Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/5q04wlSGOg
                    
                        
                            
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chương 22: “Dù mang thai, em vẫn khiến  phát điên vì nhớ từng centimet da thịt”
Một tuần  khi  định sức khỏe, theo lời bác sĩ – cũng là yêu cầu thẳng mặt của tổng tài – Lâm Vân  đưa đến một căn biệt thự riêng tại bờ biển phía Nam để nghỉ dưỡng.
Ngôi nhà trắng  lặng giữa cánh rừng dừa, chỉ cách mặt nước vài bước chân. Tiếng sóng vỗ dịu dàng, mùi biển mặn mà và  khí trong lành khiến Lâm Vân thấy lòng bình yên hơn bao giờ hết.
Cô   ghế mây ngoài hiên, bụng lộ nhẹ một chút, ánh nắng chiều loang lên đôi má ửng hồng. Lục Hạo Thiên từ phía  vòng tay ôm lấy cô, đầu tựa  vai vợ.
“Em  … em  thế nào ?” – Anh hỏi, giọng trầm thấp.
Cô khẽ :
“Em đang bầu, mặt tròn, bụng to… chả quyến rũ chút nào.”
Anh khẽ cắn  vành tai cô:
“Chính sự tròn trịa ... khiến   ôm,  giữ,  giấu em  khỏi cả thế giới.”
Tối hôm đó, biển yên ả, bầu trời phủ đầy , gió nhẹ lùa qua rèm cửa thổi mùi cát mặn  căn phòng ấm áp.
Lâm Vân mặc một chiếc váy ngủ mỏng nhẹ,  xoa bụng.
Cô  sang   – đang cởi áo ngoài  lưng.
“Anh  ...” – cô cất lời – “Từ khi em   con, em cứ ngỡ   dừng .  thật ... em  thấy   sống thêm một  nữa.”
Lục Hạo Thiên  , ánh mắt dịu dàng nhưng chứa lửa:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-cu-xuyen-khong-tro-thanh-my-nhan-khien-anh-dien-cuong-yeu/chuong-22-du-mang-thai-em-van-khien-anh-phat-dien-vi-nho-tung-centimet-da-thit.html.]
“Và  , em  cần chiến đấu một .
Em  . Và con – cùng em.”
Anh bước đến, bế cô lên đặt xuống giường. Đôi tay  vội vàng, ánh mắt  vồ vập… nhưng tất cả  khiến cô run lên vì mong đợi.
“Anh định làm gì đó?” – Cô thì thầm.
“Chạm  vợ … như một cách  lời cảm ơn – vì em  dũng cảm yêu , sinh con cho .”
Bàn tay   xuống  lớp váy ngủ, lướt chậm từ đùi lên bụng,  nhẹ nhàng ôm trọn lấy cô như thể đang ôm cả bầu trời.
Anh hôn lên bụng cô – nơi sinh linh bé nhỏ đang lớn lên từng ngày –  hôn dọc ngực, cổ, cằm… lên môi.
Nụ hôn     là chiếm đoạt.
Mà là hiến dâng.
“Anh nhớ từng centimet da thịt em.
Dù mang thai, em vẫn khiến  phát điên.”
Cô bật  trong lòng . Vì  tất cả, cô  chỉ tìm  tình yêu – mà còn tìm thấy nơi để dựa … cả đời.
Đêm , giữa tiếng sóng vỗ đều đều và ánh trăng dịu nhẹ, họ hòa   trong một vũ điệu chậm rãi –  vội vã,  gấp gáp…
Chỉ  nhịp yêu thầm thì của hai trái tim đang đập vì . Và vì một sự sống nhỏ đang đợi chào đời.