Vợ Ơi, Anh Xin Lỗi! - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:37:44
Lượt xem: 268
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa tới phòng, ông bà Trần lập tức buông áp tai lên bức tường sát vách lắng động tĩnh. Ông Trần thì thầm: “Thằng con trời đánh lên cơm cháo gì ?”
Bà Trần thở dài: “Con dâu ngoan của mà chạy mất nữa, để xem đánh đòn nó ! Sẽ tới cả công ty cho tất cả nhân viên nó bất lực để khỏi ong bướm vây quanh nữa, đỡ ngứa mắt!”
Sau khi lắng một lúc, ông Trần sang giật giật tay áo vợ: "Mẹ thằng Nam , bà cũng đừng lo lắng quá, con trai nó là đứa thông minh, chắc chắn sẽ làm chúng thất..."
Ông còn hết câu cái lườm sắc lẹm của vợ chặn , bà Trần hất cằm về phía tấm đệm ngay đó, còn châm chọc đưa mắt liếc xung quanh căn phòng. “Có mù cũng nhận đây là phòng của ai đang ở, ông còn ba hoa nỗi gì! Ngủ !”
Ông Trần rụt vai, xuống tấm đệm, tai vẫn dỏng lên lắng động tĩnh phòng bên cạnh. Chỉ thấy dường như im ắng lạ thường, rõ ràng rượu thuốc mà ông cố ý lừa Hiểu Nam uống chính là loại nhất.
***
Phòng bên cạnh, Nhã Lan từ nhà vệ sinh , đàn ông giường, cả thở mùi rượu nồng nặc. chuyện khiến cô dám đến gần mùi rượu đấy, mà là tại nơi đó đang gồ lên, sưng to đập mắt cô. “Anh Nam, nhà tắm , đừng vội ngủ…”
Mặc cho Nhã Lan liên tục gọi, đàn ông vẫn cố tình giả vờ như thấy, còn lải nhải: “Ngủ nào em, lên đây ôm vợ,”
Nghe gọi, Nhã Lan thoáng rùng . Cô trợn mắt , chỗ , rốt cuộc vẫn can đảm thưởng thức mỹ nam, đành dựa lưng cửa tiếp tục gọi: “Anh Nam, dậy đẩy xuống đất nhé!”
Hiểu Nam im lặng, chẳng chút phản ứng nào, nhịp thở chậm rãi, sâu dần y như đang ngủ.
“Ê, ?” Nhã Lan gọi nhỏ, cô nhẹ bước gần, chọc chọc ngón tay vai , nhéo má. Rồi thở dài gương mặt tuấn say ngủ với ánh mắt mê . Lúc lâu , chân cũng tê, cô bên mép giường, chốc chốc chọc má , vẫn phản ứng gì. Đoán Hiểu Nam thực sự ngủ, rốt cuộc Thu Lê cũng còn kiên trì nữa, cô vòng sang bên giường, vén chăn .
***
Ánh nắng ấm áp xuyên qua khung cửa sổ bằng kính chiếu , giường là một đống chăn lớn gồ lên.
Nhã Lan dậy từ lâu, khi thấy còn đang trong vòng tay của Hiểu Nam cũng dám nhúc nhích, cứ duy trì tư thế giả chết.
“Leng keng…” m thanh phát từ phòng bếp vọng .
Tiếp đó là một loạt tiếng xì xầm khe khẽ của ồn bà Trần.
Nhã Lan chột , nếu cô cứ ngủ nướng thì , nhưng dậy lúc chẳng đối mặt với Hiểu Nam thế nào. Đêm qua hai hôn , đầu tiên cô hôn nam thần của . Cho đến giờ, môi vẫn còn cảm giác tê dại đó, ngón ray Nhã Lan vô thức chạm lên môi.
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
“Nếu em cảm nhận chúng thể thử nữa!” Giọng trầm ấm của đàn ông đột ngột vang lên đỉnh đầu khiến Nhã Lan giật thót ngẩng mặt lên, hành động khiến đầu cô đụng trúng cằm .
Hiểu Nam suýt xoa, lưỡi của đau, chảy cả nước mắt, nhưng đôi tay xoa đầu cô quan tâm hỏi “Sao ?”
“Anh dậy làm gì, ngủ tiếp !” Nhã Lan nhân cơ hội vùng thoát khỏi vòng tay , chuồn khỏi giường, cũng quên túm góc chăn che gương mặt mê .
