Vợ Ơi, Anh Xin Lỗi! - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:37:45
Lượt xem: 243

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe tiếng gọi mềm mại, trái tim Hiểu Nam chợt run lên, hạnh phúc, mà là lo sợ. Nhã Lan nhớ chút gì thể gọi ngọt ngào đến như thế? Hiểu Nam bối rối dám cúi trong lòng. Anh nên làm gì bây giờ? Những sai lầm của thể phơi bày ngay lúc ? Không , nếu Nhã Lan rằng cô từng kết hôn và ly dị với , giờ đang lừa lặp kịch bản cuộc sống hôn nhân chính thức, cô sẽ nghĩ gì? Liệu hai cơ hội để hòa hợp nữa ?

Đối ngược với sự bấn loạn của Hiểu Nam, Nhã Lan tiếp: "Ông xã, đến , em chờ lâu đấy."

Hiểu Nam sốc đến mức đột nhiên quên mất tiếp theo cần gì. Anh cứ ngây đỉnh đầu của Nhã Lan cho đến khi hai tay cô vòng qua eo, cả rúc n.g.ự.c thì mới phản ứng , tuy nhiên vẫn còn ngây ngốc lắm bởi chiếc miệng nồng mùi men đang phả nóng bên ngoài lớp áo sơ mi, nên trái tim cứ rộn ràng đập khó mà kiềm chế nổi.

[Giỏi lắm! Lát về nhà chờ xem trừng phạt em như thế nào.]

Mọi chứng kiến cảnh Nhã Lan nũng nịu với chồng cộng thêm dáng vẻ nhẫn nhịn của Hiểu Nam liền hổ mặt . Hiểu Nam cũng ý định giải thích thêm về vấn đề với bất cứ ai. Anh làm xong thủ tục bảo lãnh cho đám mặt, phụ nữ vẫn đang trốn trong lòng , ngọt ngào: "Đi thôi, đưa bạn của em về nhà chúng về nhà nghỉ ngơi nào.”

Hải Diệp hai từ “bạn ngân , cảm nhận sự mỉa mai trong đó, vội xua tay : "Không cần Nam, hai cứ . Bạn em sẽ đón em ngay ạ.” Nói xong, cô ngoài cửa một chiếc xe dừng . Hải Diệp liền vẫy tay với mới đến chào Hiểu Nam : “Anh Nam đưa Nhã Lan về giúp em nhé! Đi thôi mấy đứa, bạn chị đến .”

Trước khi còn nháy mắt hiệu cho Hiểu Nam: “Cố lên Nam!”

Hiểu Nam bật , cũng bế theo Nhã Lan ngay phía , liếc thấy đàn ông gương mặt lạnh lùng đang ở vị trí lái xe gật đầu với , Hiểu Nam cũng gật đầu đáp .

Anh đó. Đỗ Bảo nổi tiếng. Gia đình nhà họ Đỗ gia thế thuộc tốp 10, nắm trong tay nhiều dự án bất động sản lớn của thành phố. Hải Diệp và mối quan hệ gì?

Trên xe, Hải Diệp và đám thanh niên nghiêm trang dám ho he nửa lời.

“Anh Bảo, em thật đấy, tất cả chỉ là đóng kịch, em tạo cơ hội cho Nhã Lan và Hiểu Nam thôi.” Hải Diệp chịu nổi bầu khí quá căng thẳng mà lên tiếng.

“Chứ em bất mãn với cuộc hôn nhân của chúng nên mới uống rượu giải khuây?” Vừa ánh mắt còn thông qua gương chiếu liếc qua gương mặt của mấy tên nhóc phía khiến cả đám run lên.

“Em , xem, em tỉnh táo.” Hải Diệp cô thanh minh: “Suốt ngày em đuổi ong bướm vây quanh , nghĩ em đuổi chơi chơi , chính là em đang giữ lấy của đó.”

Thái độ nhiệt tình của Hải Diệp thành công xua lạnh tỏa từ Đỗ Bảo, vươn tay vòng qua gáy kéo gương mặt Hải Diệp sát gần thơm lên má. Cô ngượng ngùng vội ngoài cửa sổ, miệng mỉm . Đám nhóc thêm một bữa thức ăn chó miễn phí, tức tối nhưng dám phản đối nửa câu, mặt đứa nào đứa nấy nhăn nhó như chó ngáp ruồi.

Bỗng nhiên, Hải Diệp hét lên một tiếng vỗ trán : "Ah, thôi toi , nếu Hiểu Nam nghịch dại, ngày mai Nhã Lan sẽ g,iế. t em ?”

Đỗ Bảo bật : “Giờ mới sợ?”

họ là vợ chồng, chắc là .” Hải Diệp tự an ủi.

"Hôm nay em gây họa . Không những dụ Nhã Lan uống say, còn đồn cảnh sát, vẻ vang nhỉ?” Đỗ Bảo nhẹ giọng trào phúng: “Có lẽ chúng cũng nên thử một chút cuộc sống gia đình.”

