CHƯƠNG 24: EM KHÔNG TRẢ THÙ – EM TRỞ THÀNH BẰNG CHỨNG
Ngày thông báo chính thức được mời làm đại sứ cho chiến dịch "Yêu cơ thể mình", Tô Thiên Như đang ngồi ăn bánh mì kẹp thịt với Lục Mặc Thâm tại quán quen thì nhận được tin.
Cô suýt sặc:
“Em á? Đại sứ thật hả?”
Lục Mặc Thâm gật đầu:
“Vì em không chỉ nói được, mà còn sống đúng với điều em tin.
Và em đẹp – không theo chuẩn ai, chỉ theo cách anh nhìn em mỗi ngày.”
Cô cười khúc khích:
“Tự nhiên muốn in cái câu đó lên áo ghê!”
—
Nhưng rồi, tin nhắn từ bên tổ chức khiến cô khựng lại.
“Người mẫu song hành trong chiến dịch: Trần Tố Lam – người mẫu hạng A, gương mặt quảng cáo cao cấp, đại diện ‘chuẩn đẹp truyền thống’.”
Cô nhíu mày.
Tố Lam.
Người từng là bạn học cấp ba, từng nhìn cô từ đầu đến chân rồi nói với cả lớp:
“Mặt Như dễ thương, mà tiếc cái mỡ dồn hơi nhiều.”
—
Buổi họp báo chuẩn bị chiến dịch diễn ra tại studio sáng sủa, đầy phóng viên và truyền thông.
Tố Lam bước vào đầu tiên – gầy gò, sắc sảo, đeo kính đen, thần thái lạnh lùng.
Thấy Thiên Như đang ngồi chuẩn bị kịch bản, cô ta bước tới, giọng châm biếm:
“Ai ngờ cô lại thành đại diện của chiến dịch này nhỉ.
Xã hội đúng là cần chút 'đa dạng' để bớt nhàm.”
Thiên Như ngẩng đầu, mỉm cười:
“Cảm ơn cô đã từng chê tôi, nếu không tôi đã không có động lực đi tới ngày hôm nay.”
Tố Lam nhếch môi:
“Hy vọng cô đừng đứng cạnh tôi như cái phông nền sai concept.”
—
Buổi chụp hình bắt đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-beo-cua-luc-tong/chuong-24-em-khong-tra-thu-em-tro-thanh-bang-chung.html.]
MC yêu cầu cả hai đứng cạnh nhau, biểu cảm “gương mặt phụ nữ yêu chính mình”.
Tố Lam cứng đơ.
Còn Thiên Như… nở nụ cười nhẹ nhàng, đứng thẳng, tay ôm nhẹ vòng eo còn mỡ, nhưng đôi mắt sáng rực rỡ.
Bức ảnh sau đó viral toàn mạng xã hội.
Hai người phụ nữ – một gầy, một tròn trịa – đứng cạnh nhau.
Một cứng nhắc. Một tự do.
Một bị ánh đèn phản chiếu thụ động. Một tỏa sáng từ chính năng lượng bản thân.
—
Tối hôm đó, tại buổi phỏng vấn hậu chiến dịch, MC hỏi:
“Chị Thiên Như, nếu quay lại thời điểm bị miệt thị ngoại hình, chị muốn nói gì với những người từng chê mình?”
Cô nhìn thẳng ống kính, dịu dàng nói:
“Tôi không muốn trả thù ai.
Vì cách tốt nhất để đối mặt với những lời làm mình tổn thương…
Là trở thành bằng chứng rằng họ đã sai.”
Toàn trường quay vỗ tay.
—
Lúc về đến nhà, Lục Mặc Thâm đang ru con ngủ.
Cô nhào vào ôm anh từ phía sau, thì thầm:
“Em thấy... em đã tha thứ được thật rồi.”
Anh nắm tay cô, kéo lại gần:
“Vì em đã bước lên khỏi vũng bùn đó.
Và từ giờ, em sẽ là ánh sáng…
Không chỉ cho mình, mà còn cho những cô gái từng bị gọi là ‘khác chuẩn’.”
—
Cuối đêm, cô ngồi viết status đăng lên mạng:
“Mỗi cơ thể là một bản thể. Không ai sinh ra để vừa vặn với định kiến của xã hội.
Nhưng ai cũng xứng đáng vừa vặn với trái tim của một người.”