“Cha việc cần về gấp, đồ ăn nấu sẵn trong bếp, em đói thì hâm nóng lên ăn. Anh ngủ tiếp đây!” Hiểu Nam vén góc chăn còn vương mùi của Nhã Lanra, giơ điện thoại hướng màn hình báo tin nhắn về phía cô, đó trốn trong chăn, ngủ thật.
Cô ngây ngốc , lúc lâu , chờ cho động tĩnh bên ngoài biến mất mới đỏ mặt .
Trong nồi cơm điện đa năng là cháo gà thơm phức, quả thực nhà họ Trần như là ai cũng nấu ăn giỏi thì , ít nhất là hơn ai . Nhã Lan ăn no nê, đó dọn dẹp nhà cửa, cuối cùng đành sô pha ngủ.
***
Ngày hôm vẫn là ngày nghỉ, công ty việc đột xuất nên những làm việc văn phòng trực tiếp đều tăng ca. Để lấy tinh thần hăng hái làm việc cho nhân viên cuộc họp giao ban, Hiểu Nam thông báo khi kết thúc dự án sẽ cho cả công ty nghỉ phép một tuần. Thông báo , ai cũng phấn chấn, háo hức bắt tay ngay công việc.
Nhã Lan trong phòng làm việc đang miên man nghĩ xem cô sẽ trong kỳ nghỉ dài ngày , chuông điện thoại reo. Người gọi là Hải Diệp.
“Ê, làm ngày lễ cũng chăm chỉ thế, về ?”
“Tớ , còn ở công ty nè, chuẩn về. Gọi Tớ việc gì thế?” Nhã Lan đeo túi qua vai chuyện.
“Ở đó tớ tới đón, giải sầu với tớ nhé!” Hải Diệp đề nghị.
“Giải sầu?”
“Ừ, ở yên đấy!” Nói Hải Diệp tắt điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-anh-xin-loi/chuong-14.html.]
Nhã Lan cuộc gọi kết thúc thì hết sức kinh ngạc, con bạn của cô bao giờ đến hai từ giải sầu?Tưởng như con mạnh mẽ sẽ bao giờ đau buồn, thì chỉ là đến lúc mà thôi, ai cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, cần đến những lặng để tĩnh tâm.
Nghĩ thế, Nhã Lan dự định sẽ lên một bài dài an ủi con bạn, sẽ đưa Hải Diệp hóng gió cho quên sầu. Nào ngờ, Hải Diệp đưa thẳng cô đến quán bar. Từ nhỏ đến giờ, Nhã Lan vốn dĩ là một đứa thích sự yên tĩnh, bao giờ đến những chốn ăn chơi náo nhiệt như thế . . Bằng tuổi đầu còn từng đặt chân đến nào, nên sự dụ dỗ của con bạn , Nhã Lan liền liều tới xem . Và để đảm bảo an , Hải Diệp còn chu đáo dẫn theo mấy đứa em trai để bảo kê cho hai chị gái xinh .
Một nhóm trai xinh gái bước quán bar lớn nhất tại trung tâm thành phố thu hút nhiều ánh mắt chú ý tới. Trong ánh đèn neon mờ ảo cùng tiếng nhạc khiêu vũ chói tai, những khán đài đang hăng say nhảy múa, giải tỏa áp lực, cơ thể phiêu theo tiếng nhạc.
Ngắm một lúc, Rốt cuộc, Nhã Lan cũng tẩy não thành công. Không hề gã đàn ông dung tục sặc mùi bia rượu nào đến gạ gẫm bọn họ, cũng chẳng những tên thanh niên chơi bời trụy lạc. Dường như đến đây đều chỉ tập trung việc tự giúp bản thư giãn.
Cả bọn Hải Diệp một bàn tròn gần sân khấu. Nhã Lan cầm chiếc ly trang trí mắt khay của phục vụ bê ngang qua, ngắm nghía, nếm thử. Nó mùi rượu. Cô nhấp một ngụm. Nó ngọt ngào, giống như nước trái cây. Cô liền gọi một chai.
Nhã Lan ánh mắt kinh ngạc của mấy đứa em liền ngượng ngùng: “Mấy đứa cứ tự nhiên , chị uống rượu bao giờ, sợ say đây làm mất thể diện .”
Nhìn loại rượu hoa quả trong tay Nhã Lan, Hải Diệp định rằng tuy rượu ngọt dễ uống nhưng độ cũng nhẹ, càng uống càng ngấm về … nghĩ tới điều gì, cô liền giữ im lặng, còn thần bí hiệu cho mấy đứa em.
"Ừ! Đừng lo lắng. Cậu cứ uống tùy thích." Nói Hải Diệp cầm cốc rượu nặng của lên, một ngụm uống cạn: “Mấy đứa nhớ nhiệm vụ của đấy, chị hôm nay say về.”
