Vợ Ơi, Anh Muốn Làm Tiểu Tam Của Em - Chap 7

Cập nhật lúc: 2025-08-06 04:03:07
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

12

Ra khỏi nhà hàng, Cố Ngôn giả vờ dạo, dẫn đến tiệm váy cưới.

Anh chiếc váy đuôi cá trong tủ kính, mắt lấp lánh: "Vợ yêu, chúng kết hôn ."

"..." Anh chắc chắn là tự mặc váy cưới?

Tôi phối hợp: "Được thôi."

Anh do dự: "Vợ yêu, như nhanh quá , em cần xem xét nhân phẩm ?"

"Không cần, gọi vợ yêu ."

Anh nhập vai quá sâu.

Với sự giúp đỡ của nhân viên, chúng thử váy đến hơn 10 giờ tối mới về.

Tôi mệt lả ngủ ngay khi chạm giường, Cố Ngôn hăng hái cắm hoa hồng lọ, lau nhà, cuối cùng lấy hết bát đĩa trong nhà rửa.

Khi lên giường, ngủ một giấc.

Tôi mở điện thoại xem, mới 2 giờ sáng, ngáp hỏi: "Sao ngủ?"

Anh ôm góc chăn: "Vợ yêu, phấn khích quá ngủ ."

"Sao thế?"

"Tuần trăng mật chúng nhỉ? Anh xem mấy chỗ, gửi em , mai em xem thích ."

"Tỉnh dậy Cố ca, cưới hai năm ."

"Anh tỉnh."

"... Vậy mai em xem."

"Yêu vợ."

Sáng hôm tỉnh dậy, Cố Ngôn làm.

Trên gối hai hộp nữ trang, mở xem, một dây chuyền và một vòng tay.

Dưới hộp một mẩu giấy, : "Vợ yêu của , chúc mừng sinh nhật, những năm bên em sẽ luôn , em sẽ cô đơn nữa."

Cuối cùng, vẽ một trái tim bao quanh tên hai chúng .

Ngoài bạn bè, ít ai nhớ sinh nhật . Sau , khi xa cách, bạn bè cũng dần quên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-oi-anh-muon-lam-tieu-tam-cua-em/chap-7.html.]

Tôi mỉm , tờ giấy: "Bé Cố Ngôn, cảm ơn lời chúc của em, những năm bên em cũng sẽ chị, chúng sẽ cô đơn nữa."

Rồi cho mẩu giấy hộp đựng dây chuyền.

Tôi chợt cảm thấy thật kỳ diệu, như thể gói ghém những điều ước trong đó.

13

Sau bữa sáng, mở file PowerPoint Cố Ngôn gửi. Tưởng chỉ đùa, nhưng khi xem kế hoạch du lịch chi tiết cùng những phân tích của , mới nhận nghiêm túc.

Từ nhỏ đến lớn, thể chút ý thức về nghi thức nào.

Thuở nhỏ nhà nghèo, bố làm xa, ông bà trọng nam khinh nữ. Những chiếc bánh Trung thu, bánh chưng ngày Tết Đoan ngọ bánh chưng đông chí đều phần .

Bát cháo loãng lạnh ngắt với chút dưa muối là thứ xuyên suốt tuổi thơ .

Những thứ thể khi nhỏ, lớn lên cũng chẳng cần nữa.

Sau mất, bố tái hôn, trở thành thừa thãi nhất nhà. Mỗi bố và kế cãi đều vì .

Chỉ ngày sinh lạnh lẽo chứng minh thư nhắc thêm một tuổi.

Tôi bất giác nghĩ về Cố Ngôn, chỉ là trẻ mồ côi, lớn lên như thế nào?

Khi làm về, tò mò hỏi ngày sinh của .

Xét cho cùng chúng chỉ làm giấy tờ sống riêng.

Anh : "Anh đồng nghiệp cùng quê với em, bảo đều ăn sinh nhật theo âm lịch, mỗi năm đều khác , nên tính theo ngày CMND của em."

Một lúc , khi đang xem TV sofa, giả vờ tình cờ hỏi về tuổi thơ .

Cố Ngôn gấp quần áo bình thản đáp: "Cũng gì đặc biệt, chỉ là hồi nhỏ ít , tưởng tự kỷ nên trả về nhiều . Đến khi trưởng thành mới khỏi trại mồ côi."

Chỉ vài lời nhẹ tênh, như thấy hình ảnh lẻ loi bậc thềm, ánh mắt ngóng theo những đứa trẻ về nhà mới.

Gai xương rồng

Tôi xót xa : "Bé Cố Ngôn, giờ em nhà ."

Anh , rạng rỡ: "Tốt quá, ghen tị với chúng nó nữa."

Anh bước tới, đưa tay .

Tôi nắm lấy những ngón tay lạnh giá, cúi xuống áp bàn tay lên má , ngước : "Giờ thì vợ sẽ dắt tay về nhà ."

Tôi : "Ừ, sẽ dắt tay em cả đời."

Những điều ước gửi chiếc hộp dây chuyền đều thành hiện thực, chúng sẽ còn cô đơn nữa.

 

Loading...