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

Diệp Du thoáng nhớ một vài chuyện, gương mặt xinh của cô ngày càng đỏ bừng, nhất thỏi , đành im lặng suốt cả chặng đường.

Ở một bên khác, Nhã Lan bên ghế lái ngủ ngon lành. Hiểu Nam đưa tay bóp mũi cô. Vì ngạt mũi Nhã Lan vô thức mở miệng để thở và giơ tay xua đuổi mũi. Nhìn bộ dáng đáng yêu của Nhã Lan, tâm trạng của cũng hơn. Có trời mới tối nay lo lắng thế nào khi nhận tin nhắn của Hải Diệp báo sẽ cho một kinh hỉ, cùng Hải Diệp, nhưng cô thậm chí quên gửi cho một tin nhắn. là vô tâm, yêu , thích thể quên ? Bảo tức giận , tội nên trừng phạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-anh-xin-loi/chuong-15.html.]

“Dậy , về tới nhà .” Hiểu Nam buông mũi cô khẽ gọi.

Nhã Lan vẫn chẳng chút nhúc nhích. Hết cách, Hiểu Nam bế cô lên căn hộ, thả xuống giường cô lẩm bẩm: "Nước, em uống nước."

Hiểu Nam phòng bếp rót một cốc nước, trở bên giường ôm cô lên, đặt cốc bên miệng cô, kiên nhẫn dỗ dành uống nước. Cốc nước cạn sạch, Hiểu Nam đặt xuống tủ đầu giường ngoái đầu liền thấy Nhã Lan đang tròn xoe mắt .

Ánh sáng vàng mờ ảo của bóng đèn ngủ góc phòng chiếu tới, vì lưng với ánh sáng, chỉ thể thấy gương mặt cô ở bên trong cái bóng của chính . Cảm giác như phụ nữ hảo đang nép trong phạm vi che chở của .

Nhã Lan chút tỉnh táo, cô ngơ ngác gương mặt của Hiểu Nam.

“Ai mà quen mắt thế nhỉ?” Cô lẩm bẩm , cũng chớp mắt liên tục để cho rõ. Lát rướn tiến đến gần hơn, đưa tay chạm gương mặt tuấn. Đây là sếp của cô ? Cô nhớ rằng cùng ký một bản thỏa thuận bí mật, còn nhớ rằng dường như hai từng làm tiệc báo hỷ hai bên gia đình và đăng ký nữa. Dù hai cũng từng gần gũi với .

Thế nên chuyện hẳn là giấc mơ của cô.

Đôi mắt Nhã Lan cứ ngây ngốc chằm chằm , mỉm .

Đột nhiên, bàn tay của Hiểu Nam vươn tới nắm lấy chiếc cằm xinh xắn, tay khác vòng gáy kéo sát gần trực tiếp chiếm lấy đôi môi.

Vì nhã Lan cho rừng bản đang ở trong giấc mơ, thế nào tự do thoải mái hẳn. Không cần che giấu cảm xúc nữa. Đôi môi của thực sự mềm mại. Nhã Lan nhịn vươn đầu lưỡi nếm thử.

Động tác đột ngột của cô khác gì liều thuốc kích thích. Ngay lập tức khiến chiếm thế chủ động. Nhã Lan do dự vài giây, đó vòng tay qua quanh gáy cô cô giữ .

Đôi môi của Hiểu Nam tựa như kẻ khát nước sa mạc tham lam tìm dòng mật ngọt trong cái miệng đào . Nụ hôn mãnh liệt ẩn bao khát khao, giống như ham bộ những gì thời gian qua bỏ lỡ. Chiếc lưỡi thô nhám linh hoạt len lỏi trong miệng cô khuấy động, như nuốt trọn tất cả bụng. Bàn tay siết eo cô ép xoa dịu cảm xúc đang ầm ầm dâng lên.

“Nhã Lan!” Hiểu Nam hổn hển gọi.

Cô ngước lên dịu dàng , cặp mắt long lanh ướt át, khẽ cắn môi.

“Lan, chúng … là vợ chồng hợp pháp.” Hiểu Nam áp trán cô thì thầm.

“Ừm.”

Anh ôm lấy cô lòng, nhịp thở gấp gáp: “Chúng , chúng vận động một chút nhé!”

Một lúc lâu cũng thấy cô trả lời, Hiểu Nam lỏng tay xuống. Lúc Nhã Lan nhắm nghiền mắt và ngủ từ bao giờ . Anh khổ, châm lửa xong bỏ chạy đúng là tác phong của phụ nữ .

“Cho em nợ, ngày đòi gấp bội!” Anh đặt cô xuống giường, đặt lên trán cô một nụ hôn, cuối cùng vẫn tham lam hôn lên khóe môi cô, yêu chiều : "Chúc ngủ ngon, vợ của ."

***

Loading...