Mấy đứa em hai bà chị, một thì nốc cạn, một thì như mèo con l.i.ế.m sữa, thầm lắc đầu.
Và thế là gần 12 giờ đêm. Mặc dù Nhã Lan uống nhiều rượu, nhưng cũng say. Hải Diệp đương nhiên khỏi bản bàn, say còn lải nhải rõ là nhiều. Nghe loáng thoáng dường như cô gặp một tên tra nam nào đó.
Vì uống rượu nên một nhóm đường bắt taxi về nhà, nhưng vì Hải Diệp say rượu nên tưởng tài xế là tên tra nam mà cãi một trận. Cuối cùng xông đánh , ai gọi cảnh sát thế là nhóm đưa về đồn.
Vào đồn, Hải Diệp liền tỉnh, cô phát hiện gây rắc rối lập tức trừng mắt với đám đàn em: “Chị bảo , ai cho chúng mày uống theo chị, bảo là chỉ chị uống cơ mà, cái lũ !”
“Tại chị ép chúng em,là ai uống thì từ mặt. Là ai xông túm cổ bác tài mà đánh, là ai đập vỡ kính xe của …” Đám thanh niên nhao nhao .
Hải Diệp trợn mắt sang gương mặt căm giận của bác tài, chột vội chạy tới và xin : “Anh lái xe, em xin . Tại giống cái thằng c.h.ế.t bầm quá nên em nhầm. Anh thông cảm nhé.”
“Cô…” Bác tài xuýt xoa gò má thâm tím, càng thêm tức giận.
Đội trưởng đội cảnh sát đập bàn yêu cầu giữ im lặng. Cuối cùng hai bên hòa giải đền bù tiền, nhưng cần bảo lãnh ngoài.
Sau ồn ào, đến khi chuyện giải quyết xong xuôi, Nhã Lan mới lơ mơ tỉnh . Thấy đang bắt về đồn cảnh sát vì tội danh uống rượu gây rối mà sốc nhẹ.Toàn choáng váng dựa thành ghế, hổ vô cùng.
Cả đời trong sạch của cô coi như mất.
Tiếng chuông điện thoại reo vang, Nhã Lan giật lấy , thấy tên hiển thị màn hình cô suýt đánh rơi máy. Giờ cô mới nhớ hôm nay chơi với Hiểu Nam. Một cảm giác khó hiểu bỗng dâng lên trong lòng.
Thấy Nhã Lan lâu chịu máy. Hải Diệp cướp lấy, trượt nhẹ nút trả lời, giọng nam trầm thấp vang : "Nhã Lan!"
"Xin . Em là Hải Diệp. Bây giờ Nhã Lan tiện nhận điện thoại. Anh Nam thể đến đón cô ?"
"Hải Diệp? Nhã Lan chuyện gì?” "
"Không nghiêm trọng lắm. Cô chỉ say tí ti thôi. Bây giờ tụi em đang..." Hải Diệp địa chỉ hiện tại của bọn họ.
May mắn là đồn cảnh sát cũng xa nhà cho lắm, nhanh chóng mặc áo khoác và cầm chìa khóa xe ngoài.
Nhã Lan sững sờ khi Hải Diệp địa chỉ cho Hiểu Nam. “Diệp, Nam tới tớ tìm cái lỗ nẻ nào để mà chui?”
"Ồ, lo gì, đằng nào chẳng . Tin đồn trợ lý thư ký của uống rượu gây rối gì cũng sẽ . Hơn nữa chúng cần bảo lãnh để về nhà” Hải Diệp trả điện thoại di động cho cô xuống bên cạnh nhắm mắt như ngủ..
Khoảng 20 phút , Hiểu Nam bước đồn cảnh sát, khi thấy Nhã Lan đang dựa một phụ nữ khác nhắm mắt ngủ, cơn ghen tức chợt bùng lên. Anh tới bế Nhã Lan lên, để cô dựa , vòng tay qua eo, nhẹ nhàng : “Cảm ơn em chăm sóc vợ . Mà tại ở đồn cảnh sát?"
“Tốt hơn hết nên tự hỏi Nhã Lan.” Đôi mắt Hải Diệp đảo qua giữa hai dùng khẩu hình : “Một tính toán sai thôi, dù gì cũng quan trọng kết quả, mang về .”
“Không .” Hiểu nam gằn giọng . “Nếu…”
Chưa kịp xong, trong vòng tay đột nhiên mở mắt khẽ gọi: "Ông xã".
***