạy xuống cầu thang để gặp .
Hiểu Nam mà ngày nhớ đêm mong bây giờ đang mặt, cũng sải bước tiến về phía ôm lấy cô. Nước mắt cứ thế chảy xuống.
Hai cứ thế ôm bầu trời rực pháo hoa. Nhiều còn ngủ cũng ngó nghiêng ngắm chung vui cùng bọn họ. Nhã Lan thấy , hổ rời khỏi , hỏi nhỏ: "Tại ở đây?"
Hiểu Nam nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, dịu giọng : "Chúc bà xã năm mới thật nhiều sức khỏe, sẽ còn nữa. Anh tới chúc tết nhà vợ! Còn đưa vợ về nhà ăn tết với cha .”
"Chúng , mà, chỉ là…?"
Hiểu Nam đưa tay ngăn lời cô : “Anh yêu em, chúng chính là vợ chồng hợp pháp giấy đăng ký kết hôn rõ ràng!”
Nhã Lan ngây , đây là tình giả thành tình thật? Trong lúc cô quá bất ngờ thì Hiểu Nam kéo phía mở cốp xe lên.
***